“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 759
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Tinh Hà ôm chặt đùi Tô Dực Cân, còn dùng đầu cọ cọ lấy lòng. Một phen chơi đùa qua đi, Tô Dực Cân dẫn Tô Tinh Hà và Mạc Ngữ Yên sang một bên chơi. Còn Tô Thương, gọi mấy người Tiêu Đình, Hứa Sơn Cư, Trương Hiểu Ngọc tới. “Chủ nhân, thành viên Huyết Đồ tập kết xong xuôi rồi, toàn bộ canh giữ bên ngoài trang viên, tùy lúc đều có thể rời đi!” Lúc này, Tiêu Đình nói. “Ừ. “Được rồi.” Tô Thương gật đầu, ánh mắt tiếp đó nhìn Hứa Sơn Cư, nhàn nhạt nói: “Hứa Sơn Cư, huyền quy xác ngàn năm, lấy được rồi sao.” “Hồi bẩm chủ nhân, đã lấy được, chuyện này còn phải cảm ơn Đại Thái Thượng nữa.” Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại: “Lúc đó, sau khi ngài rời đi, thuộc hạ đã đề cập việc này với Đại Thái Thượng, Đại Thái Thượng trực tiếp tới Dược Vương Điện, đem tất cả dược liệu ngài cần tới.” Nói xong, Hứa Sơn Cư giao cho Tô Thương một cái bọc, bên trong là huyền quy xác ngàn năm. “Tốt lắm.” Tô Thương thu cái bọc đó vào vòng tay lưu trữ, rồi nhìn về phía Trương Hiểu Ngọc, hờ hững cười nói: “Trương Hiểu Ngọc, phiền cậu rồi.” “Điện chủ khách khí, ngài là điện chủ Dược Vương Điện, ra sức vì ngài là chức trách của tôi.” Trương Hiểu Ngọc ôm quyền đáp lại, sau đó nhịn không được hỏi: “Điện chủ, chuyến đi đến Bình Thân vương phủ lần này của ngài, kết quả ra sao?” “Ha ha, những cao thủ đó của Vương Phủ đều bị Huyết Đồ giết hết cả rồi, chỉ còn Bình Thân Vương thôi.” Tô Thương cười nói: “Tôi đi một chuyến tới Kim Loan đại điện, trên đại điện, tôi đã mạt sát hết, việc này xem như đã kết thúc.” “Điện chủ thủ đoạn hơn người, thuộc hạ bội phục!” Trương Hiểu Ngọc đầu tiên là khen ngợi, sau đó tò mò hỏi: “Tôi nghe nói trong vương phủ, có một vị cao thủ cảnh giới bán bộ Thần tông, đến từ Tam Động Kiều, tên Cổ Hồng Nguyệt, thực lực sâu không lường được, điện chủ, ngài có nhìn thấy cô ấy không?” “Tôi không gặp.” Tô Thương lắc đầu, rồi nhàn nhạt nói: “Người tên Cổ Hồng Nguyệt kia, hai ngày trước đã rời khỏi kinh đô rồi, cùng Trương Trường Sinh tới Giang Bắc.” “Giang Bắc……” Trương Hiểu Ngọc dừng một chút, ngược lại như nghĩ tới gì đó, sắc mặt khó coi nói: “Điện chủ, cô ấy với Trương Trường Sinh tới Giang Bắc, không phải vì ép Dược Vương Điện chúng ta thỏa hiệp chứ?” “Không tồi.” Tô Thương gật đầu nói: “Quả thật như thế, hiện tại Giang Bắc tình thế nguy cấp, chỉ một mình Trương Trọng Ngu, đối mặt với mấy vị bán bộ Thần tông, hiển nhiên sứt đầu mẻ trán.” “Trương Trọng Ngu?”
Tô Tinh Hà ôm chặt đùi Tô Dực Cân, còn dùng đầu cọ cọ lấy lòng.
Một phen chơi đùa qua đi, Tô Dực Cân dẫn Tô Tinh Hà và Mạc Ngữ Yên sang một bên chơi.
Còn Tô Thương, gọi mấy người Tiêu Đình, Hứa Sơn Cư, Trương Hiểu Ngọc tới.
“Chủ nhân, thành viên Huyết Đồ tập kết xong xuôi rồi, toàn bộ canh giữ bên ngoài trang viên, tùy lúc đều có thể rời đi!” Lúc này, Tiêu Đình nói.
“Ừ. “Được rồi.”
Tô Thương gật đầu, ánh mắt tiếp đó nhìn Hứa Sơn Cư, nhàn nhạt nói: “Hứa Sơn Cư, huyền quy xác ngàn năm, lấy được rồi sao.”
“Hồi bẩm chủ nhân, đã lấy được, chuyện này còn phải cảm ơn Đại Thái Thượng nữa.”
Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại: “Lúc đó, sau khi ngài rời đi, thuộc hạ đã đề cập việc này với Đại Thái Thượng, Đại Thái Thượng trực tiếp tới Dược Vương Điện, đem tất cả dược liệu ngài cần tới.”
Nói xong, Hứa Sơn Cư giao cho Tô Thương một cái bọc, bên trong là huyền quy xác ngàn năm.
“Tốt lắm.”
Tô Thương thu cái bọc đó vào vòng tay lưu trữ, rồi nhìn về phía Trương Hiểu Ngọc, hờ hững cười nói: “Trương Hiểu Ngọc, phiền cậu rồi.”
“Điện chủ khách khí, ngài là điện chủ Dược Vương Điện, ra sức vì ngài là chức trách của tôi.”
