“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 684

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Anh ấy sở dĩ theo Bình Thân Vương đi đến tham gia tiệc vui của nhà họ Trương, chủ yếu là vì Bình Thân Vương liên tục mời, lần này không thể từ chối được.  Hơn nữa, Tiêu Đình trước mắt còn không biết cậu chủ có thái độ thế nào với Bình Thân Vương, nên không muốn đắc tội với Bình Thân Vương, vì thế vẫn nên giữ mặt mũi thì hơn.  Vì thế, Tiêu Đình liên tục suy nghĩ, nên lần này mới đồng ý lời mời của Bình Thân Vương, dẫn đầu thành viên Huyết Đồ đi đến nhà họ Trương.  Nhưng trước khi tới, anh ấy đã ra lệnh, có thể tham gia tiệc cưới, nhưng không được uống rượu, để tránh sau khi say rượu làm chuyện thất đức, gây phiền phức cho cậu chủ.  "Ha ha, chiến thần lôi đình, cậu quá hà khắc rồi, thành phố vốn là địa bàn của bổn vương đây, cứ thả lỏng xuống đi."  Bình Thân Vương vỗ vỗ vai Tiêu Đình, sau đó cầm chén rượu lên, nói tiếp: "Nào, bổn vương kính cậu một ly."  "Thân Vương điện hạ, tôi..." Tiêu Đình vốn định từ chối.  "Thế nào?"  Bình Thân Vương khẽ nhíu mày, hơi có chút bất mãn mà nói: "Chiến thần lôi đình, bốn vương dù gì cũng là cấp trên trực tiếp của cậu, cậu không muốn cho bổn vương chút mặt mũi hay sao?"  "Thuộc hạ không dám."  Tiêu Đình do dự vài giây, cuối cùng nâng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, xem như nể mặt Bình Thân Vương.  "Ha ha ha, được, chiến thần lôi đình rộng lượng quá."  Bình Thân Vương dùng ánh mắt, ra hiệu cho ông chủ Trương Hồng Lĩnh, rót đầy rượu cho Tiêu Đình, sau đó cười nói: "Chiến thần Lôi Đình, bổn vương nhớ, trước đó cậu có nói chi đội này, gọi là Huyết Đồ phải không?"  "Ừm."  Tiêu Đình không giấu diếm, gật đầu nói: "Chúng tôi đều là thành viên Huyết Đồ."  "Huyết Đồ, ha ha, không tệ, tên rất hay, phù hợp với hành động trên chiến trường của mọi người."  Bình Thân Vương đầu tiên là tán thưởng, ngay sau đó chuyển hướng, tò mò hỏi: "Chiến thần lôi đình, rốt cuộc mọi người đã tu luyện võ công gì, vì sao cơ thể lại mạnh mẽ như vậy, lại giống như một động cơ vĩnh cửu, không biết mệt mỏi, cơ thể bị thương còn có thể nhanh chóng lành lại, tiện đây có thể nói rõ cho tôi nghe được không?"  "Thật xin lỗi, Thân Vương điện hạ, đây là bí mật của chúng tôi, nếu như anh thật sự muốn biết, có thể hỏi đại thiếu gia nhà chúng tôi."  Tiêu Đình đầu tiên là xin lỗi, sau đó chân thành nói: "Không có sự cho phép của đại thiếu gia, tôi sẽ không hé răng nửa lời."  "Tô đại thiếu gia sao."  "Ừm, bổn vương hiểu rồi, chiến thần lôi đình không cần xin lỗi, bổn vương cũng không phải không biết rõ."  Nhắc đến Tô Thương, Bình Thân Vương trong lòng cười lạnh, kết luận Tô Thương chắc chắn phải chết rồi, nhưng mà bên ngoài lại thở dài một hơi nói: "Aiya, quả thật đáng tiếc cho Tô đại thiếu gia, bị Đoan Mộc Lưu bắt đi, bây giờ sống chết chưa biết, cõ lẽ..."  Bình Thân Vương cố ý nhắc nhở Tiêu Đình, muốn chặt đứt ý nghĩ của Tiêu Đình đối với Tô Thương, để Tiêu Đình chuyển sang đầu quân cho mình."  "Thân Vương điện hạ! 

