“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 395
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Một đám người bàn luận sôi nổi, trong lời nói cũng không có lòng thù địch gì, ngược lại các thầy thuốc còn khen không dứt miệng Tô Huyền Thiên nữa.
Một đám người bàn luận sôi nổi, trong lời nói cũng không có lòng thù địch gì, ngược lại các thầy thuốc còn khen không dứt miệng Tô Huyền Thiên nữa.
<
"Tô Huyền Thiên!"
"Điện chủ nói không sai, anh ta đến thật rồi!"
Nhìn thấy Tô Huyền Thiên xuất hiện, Triệu Khai Hãn trong nháy mắt kích động vô cùng, vội vàng đứng dậy, mang theo khuôn mặt tươi cười nói: "Tô thiếu gia đại giá quang lâm, tôi thật là thất lễ vì đã không từ xa tiếp đón."
"Sư phụ."
Hoa Thời Mạc ở phía sau nhỏ tiếng giới thiệu nói: "Vị này là trưởng lão của Dược Vương Điện, Triệu Khai Hãn, Triệu thần y."
"Ừm."
Tô Thương gật đầu, sau đó nhìn sang Triệu Khai Hãn khẽ cười nói: "Triệu thần y khách sáo rồi."
"Tô thiếu gia, nghe nói cậu đã đạt tới địa tông rồi, quả thật là tài năng khiến người ta phải kinh sợ mà."
Triệu Khai Hãn cười nói: "Mấy ngày này, điện chủ vẫn luôn nhắc tới cậu, vô cùng mong ước gặp được cậu một lần."
"Vậy sao."
Tô Thương nở một nụ cười: "Tôi luôn nghe nói y thuật của điện chủ Dược Vương Điện cao siêu, là truyền nhân của y thánh Trương Trọng Cảnh, tôi cũng sớm muốn gặp mặt ông ấy."
"Ha ha, chuyện này đơn giản thôi."
Triệu Khai Hãn cười nói: "Điện chủ đang ở sau đại sảnh nghỉ ngơi, Tô thiếu gia, cậu ở đây chờ một lát, đại hội y thuật sắp kết thúc rồi, đợi chút nữa tôi dẫn cậu đi gặp điện chủ."
"Dẫn tôi đi gặp ông ấy?"
"Ha ha!"
"Không cần thiết!"
Tô Thương nghe vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhạo bá đạo, sau đó dùng ngữ khí chắc chắn nói: "Tôn ti có thứ tự, ông kêu ông ấy lập tức đến đây gặp tôi!"
Vốn dĩ.
Tô Thương dự định chỉ để lộ một vài y thuật để nắm chắc vị trí trưởng lão trước, rồi sau đó thăm dò từ từ Dược Vương Điện.
Nếu thân phận trưởng lão có thể đủ để được coi trọng, có thể khiến cho Dược Vương Điện ra mặt bảo vệ cho nhà họ Tô của mình, thì Tô Thương cũng sẽ không cần lộ ra thân phận Tô Huyền Thiên nữa.
Nhưng mà, vì người của Dược Vương Điện có thể nhận ra mình, lại thêm cao thủ mạnh nhất của Dược Vương Điện cũng chỉ là thiên tông hậu kì, Tô Thương biết được thông tin này rồi thì anh liền quyết định không ẩn mình nữa mà quyết định cao giọng làm kinh sợ Dược Vương Điện.
Mặc dù Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm đối với anh chỉ là một thủ đoạn bỏ đi nhưng Tô Thương tự tin có thể làm chấn kinh tất cả các thầy thuốc ở Dược Vương Điện.
Sau đó, anh sẽ cạnh tranh ngôi vị điện chủ.
Theo như Hoa Thời Mạc nói, điện chủ của Dược Vương Điện là do toàn bộ các thầy thuốc bầu chọn ra, hoàn toàn không phải là do truyền lại cho đời sau.
Chẳng qua là do y thánh Trương Trọng Cảnh, y thuật cao siêu, mà Thương Hàn Tạp Bệnh Luận do ông ta biên soạn cũng chỉ truyền cho người nhà họ Trương.
Ngay cả khi gia nhập dòng họ Trương rồi, thì tất cả những gì có thể xem cũng chỉ là các bài luận rút gọn về bệnh thương hàn và các bệnh linh tinh.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Một đám người bàn luận sôi nổi, trong lời nói cũng không có lòng thù địch gì, ngược lại các thầy thuốc còn khen không dứt miệng Tô Huyền Thiên nữa.