“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 667
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Mấy ngày trước. Tô Thương sai Hứa Sơn Cư đi cùng với Vương Phú Quý lên thành phố, giúp Vương Phú Quý xử lý chuyện của Lưu Sở Điềm. Đồng thời, đến tổng bộ của Dược Vương Điện để lấy dược liệu luyện chế Sinh cốt đan. Vốn dĩ anh nghĩ rằng đây chỉ là một chuyện đơn giản, nhưng ai mà ngờ, vậy mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Trong điện thoại, ngữ khí của Hứa Sơn Cư trầm trọng, hơi thở có chút khó khăn, rõ ràng là ông ta đang bị thương mà. "Hứa Sơn Cư." Tô Thương hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh lại, sau đó thản nhiên nói: "Xảy ra chuyện gì, từ từ nói, đừng gấp." "Khục, cậu chủ." Ở đầu giây bên kia, Hứa Sơn Cư ho lên một tiếng, sau đó rủ rỉ nói: "Là như vậy, mấy ngày trước tôi và Vương đại thiếu gia sau khi đến thành phố thì nhận được tin tức nhà họ Lưu muốn gả con gái Lưu Sở Điềm của họ cho nhà họ Trương ở trong thành phố." "Ngay đêm đó, nhà họ Lưu và nhà họ Trương liền muốn tổ chức tiệc đính hôn, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng ở thành phố tham dự." Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Vương đại thiếu gia vô cùng lo lắng, tôi vì cân nhắc đến tâm trạng của Vương thiếu gia cho nên không đi đến tổng bộ của Dược Vương Điện mà định cùng với Vương đại thiếu gia náo loạn tiệc đính hôn trước, mang Lưu Sở Điềm đi." "Ừm." Nghe đến đây, Tô Thương gật đầu nói: "Chuyện này ông xử lý rất tốt, nói tiếp đi." "Vâng." Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại, sau đó nói: "Tiệc đính hôn được tổ chức ở nhà họ Trương ở thành phố." "Nhà họ Trương ở thành phố, chỉ được coi như là một gia tộc trung lưu, thuộc hạ đã nghe ngóng rồi, hoàn toàn không có cao thủ lợi hại nào cả, cho nên mới không chú ý, dẫn theo Vương đại thiếu gia xông vào nhà họ Trương." Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Hơn nữa, chúng tôi ở trong tiệc đính hôn cũng thật sự nhìn thấy Lưu Sở Điềm." "Vương đại thiếu gia và Lưu Sở Điềm là yêu nhau thật lòng, hai người nói chuyện với nhau một hồi, tình chàng ý thiếp, trong nháy mắt đã chọc giận nhà họ Trương, nhà họ Trương liền kêu cao thủ của họ ra, chuẩn bị chém giết Vương đại thiếu gia." Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Nhưng mà, thực lực của Vương đại thiếu gia cũng không yếu, nhẹ nhàng đánh bại mấy tên cao thủ hóa kình." "Tiếp theo đó, nhà họ Trương liền phái ra cao thủ địa tông, Vương đại thiếu gia vốn không phải là đối thủ của tên đó." "Nhưng tôi vẫn còn ở đó, sao lại có thể để bọn họ đạt được ý định chứ, thế nên tôi đã ra tay hóa giải nguy cơ của Vương đại thiếu gia, khiến mọi người ở đó đều kinh hãi." "Tiếp theo đó, thuộc hạ liền dẫn Vương đại thiếu gia và Lưu Sở Điềm tiểu thư rời đi, chuyện này coi như đã xong."
Mấy ngày trước.
Tô Thương sai Hứa Sơn Cư đi cùng với Vương Phú Quý lên thành phố, giúp Vương Phú Quý xử lý chuyện của Lưu Sở Điềm.
Đồng thời, đến tổng bộ của Dược Vương Điện để lấy dược liệu luyện chế Sinh cốt đan.
Vốn dĩ anh nghĩ rằng đây chỉ là một chuyện đơn giản, nhưng ai mà ngờ, vậy mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Trong điện thoại, ngữ khí của Hứa Sơn Cư trầm trọng, hơi thở có chút khó khăn, rõ ràng là ông ta đang bị thương mà.
"Hứa Sơn Cư."
Tô Thương hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh lại, sau đó thản nhiên nói: "Xảy ra chuyện gì, từ từ nói, đừng gấp."
"Khục, cậu chủ."
Ở đầu giây bên kia, Hứa Sơn Cư ho lên một tiếng, sau đó rủ rỉ nói: "Là như vậy, mấy ngày trước tôi và Vương đại thiếu gia sau khi đến thành phố thì nhận được tin tức nhà họ Lưu muốn gả con gái Lưu Sở Điềm của họ cho nhà họ Trương ở trong thành phố."
"Ngay đêm đó, nhà họ Lưu và nhà họ Trương liền muốn tổ chức tiệc đính hôn, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng ở thành phố tham dự."
Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Vương đại thiếu gia vô cùng lo lắng, tôi vì cân nhắc đến tâm trạng của Vương thiếu gia cho nên không đi đến tổng bộ của Dược Vương Điện mà định cùng với Vương đại thiếu gia náo loạn tiệc đính hôn trước, mang Lưu Sở Điềm đi."
"Ừm."