Anh ấy sở dĩ theo Bình Thân Vương đi đến tham gia tiệc vui của nhà họ Trương, chủ yếu là vì Bình Thân Vương liên tục mời, lần này không thể từ chối được.  

Hơn nữa, Tiêu Đình trước mắt còn không biết cậu chủ có thái độ thế nào với Bình Thân Vương, nên không muốn đắc tội với Bình Thân Vương, vì thế vẫn nên giữ mặt mũi thì hơn.  

Vì thế, Tiêu Đình liên tục suy nghĩ, nên lần này mới đồng ý lời mời của Bình Thân Vương, dẫn đầu thành viên Huyết Đồ đi đến nhà họ Trương.  

Nhưng trước khi tới, anh ấy đã ra lệnh, có thể tham gia tiệc cưới, nhưng không được uống rượu, để tránh sau khi say rượu làm chuyện thất đức, gây phiền phức cho cậu chủ.  

"Ha ha, chiến thần lôi đình, cậu quá hà khắc rồi, thành phố vốn là địa bàn của bổn vương đây, cứ thả lỏng xuống đi."  

Bình Thân Vương vỗ vỗ vai Tiêu Đình, sau đó cầm chén rượu lên, nói tiếp: "Nào, bổn vương kính cậu một ly."  

"Thân Vương điện hạ, tôi..." Tiêu Đình vốn định từ chối.  

"Thế nào?"  

Bình Thân Vương khẽ nhíu mày, hơi có chút bất mãn mà nói: "Chiến thần lôi đình, bốn vương dù gì cũng là cấp trên trực tiếp của cậu, cậu không muốn cho bổn vương chút mặt mũi hay sao?"  

"Thuộc hạ không dám."  

Tiêu Đình do dự vài giây, cuối cùng nâng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, xem như nể mặt Bình Thân Vương.  

"Ha ha ha, được, chiến thần lôi đình rộng lượng quá."  

Bình Thân Vương dùng ánh mắt, ra hiệu cho ông chủ Trương Hồng Lĩnh, rót đầy rượu cho Tiêu Đình, sau đó cười nói: "Chiến thần Lôi Đình, bổn vương nhớ, trước đó cậu có nói chi đội này, gọi là Huyết Đồ phải không?"  

"Ừm."  

Tiêu Đình không giấu diếm, gật đầu nói: "Chúng tôi đều là thành viên Huyết Đồ."  

"Huyết Đồ, ha ha, không tệ, tên rất hay, phù hợp với hành động trên chiến trường của mọi người."  

Bình Thân Vương đầu tiên là tán thưởng, ngay sau đó chuyển hướng, tò mò hỏi: "Chiến thần lôi đình, rốt cuộc mọi người đã tu luyện võ công gì, vì sao cơ thể lại mạnh mẽ như vậy, lại giống như một động cơ vĩnh cửu, không biết mệt mỏi, cơ thể bị thương còn có thể nhanh chóng lành lại, tiện đây có thể nói rõ cho tôi nghe được không?"  

"Thật xin lỗi, Thân Vương điện hạ, đây là bí mật của chúng tôi, nếu như anh thật sự muốn biết, có thể hỏi đại thiếu gia nhà chúng tôi."  

Tiêu Đình đầu tiên là xin lỗi, sau đó chân thành nói: "Không có sự cho phép của đại thiếu gia, tôi sẽ không hé răng nửa lời."  

"Tô đại thiếu gia sao."  

"Ừm, bổn vương hiểu rồi, chiến thần lôi đình không cần xin lỗi, bổn vương cũng không phải không biết rõ."  

Nhắc đến Tô Thương, Bình Thân Vương trong lòng cười lạnh, kết luận Tô Thương chắc chắn phải chết rồi, nhưng mà bên ngoài lại thở dài một hơi nói: "Aiya, quả thật đáng tiếc cho Tô đại thiếu gia, bị Đoan Mộc Lưu bắt đi, bây giờ sống chết chưa biết, cõ lẽ..."  

Bình Thân Vương cố ý nhắc nhở Tiêu Đình, muốn chặt đứt ý nghĩ của Tiêu Đình đối với Tô Thương, để Tiêu Đình chuyển sang đầu quân cho mình."  

