“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 394

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc này, Triệu Khai Hãn cười khổ nói: "Cứ coi như đem hết chín phiếu của chúng ta bầu cho vị trí thứ hai kia thì có lẽ cũng chẳng có cách nào vượt qua được số phiếu của ông ta."  

Lúc này, Triệu Khai Hãn cười khổ nói: "Cứ coi như đem hết chín phiếu của chúng ta bầu cho vị trí thứ hai kia thì có lẽ cũng chẳng có cách nào vượt qua được số phiếu của ông ta."  

<

Các trưởng lão nghe xong đều nhìn nhau cười, bầu không khí vô cùng hòa hợp.  

Môi trường ở Dược Vương Điện khá tốt, không có những âm mưu thâm độc, đấu đá lẫn nhau giữa tầng trên và tầng dưới, ai cũng muốn làm cho Dược Vương Điện tốt hơn.  

Tuy nhiên, đối với việc phân chia lợi ích nội bộ, điều này đương nhiên vẫn chưa làm được đến mức công bằng.  

Hoa Thời Mạc không ở trong thành phố, lại thêm không có chỗ dựa, trình độ y thuật của ông ấy không quá nổi bật, vì vậy ông ấy mới bị đối xử khác biệt, âu đó cũng là điều bình thường.   

Rất nhanh.  

Một phút đồng hồ đã trôi qua, quả nhiên không ngoài dự đoán của Triệu Khai Hãn, truyền nhân của Dược Vương là Tôn Nhất Hiên đạt được số phiếu bầu cao nhất, hơn năm trăm phiếu, vị trí thứ hai chỉ hơn một trăm phiếu.  

Không còn gì nghi ngờ nữa, Tôn Nhất Hiên là tân trưởng lão coi như là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.  

"Được rồi, kết quả bỏ phiếu đã có rồi, truyền nhân của Dược Vương Tôn Nhất Hiên, đạt được năm trăm lẻ tám phiếu, cao nhất toàn cuộc tranh cử."  

Lúc này, Triệu Khai Hãn cười nói: "Xếp vị trí thứ hai là Mao Y Phù Văn Hợp, đạt được một trăm tám mươi chín phiếu."  

"Chênh lệch giữa hai người quá lớn nên số phiếu của chín trưởng lão chúng ta là không còn cần thiết nữa."  

Triệu Khai Hãn nhìn quanh một lượt rồi nói: "Mọi người có ai có ý kiến gì không, nếu có, thì bây giờ có thể nêu ra, nếu như không có thì tôi sẽ thay mặt cho điện chủ, tuyên bố Tôn Nhất Hiên chính thức là thăng chức lên làm trưởng lão nhé?"  

Đông đảo các thầy thuốc có mặt nơi đó sớm đã công nhận Tôn Nhất Hiên cho nên giờ phút này không có một ai đứng ra phản đối.  

"Vậy được, nếu đã như vậy thì tôi tuyên bố, truyền nhân Dược Vương Tôn Nhất Thiên hôm nay sẽ thăng chức..."  

"Đợi một chút!"  

Triệu Khai Hãn vẫn chưa nói hết câu thì một giọng nói thanh lãnh từ đại sảnh vang lên.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương bước nhanh tới, Hoa Thời Mạc và Hứa Sơn Cư người bên trái, người bên phải theo sát phía sau.  

Soạt soạt soạt!  

Cùng lúc đó, mấy trăm đôi mắt đều đổ dồn về phía Tô Thương.  

"Tô...Tô Huyền Thiên, anh ta chính là Tô Huyền Thiên!"  

"Không sai, tôi đã thấy ảnh của anh ta rồi, người này đúng là Tô Huyền Thiên!"  

"Mới hai mươi tuổi đầu mà đã có thể giết chết bán địa tông, tôi vẫn luôn nghe nói Tô Huyền Thiên là thiên tài trẻ tuổi, hôm nay gặp mặt quả nhiên khí thế bất phàm."  

"Người đi theo sau anh ta là ai vậy, người ở bên trái trông rất quen, đó không phải là Hoa Thời Mạc sao?"  

"Hoa Thời Mạc? Danh y ở Giang Bắc Hoa Thời Mạc sao? Lão già này bản lĩnh cũng bình thường thôi, sao lại đi cùng với Tô Huyền Thiên chứ?"  

... 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc này, Triệu Khai Hãn cười khổ nói: "Cứ coi như đem hết chín phiếu của chúng ta bầu cho vị trí thứ hai kia thì có lẽ cũng chẳng có cách nào vượt qua được số phiếu của ông ta."  

Chương 394