Nghe đến đây, Tô Thương gật đầu nói: "Chuyện này ông xử lý rất tốt, nói tiếp đi."
"Vâng."
Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại, sau đó nói: "Tiệc đính hôn được tổ chức ở nhà họ Trương ở thành phố."
"Nhà họ Trương ở thành phố, chỉ được coi như là một gia tộc trung lưu, thuộc hạ đã nghe ngóng rồi, hoàn toàn không có cao thủ lợi hại nào cả, cho nên mới không chú ý, dẫn theo Vương đại thiếu gia xông vào nhà họ Trương."
Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Hơn nữa, chúng tôi ở trong tiệc đính hôn cũng thật sự nhìn thấy Lưu Sở Điềm."
"Vương đại thiếu gia và Lưu Sở Điềm là yêu nhau thật lòng, hai người nói chuyện với nhau một hồi, tình chàng ý thiếp, trong nháy mắt đã chọc giận nhà họ Trương, nhà họ Trương liền kêu cao thủ của họ ra, chuẩn bị chém giết Vương đại thiếu gia."
Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Nhưng mà, thực lực của Vương đại thiếu gia cũng không yếu, nhẹ nhàng đánh bại mấy tên cao thủ hóa kình."
"Tiếp theo đó, nhà họ Trương liền phái ra cao thủ địa tông, Vương đại thiếu gia vốn không phải là đối thủ của tên đó."
"Nhưng tôi vẫn còn ở đó, sao lại có thể để bọn họ đạt được ý định chứ, thế nên tôi đã ra tay hóa giải nguy cơ của Vương đại thiếu gia, khiến mọi người ở đó đều kinh hãi."
"Tiếp theo đó, thuộc hạ liền dẫn Vương đại thiếu gia và Lưu Sở Điềm tiểu thư rời đi, chuyện này coi như đã xong."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Mấy ngày trước. Tô Thương sai Hứa Sơn Cư đi cùng với Vương Phú Quý lên thành phố, giúp Vương Phú Quý xử lý chuyện của Lưu Sở Điềm. Đồng thời, đến tổng bộ của Dược Vương Điện để lấy dược liệu luyện chế Sinh cốt đan. Vốn dĩ anh nghĩ rằng đây chỉ là một chuyện đơn giản, nhưng ai mà ngờ, vậy mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Trong điện thoại, ngữ khí của Hứa Sơn Cư trầm trọng, hơi thở có chút khó khăn, rõ ràng là ông ta đang bị thương mà. "Hứa Sơn Cư." Tô Thương hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh lại, sau đó thản nhiên nói: "Xảy ra chuyện gì, từ từ nói, đừng gấp." "Khục, cậu chủ." Ở đầu giây bên kia, Hứa Sơn Cư ho lên một tiếng, sau đó rủ rỉ nói: "Là như vậy, mấy ngày trước tôi và Vương đại thiếu gia sau khi đến thành phố thì nhận được tin tức nhà họ Lưu muốn gả con gái Lưu Sở Điềm của họ cho nhà họ Trương ở trong thành phố." "Ngay đêm đó, nhà họ Lưu và nhà họ Trương liền muốn tổ chức tiệc đính hôn, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng ở thành phố tham dự." Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Vương đại thiếu gia vô cùng lo lắng, tôi vì cân nhắc đến tâm trạng của Vương thiếu gia cho nên không đi đến tổng bộ của Dược Vương Điện mà định cùng với Vương đại thiếu gia náo loạn tiệc đính hôn trước, mang Lưu Sở Điềm đi." "Ừm." Nghe đến đây, Tô Thương gật đầu nói: "Chuyện này ông xử lý rất tốt, nói tiếp đi." "Vâng." Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại, sau đó nói: "Tiệc đính hôn được tổ chức ở nhà họ Trương ở thành phố." "Nhà họ Trương ở thành phố, chỉ được coi như là một gia tộc trung lưu, thuộc hạ đã nghe ngóng rồi, hoàn toàn không có cao thủ lợi hại nào cả, cho nên mới không chú ý, dẫn theo Vương đại thiếu gia xông vào nhà họ Trương." Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Hơn nữa, chúng tôi ở trong tiệc đính hôn cũng thật sự nhìn thấy Lưu Sở Điềm." "Vương đại thiếu gia và Lưu Sở Điềm là yêu nhau thật lòng, hai người nói chuyện với nhau một hồi, tình chàng ý thiếp, trong nháy mắt đã chọc giận nhà họ Trương, nhà họ Trương liền kêu cao thủ của họ ra, chuẩn bị chém giết Vương đại thiếu gia." Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Nhưng mà, thực lực của Vương đại thiếu gia cũng không yếu, nhẹ nhàng đánh bại mấy tên cao thủ hóa kình." "Tiếp theo đó, nhà họ Trương liền phái ra cao thủ địa tông, Vương đại thiếu gia vốn không phải là đối thủ của tên đó." "Nhưng tôi vẫn còn ở đó, sao lại có thể để bọn họ đạt được ý định chứ, thế nên tôi đã ra tay hóa giải nguy cơ của Vương đại thiếu gia, khiến mọi người ở đó đều kinh hãi." "Tiếp theo đó, thuộc hạ liền dẫn Vương đại thiếu gia và Lưu Sở Điềm tiểu thư rời đi, chuyện này coi như đã xong."