Trương Hiểu Ngọc ôm quyền đáp lại, sau đó nhịn không được hỏi: “Điện chủ, chuyến đi đến Bình Thân vương phủ lần này của ngài, kết quả ra sao?”
“Ha ha, những cao thủ đó của Vương Phủ đều bị Huyết Đồ giết hết cả rồi, chỉ còn Bình Thân Vương thôi.”
Tô Thương cười nói: “Tôi đi một chuyến tới Kim Loan đại điện, trên đại điện, tôi đã mạt sát hết, việc này xem như đã kết thúc.”
“Điện chủ thủ đoạn hơn người, thuộc hạ bội phục!”
Trương Hiểu Ngọc đầu tiên là khen ngợi, sau đó tò mò hỏi: “Tôi nghe nói trong vương phủ, có một vị cao thủ cảnh giới bán bộ Thần tông, đến từ Tam Động Kiều, tên Cổ Hồng Nguyệt, thực lực sâu không lường được, điện chủ, ngài có nhìn thấy cô ấy không?”
“Tôi không gặp.”
Tô Thương lắc đầu, rồi nhàn nhạt nói: “Người tên Cổ Hồng Nguyệt kia, hai ngày trước đã rời khỏi kinh đô rồi, cùng Trương Trường Sinh tới Giang Bắc.”
“Giang Bắc……”
Trương Hiểu Ngọc dừng một chút, ngược lại như nghĩ tới gì đó, sắc mặt khó coi nói: “Điện chủ, cô ấy với Trương Trường Sinh tới Giang Bắc, không phải vì ép Dược Vương Điện chúng ta thỏa hiệp chứ?”
“Không tồi.”
Tô Thương gật đầu nói: “Quả thật như thế, hiện tại Giang Bắc tình thế nguy cấp, chỉ một mình Trương Trọng Ngu, đối mặt với mấy vị bán bộ Thần tông, hiển nhiên sứt đầu mẻ trán.”
“Trương Trọng Ngu?”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Tinh Hà ôm chặt đùi Tô Dực Cân, còn dùng đầu cọ cọ lấy lòng. Một phen chơi đùa qua đi, Tô Dực Cân dẫn Tô Tinh Hà và Mạc Ngữ Yên sang một bên chơi. Còn Tô Thương, gọi mấy người Tiêu Đình, Hứa Sơn Cư, Trương Hiểu Ngọc tới. “Chủ nhân, thành viên Huyết Đồ tập kết xong xuôi rồi, toàn bộ canh giữ bên ngoài trang viên, tùy lúc đều có thể rời đi!” Lúc này, Tiêu Đình nói. “Ừ. “Được rồi.” Tô Thương gật đầu, ánh mắt tiếp đó nhìn Hứa Sơn Cư, nhàn nhạt nói: “Hứa Sơn Cư, huyền quy xác ngàn năm, lấy được rồi sao.” “Hồi bẩm chủ nhân, đã lấy được, chuyện này còn phải cảm ơn Đại Thái Thượng nữa.” Hứa Sơn Cư cung kính đáp lại: “Lúc đó, sau khi ngài rời đi, thuộc hạ đã đề cập việc này với Đại Thái Thượng, Đại Thái Thượng trực tiếp tới Dược Vương Điện, đem tất cả dược liệu ngài cần tới.” Nói xong, Hứa Sơn Cư giao cho Tô Thương một cái bọc, bên trong là huyền quy xác ngàn năm. “Tốt lắm.” Tô Thương thu cái bọc đó vào vòng tay lưu trữ, rồi nhìn về phía Trương Hiểu Ngọc, hờ hững cười nói: “Trương Hiểu Ngọc, phiền cậu rồi.” “Điện chủ khách khí, ngài là điện chủ Dược Vương Điện, ra sức vì ngài là chức trách của tôi.” Trương Hiểu Ngọc ôm quyền đáp lại, sau đó nhịn không được hỏi: “Điện chủ, chuyến đi đến Bình Thân vương phủ lần này của ngài, kết quả ra sao?” “Ha ha, những cao thủ đó của Vương Phủ đều bị Huyết Đồ giết hết cả rồi, chỉ còn Bình Thân Vương thôi.” Tô Thương cười nói: “Tôi đi một chuyến tới Kim Loan đại điện, trên đại điện, tôi đã mạt sát hết, việc này xem như đã kết thúc.” “Điện chủ thủ đoạn hơn người, thuộc hạ bội phục!” Trương Hiểu Ngọc đầu tiên là khen ngợi, sau đó tò mò hỏi: “Tôi nghe nói trong vương phủ, có một vị cao thủ cảnh giới bán bộ Thần tông, đến từ Tam Động Kiều, tên Cổ Hồng Nguyệt, thực lực sâu không lường được, điện chủ, ngài có nhìn thấy cô ấy không?” “Tôi không gặp.” Tô Thương lắc đầu, rồi nhàn nhạt nói: “Người tên Cổ Hồng Nguyệt kia, hai ngày trước đã rời khỏi kinh đô rồi, cùng Trương Trường Sinh tới Giang Bắc.” “Giang Bắc……” Trương Hiểu Ngọc dừng một chút, ngược lại như nghĩ tới gì đó, sắc mặt khó coi nói: “Điện chủ, cô ấy với Trương Trường Sinh tới Giang Bắc, không phải vì ép Dược Vương Điện chúng ta thỏa hiệp chứ?” “Không tồi.” Tô Thương gật đầu nói: “Quả thật như thế, hiện tại Giang Bắc tình thế nguy cấp, chỉ một mình Trương Trọng Ngu, đối mặt với mấy vị bán bộ Thần tông, hiển nhiên sứt đầu mẻ trán.” “Trương Trọng Ngu?”