"Thân Vương điện hạ! 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Anh ấy sở dĩ theo Bình Thân Vương đi đến tham gia tiệc vui của nhà họ Trương, chủ yếu là vì Bình Thân Vương liên tục mời, lần này không thể từ chối được.  Hơn nữa, Tiêu Đình trước mắt còn không biết cậu chủ có thái độ thế nào với Bình Thân Vương, nên không muốn đắc tội với Bình Thân Vương, vì thế vẫn nên giữ mặt mũi thì hơn.  Vì thế, Tiêu Đình liên tục suy nghĩ, nên lần này mới đồng ý lời mời của Bình Thân Vương, dẫn đầu thành viên Huyết Đồ đi đến nhà họ Trương.  Nhưng trước khi tới, anh ấy đã ra lệnh, có thể tham gia tiệc cưới, nhưng không được uống rượu, để tránh sau khi say rượu làm chuyện thất đức, gây phiền phức cho cậu chủ.  "Ha ha, chiến thần lôi đình, cậu quá hà khắc rồi, thành phố vốn là địa bàn của bổn vương đây, cứ thả lỏng xuống đi."  Bình Thân Vương vỗ vỗ vai Tiêu Đình, sau đó cầm chén rượu lên, nói tiếp: "Nào, bổn vương kính cậu một ly."  "Thân Vương điện hạ, tôi..." Tiêu Đình vốn định từ chối.  "Thế nào?"  Bình Thân Vương khẽ nhíu mày, hơi có chút bất mãn mà nói: "Chiến thần lôi đình, bốn vương dù gì cũng là cấp trên trực tiếp của cậu, cậu không muốn cho bổn vương chút mặt mũi hay sao?"  "Thuộc hạ không dám."  Tiêu Đình do dự vài giây, cuối cùng nâng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, xem như nể mặt Bình Thân Vương.  "Ha ha ha, được, chiến thần lôi đình rộng lượng quá."  Bình Thân Vương dùng ánh mắt, ra hiệu cho ông chủ Trương Hồng Lĩnh, rót đầy rượu cho Tiêu Đình, sau đó cười nói: "Chiến thần Lôi Đình, bổn vương nhớ, trước đó cậu có nói chi đội này, gọi là Huyết Đồ phải không?"  "Ừm."  Tiêu Đình không giấu diếm, gật đầu nói: "Chúng tôi đều là thành viên Huyết Đồ."  "Huyết Đồ, ha ha, không tệ, tên rất hay, phù hợp với hành động trên chiến trường của mọi người."  Bình Thân Vương đầu tiên là tán thưởng, ngay sau đó chuyển hướng, tò mò hỏi: "Chiến thần lôi đình, rốt cuộc mọi người đã tu luyện võ công gì, vì sao cơ thể lại mạnh mẽ như vậy, lại giống như một động cơ vĩnh cửu, không biết mệt mỏi, cơ thể bị thương còn có thể nhanh chóng lành lại, tiện đây có thể nói rõ cho tôi nghe được không?"  "Thật xin lỗi, Thân Vương điện hạ, đây là bí mật của chúng tôi, nếu như anh thật sự muốn biết, có thể hỏi đại thiếu gia nhà chúng tôi."  Tiêu Đình đầu tiên là xin lỗi, sau đó chân thành nói: "Không có sự cho phép của đại thiếu gia, tôi sẽ không hé răng nửa lời."  "Tô đại thiếu gia sao."  "Ừm, bổn vương hiểu rồi, chiến thần lôi đình không cần xin lỗi, bổn vương cũng không phải không biết rõ."  Nhắc đến Tô Thương, Bình Thân Vương trong lòng cười lạnh, kết luận Tô Thương chắc chắn phải chết rồi, nhưng mà bên ngoài lại thở dài một hơi nói: "Aiya, quả thật đáng tiếc cho Tô đại thiếu gia, bị Đoan Mộc Lưu bắt đi, bây giờ sống chết chưa biết, cõ lẽ..."  Bình Thân Vương cố ý nhắc nhở Tiêu Đình, muốn chặt đứt ý nghĩ của Tiêu Đình đối với Tô Thương, để Tiêu Đình chuyển sang đầu quân cho mình."  "Thân Vương điện hạ! 

Chương 684