“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 620
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc trước còn ở trên chiến trường biên giới phía Nam, Tô Thương đã từng sử dụng linh khí, sử dụng chìa khoá Đông phủ đánh ra một lần tiến công, vì vậy mà linh khí trong cơ thể bị hao tổn rất lớn. Sở dĩ anh có thể thường xuyên sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai hoàn toàn dựa vào bí thuật Huyết Tế, thiêu đốt máu tươi để thu được năng lượng, dùng để chống đỡ Chỉ Xích Thiên Nhai. Nhưng bây giờ, dù đã có hai viên Khí huyết đan tăng thêm sức mạnh nhưng anh cũng đã tiêu hao gần hết, trạng thái Huyết Tế lần thứ hai rất nhanh đã biến mất. Mà Đoan Mộc Lưu đang đuổi theo ở phía sau vẫn bám sát không bỏ, nhìn qua dường như không hao tổn chút sức lực nào. “Đáng chết, cứ duy trì thế này cũng không phải là cách!” Sắc mặt Tô Thương thay đổi rõ rệt. Thời gian đã trải qua lâu như vậy, anh định dùng Chỉ Xích Thiên Nhai để trốn về nước Hoa. Sau đó anh có thể tới Giang Bắc, trong biệt thự nhà họ Tô có Cửu m Cửu Dương trận, có thể ngăn cản Đoan Mộc Lưu, biết đâu còn có thể xoá sổ ông ta. Trừ phương án này ra thì anh còn có thể tới kinh đô. Khi tới thành phố thì anh lại nhờ huấn luyện viên của Quốc Nhận - Tây Dao hỗ trợ, hẳn là cũng có thể đối phó với Đoan Mộc Lưu. Tuy nhiên. Ông già Đoan Mộc Lưu chó chết này, chặn hết mọi đường của anh, không cho anh trở về nước Hoa mà càng đẩy Tô Thương vào sâu trong địa phận nước D. Bây giờ, Tô Thương đã chạy tới đô thành nước D, nơi này phồn hoa vạn dặm. Nước D tuy chỉ là một nước nhỏ nhưng dù sao đây vẫn là thủ đô, hoàn toàn có thể so sánh với đô thị bậc nhất của nước Hoa. Giây phút này, thành phố nước D đèn đuốc sáng rực, lung linh huyền ảo. Tô Thương chìm trong bóng đêm ở thành phố, cơ thể không ngừng dịch chuyển nhưng rõ ràng tốc độ đã giảm xuống rất nhiều. … Lúc này. Biên giới nước D. Một chiếc trực thăng hạ cánh, khoang máy bay mở ra, hai bóng người chậm rãi đi ra. Trong đó, một người là tiểu đội trưởng của Quốc Nhân, Giang Thành Dương, lúc trước đã từng tới Giang Bắc. Còn người còn lại chính là Tây Dao. Mười mấy giờ trước, bà ta ở đại điện Kim Loan quan sát bằng Thiên Nhã, biết Đoan Mộc Lưu có khả năng sẽ giết chết Tô Thương, bà ta nhanh chóng sai Giang Thành Dương điều khiển máy bay chiến đấu đặc chủng, chở bà ta tới chiến trường biên giới phía Nam. Sau khi đi vào chiến trường biên giới phía Nam, Tây Dao kinh ngạc phát hiện ở hiện trường không có thi thể của Tô Thương. Sau khi dò hỏi Tiêu Đình, bà ta mới biết Tô Thương vẫn còn sống, đang trốn khỏi sự truy đuổi của Đoan Mộc Lưu. Tuy Tây Dao không biết thực lực của Tô Thương sâu cạn thế nào mà anh lại có thể trốn khỏi tay Đoan Mộc Lưu, nhưng giờ không phải lúc để lưỡng lự điều ấy. Việc cấp bách hiện giờ là phải cứu Tô Thương. Tên nhóc Tô Thương này quá giống chị Ngọc Yến, Tây Dao không muốn anh ấy phải chết. Cho nên Tây Dao đã thông qua một phương pháp đặc biệt, tiêu hao máu tươi của mình để sử dụng một loại bí thuật sư môn, truy tìm hơi thở của Tô Thương, đồng thời bà ta cũng lệnh cho Giang Thành Dương chở bà ta bay theo.
