“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 187
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Khuê Võ gật gật đầu, mặc dù có chút không cam tâm tình nguyện nhưng ông ta là người biết phân rõ việc nặng nhẹ. Tô Thương bây giờ không còn như xưa, sau này cậu ta lớn mạnh rồi thì có thể là chỗ dựa cho nhà họ Lý, thái độ của ông ta đương nhiên sẽ phải thay đổi rồi. Hơn nữa. Sở dĩ Lý Khuê Võ khinh thường Tô Thương hoàn toàn là vì mấy danh tiếng xấu của Tô Thương, rồi còn không có học vấn, không có nghề nghiệp gì. Trong đó, không có học vấn, không có nghề nghiệp gì là trọng điểm. Theo như ông ta thấy thì một người đàn ông có thể đi đến mấy quán bar, có thể tìm mấy em nhân viên, nhưng trước tiên phải có bản lĩnh đã. Người đàn ông cường đại có thể có tam thê tứ thiếp, trái ôm, phải ấp, cũng là chuyện bình thường, có thể hiểu được. Nhưng Lý Khuê Võ ghét nhất chính là Tô Thương không có bản lĩnh, cả ngày cứ ngơ ngơ ngáo ngáo đi đến quán bar, hoàn toàn ngay cả thằng ngu cũng không chịu được, chính là cái đồ bại hoại của Giang Bắc. Nhưng mà bây giờ, Tô Thương đã có bản lĩnh rồi, đã đặt chân đến cảnh giới hóa kình trung kỳ, thiên phú võ thuật cũng khiến người ta sởn cả gai óc, Lý Khuê Võ đương nhiên có thể chấp nhận được những tiếng xấu trước kia của Tô Thương rồi. Thậm chí. Lý Khuê Võ bắt đầu suy nghĩ làm sao để có thể cải thiện được mối quan hệ của mình và Tô Thương. Nếu không thì thỏa mãn cậu ta, dẫn cậu ta đi quán bar nhỉ? "Ừm?" Ngay lúc này, Lý Thuần Phong đột nhiên phát hiện ra được tình hình ở bên ngoài, lập tức biến sắc, đứng dậy nói: "Có người xông vào trang viên rồi!" Lý Khuê Võ lấy lại tinh thần, nghi ngờ nói: "Người nào mà to gan vậy?" "Không rõ, nhưng trong đó có một người rất rất là mạnh, ông ta dường như là...cao thủ địa tông!" Biểu cảm Lý Thuần Phong ngưng trọng, trầm giọng nói: "Khuê Võ, lập tức kêu tất cả các cao thủ ở trong trang viên theo cha ra xem!" "Vâng!" ... Lúc này! Ở ngoài hàng rào trang viên nhà họ Lý. "Dừng lại, trang viên nhà họ Lý là thuộc về tư nhân, không có sự cho phép thì không ai được đi vào!" Mấy tên người làm ở cổng nhìn thấy đám người của Y Đằng không hề có ý tốt đi tới, liền cùng nhau đi lên, mở miệng ngăn lại. "Muốn chết!" Y Đằng nhìn thấy như vậy liền bĩu môi cười nhạo một tiếng, tay phải nắm chặt chuôi của kiếm katana, tay phải nắm chặt vỏ kiếm. Ngay lúc này, ông ta đột nhiên ra tay, rút thanh kiếm katana ra, trực tiếp chém xuống. Ngay sau đó, một luồng kiếm lóe lên, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên một cái thì bốn tên người làm của nhà họ Lý đồng loạt ngã xuống. Phịch! Phịch! Phịch! Phịch!
Lý Khuê Võ gật gật đầu, mặc dù có chút không cam tâm tình nguyện nhưng ông ta là người biết phân rõ việc nặng nhẹ.
Tô Thương bây giờ không còn như xưa, sau này cậu ta lớn mạnh rồi thì có thể là chỗ dựa cho nhà họ Lý, thái độ của ông ta đương nhiên sẽ phải thay đổi rồi.
Hơn nữa.
Sở dĩ Lý Khuê Võ khinh thường Tô Thương hoàn toàn là vì mấy danh tiếng xấu của Tô Thương, rồi còn không có học vấn, không có nghề nghiệp gì.
Trong đó, không có học vấn, không có nghề nghiệp gì là trọng điểm.
Theo như ông ta thấy thì một người đàn ông có thể đi đến mấy quán bar, có thể tìm mấy em nhân viên, nhưng trước tiên phải có bản lĩnh đã.
Người đàn ông cường đại có thể có tam thê tứ thiếp, trái ôm, phải ấp, cũng là chuyện bình thường, có thể hiểu được.
Nhưng Lý Khuê Võ ghét nhất chính là Tô Thương không có bản lĩnh, cả ngày cứ ngơ ngơ ngáo ngáo đi đến quán bar, hoàn toàn ngay cả thằng ngu cũng không chịu được, chính là cái đồ bại hoại của Giang Bắc.
Nhưng mà bây giờ, Tô Thương đã có bản lĩnh rồi, đã đặt chân đến cảnh giới hóa kình trung kỳ, thiên phú võ thuật cũng khiến người ta sởn cả gai óc, Lý Khuê Võ đương nhiên có thể chấp nhận được những tiếng xấu trước kia của Tô Thương rồi.
Thậm chí.
Lý Khuê Võ bắt đầu suy nghĩ làm sao để có thể cải thiện được mối quan hệ của mình và Tô Thương.
