“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 542

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt nhỏ giọng từ chối, sau đó nói: "Để thêm mấy ngày nữa nha, ông nội của em nói lúc trước rồi, khoảng thời gian này đang sắp xếp cho hôn lễ của chúng ta rồi, chỉ ít ngày nữa thôi, sau đó em sẽ cho anh thứ quý giá nhất của em."  

Lý Nguyệt nhỏ giọng từ chối, sau đó nói: "Để thêm mấy ngày nữa nha, ông nội của em nói lúc trước rồi, khoảng thời gian này đang sắp xếp cho hôn lễ của chúng ta rồi, chỉ ít ngày nữa thôi, sau đó em sẽ cho anh thứ quý giá nhất của em."  

<

"Cái gì? Kết hôn? Sao lại đột ngột vậy chứ?" Tô Thương thoáng có chút ngạc nhiên.  

"Chuyện xảy ra ở nhà anh, ông nội em đều biết rồi, bây giờ ông nội Tô và bác Tô..."  

Nói đến đây, Lý Nguyệt không tiếp tục nói hết, sợ Tô thương đau khổ, sau đó nói tiếp: "Ông nội của em nói, nhà họ Lý và nhà họ Tô, từ trước đến nay quan hệ rất tốt, không thể giậu đổ bìm leo được."  

"Bây giờ nhà họ Tô xảy ra chuyện lớn như vậy, nhà họ Lý nhất định phải có một chút thành ý, nên muốn nhanh chóng để chúng ta kết hôn, dùng chuyện này để an ủi vết thương trong lòng của ông nội Tô và bác Tô."  

Lý Nguyệt tiếp tục nói: "Còn nữa, nếu như chúng ta kết hôn rồi, về sau có thể danh chính ngôn thuận chăm sóc ông nội Tô và bác Tô rồi."  

"Hóa ra là như vậy."  

Tô Thương cười khổ nói: "Nhưng mà, chuyện này đột ngột quá, anh còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt đây."  

"Tô Thương!"  

Lý Nguyệt nghe vậy, đẩy Tô Thương ra, lạnh lùng nói: "Có ý gì chứ, anh không đồng ý sao?"  

"Không phải."  

Tô Thương vội nắm lại cánh tay ngọc ngà của Lý Nguyệt, giải thích nói: "Vợ à, sao anh không đồng ý được chứ, anh còn ước đêm nay là đêm động phòng đây này, chẳng qua là anh thấy bất ngờ, nhưng bây giờ thì tốt rồi, anh chuẩn bị sẵn sàng rồi, bất kỳ lúc nào cũng có thể cùng em tổ chức lễ cưới."  

"Như vậy còn tạm được." Lý Nguyệt liếc nhìn Tô Thương, sau đó nói: "Sau này anh chững chạc lên một chút, đừng có không đứng đắn như vậy nữa, thành gia lập nghiệp rồi thì trên người mang trách nhiệm vô cùng nặng nề đó."  

"Ừm."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó muốn ôm Lý Nguyệt, định lại dính lấy nhau.  

Có điều Lý Nguyệt lại đề nghị: "Tô Thương, đêm nay phong cảnh đẹp quá, anh với em chạy bộ một chút, có được không?"  

"Đương nhiên là không vấn đề gì rồi."  

Tô Thương cười đồng ý.  

Ngay sau đó.  

Hai người ở trên con đường nhỏ tại khu biệt thự, vai kề vai, từ từ chạy.  

Ánh trăng như nước, gió mát làm bạn, cực kỳ mãn nguyện.  

Trên đường. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt nhỏ giọng từ chối, sau đó nói: "Để thêm mấy ngày nữa nha, ông nội của em nói lúc trước rồi, khoảng thời gian này đang sắp xếp cho hôn lễ của chúng ta rồi, chỉ ít ngày nữa thôi, sau đó em sẽ cho anh thứ quý giá nhất của em."  

Chương 542