Lúc trước còn ở trên chiến trường biên giới phía Nam, Tô Thương đã từng sử dụng linh khí, sử dụng chìa khoá Đông phủ đánh ra một lần tiến công, vì vậy mà linh khí trong cơ thể bị hao tổn rất lớn.
Sở dĩ anh có thể thường xuyên sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai hoàn toàn dựa vào bí thuật Huyết Tế, thiêu đốt máu tươi để thu được năng lượng, dùng để chống đỡ Chỉ Xích Thiên Nhai.
Nhưng bây giờ, dù đã có hai viên Khí huyết đan tăng thêm sức mạnh nhưng anh cũng đã tiêu hao gần hết, trạng thái Huyết Tế lần thứ hai rất nhanh đã biến mất.
Mà Đoan Mộc Lưu đang đuổi theo ở phía sau vẫn bám sát không bỏ, nhìn qua dường như không hao tổn chút sức lực nào.
“Đáng chết, cứ duy trì thế này cũng không phải là cách!” Sắc mặt Tô Thương thay đổi rõ rệt.
Thời gian đã trải qua lâu như vậy, anh định dùng Chỉ Xích Thiên Nhai để trốn về nước Hoa.
Sau đó anh có thể tới Giang Bắc, trong biệt thự nhà họ Tô có Cửu m Cửu Dương trận, có thể ngăn cản Đoan Mộc Lưu, biết đâu còn có thể xoá sổ ông ta.
Trừ phương án này ra thì anh còn có thể tới kinh đô.
Khi tới thành phố thì anh lại nhờ huấn luyện viên của Quốc Nhận - Tây Dao hỗ trợ, hẳn là cũng có thể đối phó với Đoan Mộc Lưu.
Tuy nhiên.
Ông già Đoan Mộc Lưu chó chết này, chặn hết mọi đường của anh, không cho anh trở về nước Hoa mà càng đẩy Tô Thương vào sâu trong địa phận nước D.
Bây giờ, Tô Thương đã chạy tới đô thành nước D, nơi này phồn hoa vạn dặm.
Nước D tuy chỉ là một nước nhỏ nhưng dù sao đây vẫn là thủ đô, hoàn toàn có thể so sánh với đô thị bậc nhất của nước Hoa.
Giây phút này, thành phố nước D đèn đuốc sáng rực, lung linh huyền ảo.
Tô Thương chìm trong bóng đêm ở thành phố, cơ thể không ngừng dịch chuyển nhưng rõ ràng tốc độ đã giảm xuống rất nhiều.
…
Lúc này.
Biên giới nước D.
Một chiếc trực thăng hạ cánh, khoang máy bay mở ra, hai bóng người chậm rãi đi ra.
Trong đó, một người là tiểu đội trưởng của Quốc Nhân, Giang Thành Dương, lúc trước đã từng tới Giang Bắc.
Còn người còn lại chính là Tây Dao.
Mười mấy giờ trước, bà ta ở đại điện Kim Loan quan sát bằng Thiên Nhã, biết Đoan Mộc Lưu có khả năng sẽ giết chết Tô Thương, bà ta nhanh chóng sai Giang Thành Dương điều khiển máy bay chiến đấu đặc chủng, chở bà ta tới chiến trường biên giới phía Nam.
Sau khi đi vào chiến trường biên giới phía Nam, Tây Dao kinh ngạc phát hiện ở hiện trường không có thi thể của Tô Thương. Sau khi dò hỏi Tiêu Đình, bà ta mới biết Tô Thương vẫn còn sống, đang trốn khỏi sự truy đuổi của Đoan Mộc Lưu.
Tuy Tây Dao không biết thực lực của Tô Thương sâu cạn thế nào mà anh lại có thể trốn khỏi tay Đoan Mộc Lưu, nhưng giờ không phải lúc để lưỡng lự điều ấy. Việc cấp bách hiện giờ là phải cứu Tô Thương.
Tên nhóc Tô Thương này quá giống chị Ngọc Yến, Tây Dao không muốn anh ấy phải chết.
