“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 660

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngày hôm sau.  Những tia sáng mặt trời đầu tiên, chiếu vào mặt Tô Thương.  "Hửm?"  Tô Thương cảm giác đau nhức toàn thân, từ từ mở hai mắt ra, kết quả đột nhiên bị ngây ngẩn cả người.  "Cmn!"  "Quần áo của mình bị cởi từ lúc nào thế này?"  "Ai cởi [email protected] áo của mình ra?"  "M* kiếp, ông đây sao lại ở chỗ này vậy trời?"  Tô Thương cựa quậy người rồi đứng lên, vội vàng mặc quần áo tử tế vào, nhìn xung quanh, cũng không phát hiện có bất kỳ kẻ nào khác.  Có điều.  Trên đồng cỏ, lại có mấy vết máu đỏ, dưới ánh mặt trời, thật sự rất rõ ràng.  "Đây là..."  Tô Thương có chút khựng lại, hình như nhớ lại được chuyện gì đó, mặt mũi nhất thời tràn đầy ngạc nhiên, lẩm bẩm nói: "Đây là chị Tây Dao...Là chị Tây Dao... Máu?"  Trong chốc lát.  Từng cảnh tối hôm qua, hiện lên trong lòng, Tô Thương biểu cảm không bình tĩnh được nữa rồi.  "Chị Tây Dao vì cứu mình, mà đã đánh nhau với Lão Độc Vật Lâm Uyên, kết quả là bị hạ độc, chỉ có  m Dương kết hợp với có thể lọa bỏ được độc tố."  "Ngay sau đó, mình lại bị chị Tây Dao đánh ngất, sau khi tỉnh lại thì trở nên như thế này."  Liên kết lại đầu đuôi câu chuyện, Tô Thương nhịn không được mà suy đoán nói: "Chẳng lẽ chị Tây Dao đem mình làm..."  Tất nhiên là như thế rồi!  Tô Thương trong lòng đã có đáp án, nhịn không được mà lộ ra một nụ cười khổ: "Mình đường đường là Huyền Thiên Tiên Đế, thế mà lại bị đẩy mạnh thế sao, còn có công lý nữa không, còn có vương pháp nữa không chứ?"  "Đáng giận thật, chị Tây Dao quá ghê gớm, tại sao phải dùng lực mạnh như vậy chứ, chị chỉ cần nói với mình một tiếng, mình sao lại có thể không đồng ý chứ?" Tô Thương chịu không được mà nói thầm.  Có điều.  Chơi thì chơi, chuyện này nên xử lý thế nào mới là quan trọng.  Tô Thương sờ sờ lên mũi, lại nhìn vết máu dưới đất thêm một chút, đột nhiên thấy đau hết đầu.  Được rồi.  Dứt khoát không nghĩ nhiều nữa.  

Ngày hôm sau.  

Những tia sáng mặt trời đầu tiên, chiếu vào mặt Tô Thương.  

"Hửm?"  

Tô Thương cảm giác đau nhức toàn thân, từ từ mở hai mắt ra, kết quả đột nhiên bị ngây ngẩn cả người.  

"Cmn!"  

"Quần áo của mình bị cởi từ lúc nào thế này?"  

"Ai cởi [email protected] áo của mình ra?"  

"M* kiếp, ông đây sao lại ở chỗ này vậy trời?"  

Tô Thương cựa quậy người rồi đứng lên, vội vàng mặc quần áo tử tế vào, nhìn xung quanh, cũng không phát hiện có bất kỳ kẻ nào khác.  

Có điều.  

Trên đồng cỏ, lại có mấy vết máu đỏ, dưới ánh mặt trời, thật sự rất rõ ràng.  

"Đây là..."  

Tô Thương có chút khựng lại, hình như nhớ lại được chuyện gì đó, mặt mũi nhất thời tràn đầy ngạc nhiên, lẩm bẩm nói: "Đây là chị Tây Dao...Là chị Tây Dao... Máu?"  

Trong chốc lát.  

Từng cảnh tối hôm qua, hiện lên trong lòng, Tô Thương biểu cảm không bình tĩnh được nữa rồi.  

