“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 562
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cha, đi đâu?" Tô Tinh Hà nghi ngờ hỏi.
"Cha, đi đâu?" Tô Tinh Hà nghi ngờ hỏi.
<
"Đi gặp ông nội và ông cố."
Sau đó, Tô Thương nắm Tô Tinh Hà kéo lên giống như đang xách một con gà, rời đi khỏi biệt thự ven sông.
...
Nửa tiếng sau.
Trang viên nhà họ Tô, mật thất dưới đất.
Lý Thuần Phong sau xem hết phần thi bikini, liền vội vã rời đi, trong miệng còn la hét chính mình phải lặp một cái ti vi LCD ngay tại chỗ tu luyện, để rèn luyện tính cách mới được.
Lúc này, Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn, vẫn nằm hai người hai nơi giống như bình thường.
Đứng bên cạnh còn có một người, toàn thân mặc quân phục, thân hình cao lớn, khoảng hai mét, giống như một ngọn núi nhỏ, chính là Triệu Thiên Sách.
"Đại tướng Tô."
Lúc này, Triệu Thiên Sách cười khổ nói: "Ở biên giới phía Nam nguy hiểm chồng chất, Tô đại thiếu gia cơ thể yếu ớt, chưa gặp qua sóng gió lần nào, chỉ sợ đến biên giới phía Nam rồi..."
"Không sao."
Tô Thần Binh sảng khoái cười nói: "Thằng nhóc Tô Thương này hình như đã đạt đến cảnh giới hóa kình đỉnh phong rồi, cũng nên để nó thấy chút máu chứ, bông hoa trong phòng ấm, mãi mãi không thành được vật báu."
"Có điều, Thiên Sách, vất vả cho cậu rồi, trên chiến trường phải để ý đến Tô Thương nhiều hơn."
"Đại tướng Tô khách sáo quá."
Triệu Thiên Sách xua tay, sau đó nói: "Được thôi, ý đại tướng Tô đã quyết, thế thì lần này trở về biên giới phía Nam, sẽ mang theo cậu ấy đi cùng."
"Hóa kình đỉnh phong, cũng không yếu lắm, đủ tư cách để đi theo sĩ quan quân đội, người trong quân ngũ cũng không thể oán trách, dù sao cảnh giới của Tô đại thiếu gia cũng khá ổn rồi." Triệu Thiên Sách cười nói.
Đúng lúc này, Tô Thương cùng Tô Tinh Hà đi đến.
"Cha, mọi người đang nói gì vậy."
Tô Thương cười cười, sau đó nhìn Triệu Thiên Sách bên cạnh, chào hỏi: "Đây không phải là chiến thần Triệu Thiên Sách sao, anh vẫn chưa rời Giang Bắc à?"
"Ha ha, đêm nay sẽ rời đi."
Triệu Thiên Sách cười nhẹ một tiếng, sau đó nhìn vào Tô Thần Binh, khách sáo nói: "Đại tướng Tô, chuyện này vẫn nên là để đại tướng nói chuyện với Tô đại thiếu gia thì hơn, tôi ở ngoài trang viên chờ cậu ấy."
Vừa nói, Triệu Thiên Sách vừa nhìn Tô Kiền Khôn bên cạnh, tạm biệt: "Ông nội Tô, tạm biệt."
Sau khi chào tạm biệt, Triệu Thiên Sách liền quay người rời khỏi mật thất dưới đất.
"Cha, ông nội."
Sau khi nhìn Triệu Thiên Sách rời đi, Tô Thương nhìn Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn, nghi ngờ nói: "Chiến thần Thiên Sách đến đây có chuyện gì vậy?"
"Cha với ông nội, định để con..."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cha, đi đâu?" Tô Tinh Hà nghi ngờ hỏi.