Cho nên Tây Dao đã thông qua một phương pháp đặc biệt, tiêu hao máu tươi của mình để sử dụng một loại bí thuật sư môn, truy tìm hơi thở của Tô Thương, đồng thời bà ta cũng lệnh cho Giang Thành Dương chở bà ta bay theo.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc trước còn ở trên chiến trường biên giới phía Nam, Tô Thương đã từng sử dụng linh khí, sử dụng chìa khoá Đông phủ đánh ra một lần tiến công, vì vậy mà linh khí trong cơ thể bị hao tổn rất lớn. Sở dĩ anh có thể thường xuyên sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai hoàn toàn dựa vào bí thuật Huyết Tế, thiêu đốt máu tươi để thu được năng lượng, dùng để chống đỡ Chỉ Xích Thiên Nhai. Nhưng bây giờ, dù đã có hai viên Khí huyết đan tăng thêm sức mạnh nhưng anh cũng đã tiêu hao gần hết, trạng thái Huyết Tế lần thứ hai rất nhanh đã biến mất. Mà Đoan Mộc Lưu đang đuổi theo ở phía sau vẫn bám sát không bỏ, nhìn qua dường như không hao tổn chút sức lực nào. “Đáng chết, cứ duy trì thế này cũng không phải là cách!” Sắc mặt Tô Thương thay đổi rõ rệt. Thời gian đã trải qua lâu như vậy, anh định dùng Chỉ Xích Thiên Nhai để trốn về nước Hoa. Sau đó anh có thể tới Giang Bắc, trong biệt thự nhà họ Tô có Cửu m Cửu Dương trận, có thể ngăn cản Đoan Mộc Lưu, biết đâu còn có thể xoá sổ ông ta. Trừ phương án này ra thì anh còn có thể tới kinh đô. Khi tới thành phố thì anh lại nhờ huấn luyện viên của Quốc Nhận - Tây Dao hỗ trợ, hẳn là cũng có thể đối phó với Đoan Mộc Lưu. Tuy nhiên. Ông già Đoan Mộc Lưu chó chết này, chặn hết mọi đường của anh, không cho anh trở về nước Hoa mà càng đẩy Tô Thương vào sâu trong địa phận nước D. Bây giờ, Tô Thương đã chạy tới đô thành nước D, nơi này phồn hoa vạn dặm. Nước D tuy chỉ là một nước nhỏ nhưng dù sao đây vẫn là thủ đô, hoàn toàn có thể so sánh với đô thị bậc nhất của nước Hoa. Giây phút này, thành phố nước D đèn đuốc sáng rực, lung linh huyền ảo. Tô Thương chìm trong bóng đêm ở thành phố, cơ thể không ngừng dịch chuyển nhưng rõ ràng tốc độ đã giảm xuống rất nhiều. … Lúc này. Biên giới nước D. Một chiếc trực thăng hạ cánh, khoang máy bay mở ra, hai bóng người chậm rãi đi ra. Trong đó, một người là tiểu đội trưởng của Quốc Nhân, Giang Thành Dương, lúc trước đã từng tới Giang Bắc. Còn người còn lại chính là Tây Dao. Mười mấy giờ trước, bà ta ở đại điện Kim Loan quan sát bằng Thiên Nhã, biết Đoan Mộc Lưu có khả năng sẽ giết chết Tô Thương, bà ta nhanh chóng sai Giang Thành Dương điều khiển máy bay chiến đấu đặc chủng, chở bà ta tới chiến trường biên giới phía Nam. Sau khi đi vào chiến trường biên giới phía Nam, Tây Dao kinh ngạc phát hiện ở hiện trường không có thi thể của Tô Thương. Sau khi dò hỏi Tiêu Đình, bà ta mới biết Tô Thương vẫn còn sống, đang trốn khỏi sự truy đuổi của Đoan Mộc Lưu. Tuy Tây Dao không biết thực lực của Tô Thương sâu cạn thế nào mà anh lại có thể trốn khỏi tay Đoan Mộc Lưu, nhưng giờ không phải lúc để lưỡng lự điều ấy. Việc cấp bách hiện giờ là phải cứu Tô Thương. Tên nhóc Tô Thương này quá giống chị Ngọc Yến, Tây Dao không muốn anh ấy phải chết. Cho nên Tây Dao đã thông qua một phương pháp đặc biệt, tiêu hao máu tươi của mình để sử dụng một loại bí thuật sư môn, truy tìm hơi thở của Tô Thương, đồng thời bà ta cũng lệnh cho Giang Thành Dương chở bà ta bay theo.