"Chị Tây Dao vì cứu mình, mà đã đánh nhau với Lão Độc Vật Lâm Uyên, kết quả là bị hạ độc, chỉ có  m Dương kết hợp với có thể lọa bỏ được độc tố."  

"Ngay sau đó, mình lại bị chị Tây Dao đánh ngất, sau khi tỉnh lại thì trở nên như thế này."  

Liên kết lại đầu đuôi câu chuyện, Tô Thương nhịn không được mà suy đoán nói: "Chẳng lẽ chị Tây Dao đem mình làm..."  

Tất nhiên là như thế rồi!  

Tô Thương trong lòng đã có đáp án, nhịn không được mà lộ ra một nụ cười khổ: "Mình đường đường là Huyền Thiên Tiên Đế, thế mà lại bị đẩy mạnh thế sao, còn có công lý nữa không, còn có vương pháp nữa không chứ?"  

"Đáng giận thật, chị Tây Dao quá ghê gớm, tại sao phải dùng lực mạnh như vậy chứ, chị chỉ cần nói với mình một tiếng, mình sao lại có thể không đồng ý chứ?" Tô Thương chịu không được mà nói thầm.  

Có điều.  

Chơi thì chơi, chuyện này nên xử lý thế nào mới là quan trọng.  

Tô Thương sờ sờ lên mũi, lại nhìn vết máu dưới đất thêm một chút, đột nhiên thấy đau hết đầu.  

Được rồi.  

Dứt khoát không nghĩ nhiều nữa.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngày hôm sau.  Những tia sáng mặt trời đầu tiên, chiếu vào mặt Tô Thương.  "Hửm?"  Tô Thương cảm giác đau nhức toàn thân, từ từ mở hai mắt ra, kết quả đột nhiên bị ngây ngẩn cả người.  "Cmn!"  "Quần áo của mình bị cởi từ lúc nào thế này?"  "Ai cởi [email protected] áo của mình ra?"  "M* kiếp, ông đây sao lại ở chỗ này vậy trời?"  Tô Thương cựa quậy người rồi đứng lên, vội vàng mặc quần áo tử tế vào, nhìn xung quanh, cũng không phát hiện có bất kỳ kẻ nào khác.  Có điều.  Trên đồng cỏ, lại có mấy vết máu đỏ, dưới ánh mặt trời, thật sự rất rõ ràng.  "Đây là..."  Tô Thương có chút khựng lại, hình như nhớ lại được chuyện gì đó, mặt mũi nhất thời tràn đầy ngạc nhiên, lẩm bẩm nói: "Đây là chị Tây Dao...Là chị Tây Dao... Máu?"  Trong chốc lát.  Từng cảnh tối hôm qua, hiện lên trong lòng, Tô Thương biểu cảm không bình tĩnh được nữa rồi.  "Chị Tây Dao vì cứu mình, mà đã đánh nhau với Lão Độc Vật Lâm Uyên, kết quả là bị hạ độc, chỉ có  m Dương kết hợp với có thể lọa bỏ được độc tố."  "Ngay sau đó, mình lại bị chị Tây Dao đánh ngất, sau khi tỉnh lại thì trở nên như thế này."  Liên kết lại đầu đuôi câu chuyện, Tô Thương nhịn không được mà suy đoán nói: "Chẳng lẽ chị Tây Dao đem mình làm..."  Tất nhiên là như thế rồi!  Tô Thương trong lòng đã có đáp án, nhịn không được mà lộ ra một nụ cười khổ: "Mình đường đường là Huyền Thiên Tiên Đế, thế mà lại bị đẩy mạnh thế sao, còn có công lý nữa không, còn có vương pháp nữa không chứ?"  "Đáng giận thật, chị Tây Dao quá ghê gớm, tại sao phải dùng lực mạnh như vậy chứ, chị chỉ cần nói với mình một tiếng, mình sao lại có thể không đồng ý chứ?" Tô Thương chịu không được mà nói thầm.  Có điều.  Chơi thì chơi, chuyện này nên xử lý thế nào mới là quan trọng.  Tô Thương sờ sờ lên mũi, lại nhìn vết máu dưới đất thêm một chút, đột nhiên thấy đau hết đầu.  Được rồi.  Dứt khoát không nghĩ nhiều nữa.  

Chương 660