“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 561
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Con... sao con lại làm cha đau lòng chứ."
"Con... sao con lại làm cha đau lòng chứ."
<
"Hừm, Du Du mới nói cho cha biết, cha chết rồi thì con thấy rất vui? con nữa, cha không xứng làm cha của con?" Tô Thương xị mặt nói.
"Nói bậy!"
Tô Tinh Hà nghiêm túc nói: "Đây chắc chắc là nói bậy rồi, cha, là em ấy có ý đồ muốn phá hoại tình cảm giữa hai chúng ta đó, tâm địa thật xấu xa, tội ác tày trời, không thể tha thứ!"
"Đủ rồi, cái miệng nhỏ này, chỉ toàn nói lời vô nghĩa thôi."
Tô Thương tối sầm mặt lại, sau đó nói: "Cha hỏi con, chuyện đến cướp ở chợ đen Cửu Môn, là chủ ý của ai?"
Nghe như thế, Tô Tinh Hà vừa hay định giả vờ một trận, nhưng nhìn thấy biểu cảm nghiêm khắc của Tô Thương, cậu ấy lại không dám lên tiếng.
"Con không nói thì cha cũng biết, Tô Tinh Hà, con còn nhỏ, thế mà lại có ý muốn làm tội phạm, con được lắm."
Tô Thương dùng giọng giáo dục, nói: "Trước kia cha không ở bên con, không chỉ đường đi đúng hướng cho con, là trách nhiệm của cha."
"Nhưng mà từ nay về sau, cha sẽ làm gương cho con, để cho con một cái nhìn đúng đắn nhất."
Tô Thương nghiêm mặt nói: "Như cái gì mà làm tội phạm, tìm vợ bé, những ý nghĩ như vậy, tuyệt đối không được phép xuất hiện nữa, nghe không hả!"
"Dạ, thưa cha."
Tô Tinh Hà lập tức nghiêm túc, sau đó nhỏ giọng nói: "Nhưng mà, cha, cha cũng có vợ bé mà, mẹ của con với dì Lý Nguyệt, cũng là một lớn một bé đó."
"Không thể "chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn" được, cha như thế thì con không phục!" Tô Tinh Hà nghiêm túc nói.
Tô Thương nghe vậy, thoáng có chút xấu hổ, không biết nên làm sao để trả lời chuyện này.
Gặp chuyện không giải quyết được, đã như vậy thì... đánh cho một cái vào đầu trước đã.
Bang.
Tô Thương đưa tay ra đánh lên đầu Tô Tinh Hà một cái.
"Ay ui, cha, cha không nói đạo lý sao." Tô Tinh Hà cắn răng chịu đựng.
Tô Thương có chút ngại mà nói: "Im miệng đi, cha chính là đạo lý đây."
"Tức thật chứ."
Tô Tinh Hà phiền muộn nói: "Khi con dùng vũ lực nói chuyện với cha, cha lại giảng đạo lý với con."
"Khi con giảng đạo lý với cha, cha lại dùng vũ lực với con, đau đầu thật chứ, sao con lại có loại cha như thế này nhỉ, tức chết mất."
Cái đồ nhỏ con này, miệng lúc nào cũng bô bô thế không biết.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Con... sao con lại làm cha đau lòng chứ."