Nếu không thì thỏa mãn cậu ta, dẫn cậu ta đi quán bar nhỉ?
"Ừm?"
Ngay lúc này, Lý Thuần Phong đột nhiên phát hiện ra được tình hình ở bên ngoài, lập tức biến sắc, đứng dậy nói: "Có người xông vào trang viên rồi!"
Lý Khuê Võ lấy lại tinh thần, nghi ngờ nói: "Người nào mà to gan vậy?"
"Không rõ, nhưng trong đó có một người rất rất là mạnh, ông ta dường như là...cao thủ địa tông!"
Biểu cảm Lý Thuần Phong ngưng trọng, trầm giọng nói: "Khuê Võ, lập tức kêu tất cả các cao thủ ở trong trang viên theo cha ra xem!"
"Vâng!"
...
Lúc này!
Ở ngoài hàng rào trang viên nhà họ Lý.
"Dừng lại, trang viên nhà họ Lý là thuộc về tư nhân, không có sự cho phép thì không ai được đi vào!"
Mấy tên người làm ở cổng nhìn thấy đám người của Y Đằng không hề có ý tốt đi tới, liền cùng nhau đi lên, mở miệng ngăn lại.
"Muốn chết!"
Y Đằng nhìn thấy như vậy liền bĩu môi cười nhạo một tiếng, tay phải nắm chặt chuôi của kiếm katana, tay phải nắm chặt vỏ kiếm.
Ngay lúc này, ông ta đột nhiên ra tay, rút thanh kiếm katana ra, trực tiếp chém xuống.
Ngay sau đó, một luồng kiếm lóe lên, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên một cái thì bốn tên người làm của nhà họ Lý đồng loạt ngã xuống.
Phịch!
Phịch!
Phịch!
Phịch!
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Khuê Võ gật gật đầu, mặc dù có chút không cam tâm tình nguyện nhưng ông ta là người biết phân rõ việc nặng nhẹ. Tô Thương bây giờ không còn như xưa, sau này cậu ta lớn mạnh rồi thì có thể là chỗ dựa cho nhà họ Lý, thái độ của ông ta đương nhiên sẽ phải thay đổi rồi. Hơn nữa. Sở dĩ Lý Khuê Võ khinh thường Tô Thương hoàn toàn là vì mấy danh tiếng xấu của Tô Thương, rồi còn không có học vấn, không có nghề nghiệp gì. Trong đó, không có học vấn, không có nghề nghiệp gì là trọng điểm. Theo như ông ta thấy thì một người đàn ông có thể đi đến mấy quán bar, có thể tìm mấy em nhân viên, nhưng trước tiên phải có bản lĩnh đã. Người đàn ông cường đại có thể có tam thê tứ thiếp, trái ôm, phải ấp, cũng là chuyện bình thường, có thể hiểu được. Nhưng Lý Khuê Võ ghét nhất chính là Tô Thương không có bản lĩnh, cả ngày cứ ngơ ngơ ngáo ngáo đi đến quán bar, hoàn toàn ngay cả thằng ngu cũng không chịu được, chính là cái đồ bại hoại của Giang Bắc. Nhưng mà bây giờ, Tô Thương đã có bản lĩnh rồi, đã đặt chân đến cảnh giới hóa kình trung kỳ, thiên phú võ thuật cũng khiến người ta sởn cả gai óc, Lý Khuê Võ đương nhiên có thể chấp nhận được những tiếng xấu trước kia của Tô Thương rồi. Thậm chí. Lý Khuê Võ bắt đầu suy nghĩ làm sao để có thể cải thiện được mối quan hệ của mình và Tô Thương. Nếu không thì thỏa mãn cậu ta, dẫn cậu ta đi quán bar nhỉ? "Ừm?" Ngay lúc này, Lý Thuần Phong đột nhiên phát hiện ra được tình hình ở bên ngoài, lập tức biến sắc, đứng dậy nói: "Có người xông vào trang viên rồi!" Lý Khuê Võ lấy lại tinh thần, nghi ngờ nói: "Người nào mà to gan vậy?" "Không rõ, nhưng trong đó có một người rất rất là mạnh, ông ta dường như là...cao thủ địa tông!" Biểu cảm Lý Thuần Phong ngưng trọng, trầm giọng nói: "Khuê Võ, lập tức kêu tất cả các cao thủ ở trong trang viên theo cha ra xem!" "Vâng!" ... Lúc này! Ở ngoài hàng rào trang viên nhà họ Lý. "Dừng lại, trang viên nhà họ Lý là thuộc về tư nhân, không có sự cho phép thì không ai được đi vào!" Mấy tên người làm ở cổng nhìn thấy đám người của Y Đằng không hề có ý tốt đi tới, liền cùng nhau đi lên, mở miệng ngăn lại. "Muốn chết!" Y Đằng nhìn thấy như vậy liền bĩu môi cười nhạo một tiếng, tay phải nắm chặt chuôi của kiếm katana, tay phải nắm chặt vỏ kiếm. Ngay lúc này, ông ta đột nhiên ra tay, rút thanh kiếm katana ra, trực tiếp chém xuống. Ngay sau đó, một luồng kiếm lóe lên, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên một cái thì bốn tên người làm của nhà họ Lý đồng loạt ngã xuống. Phịch! Phịch! Phịch! Phịch!