“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 811

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tiêu Đình không tránh, sau khi chịu một chưởng, vẫn đứng im tại chỗ, không bị thương chút nào.  Cái cmn chứ, không tổn thương gì sao, thế này cũng tính là bị sỉ nhục lớn qua nha!  "Cái gì!"  "Không thể nào!"  Tô Thần Binh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, ầm ầm ầm liên tục ra tay, đáng tiếc, Tiêu Đình vẫn luôn không hề nhúc nhích tí nào.  "Ông chủ, ông đừng phí sức nữa, không đánh nổi tôi đâu." Tiêu Đình cười khổ nói.  "Chuyện này...Xem ra cậu đi theo tên nhóc Tô Thương kia, đạt được không ít lợi ích nha."  Tô Thần Binh mệt thở hồng hộc, sau đó nhìn về phía thành viên Huyết Đồ đang ở phía xa xa, lại suy nghĩ nói: "Không đánh nổi Tiêu Đình, nhưng những thành viên Huyết Đồ bình thường này, không lẽ cũng không thể đánh bại hay sao chứ."  Nghĩ đến đây.  Tô Thần Binh vươn người nhảy lên, linh khí trải rộng trong lòng bàn tay, bỗng nhiên đánh vào trên người một tên là  thành viên Huyết Đồ ở gần nhất.  Vù!  Sau một khắc, tên thành viên Huyết Đồ kia bùng lên sức mạnh toàn thân, trực tiếp đánh bay Tô Thần Binh.  **Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  "Ông chủ!"  Tiêu Đình vội vàng bay lên không trung, ở giữa không trung đón lấy Tô Thần Binh, vững vàng tiếp đất.  "Phốc!"  Sau đó, Tô Thần Binh che ngực, khóe miệng tràn ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt thêm mấy phần, trong nháy mắt cực kỳ sợ hãi.  "Thuộc hạ đáng chết."  "Thuộc hạ vẫn chưa thành thạo khống chế lực lượng trong cơ thể, không cẩn thận để lộ ra một chút lực, làm ông chủ bị thương, xin ông chủ trách phạt."  Tên thành viên Huyết Đồ kia, đột nhiên quỳ xuống đất, trên mặt đầy vẻ sợ hãi, nhìn Tô Thần Binh nhận tội.  Không cẩn thận?  Lộ ra một chút lực?  Mẹ nó!  Sắc mặt Tô Thần Binh tối sầm lại, hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.  Mẹ nó, mất mặt quá, mình còn không bằng cái tên đang quỳ xuống nói ra những lời này, khoe khoang cái gì chứ?  "Ngũ Bình!"  "Cậu nói lung tung cái gì thế hả!"  Lúc này, Tiêu Đình nhìn thấy Tô Thần Binh xấu hổ, thế là lên tiếng trách móc: "Ông chủ công lực hơn người, ông ấy chỉ là không muốn làm cậu bị thương thôi, nếu không thì một chưởng thôi cũng khiến cậu chịu chết rồi, hiểu chưa hả?"  "Hiểu rồi!"  Thành viên của Huyết Đồ tên Ngũ Bình, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vội vàng nói: "Cảm ơn ông chủ đã không giết."  Cmn!  Tiêu Đình này, được đó chứ, không hổ là tâm phúc của mình, cũng có mắt nhìn đó chứ.  

Tiêu Đình không tránh, sau khi chịu một chưởng, vẫn đứng im tại chỗ, không bị thương chút nào.  

Cái cmn chứ, không tổn thương gì sao, thế này cũng tính là bị sỉ nhục lớn qua nha!  

"Cái gì!"  

"Không thể nào!"  

Tô Thần Binh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, ầm ầm ầm liên tục ra tay, đáng tiếc, Tiêu Đình vẫn luôn không hề nhúc nhích tí nào.  

"Ông chủ, ông đừng phí sức nữa, không đánh nổi tôi đâu." Tiêu Đình cười khổ nói.  

"Chuyện này...Xem ra cậu đi theo tên nhóc Tô Thương kia, đạt được không ít lợi ích nha."  

Tô Thần Binh mệt thở hồng hộc, sau đó nhìn về phía thành viên Huyết Đồ đang ở phía xa xa, lại suy nghĩ nói: "Không đánh nổi Tiêu Đình, nhưng những thành viên Huyết Đồ bình thường này, không lẽ cũng không thể đánh bại hay sao chứ."  

Nghĩ đến đây.  

Tô Thần Binh vươn người nhảy lên, linh khí trải rộng trong lòng bàn tay, bỗng nhiên đánh vào trên người một tên là  thành viên Huyết Đồ ở gần nhất.  

Vù!  

Sau một khắc, tên thành viên Huyết Đồ kia bùng lên sức mạnh toàn thân, trực tiếp đánh bay Tô Thần Binh.  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

"Ông chủ!"  

Tiêu Đình vội vàng bay lên không trung, ở giữa không trung đón lấy Tô Thần Binh, vững vàng tiếp đất.  

"Phốc!"  

Sau đó, Tô Thần Binh che ngực, khóe miệng tràn ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt thêm mấy phần, trong nháy mắt cực kỳ sợ hãi.  

"Thuộc hạ đáng chết."  

"Thuộc hạ vẫn chưa thành thạo khống chế lực lượng trong cơ thể, không cẩn thận để lộ ra một chút lực, làm ông chủ bị thương, xin ông chủ trách phạt."  

Tên thành viên Huyết Đồ kia, đột nhiên quỳ xuống đất, trên mặt đầy vẻ sợ hãi, nhìn Tô Thần Binh nhận tội.  

Không cẩn thận?  

Lộ ra một chút lực?  

Mẹ nó!  

Sắc mặt Tô Thần Binh tối sầm lại, hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.  

Mẹ nó, mất mặt quá, mình còn không bằng cái tên đang quỳ xuống nói ra những lời này, khoe khoang cái gì chứ?  

"Ngũ Bình!"  

"Cậu nói lung tung cái gì thế hả!"  

Lúc này, Tiêu Đình nhìn thấy Tô Thần Binh xấu hổ, thế là lên tiếng trách móc: "Ông chủ công lực hơn người, ông ấy chỉ là không muốn làm cậu bị thương thôi, nếu không thì một chưởng thôi cũng khiến cậu chịu chết rồi, hiểu chưa hả?"  

"Hiểu rồi!"  

Thành viên của Huyết Đồ tên Ngũ Bình, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vội vàng nói: "Cảm ơn ông chủ đã không giết."  

Cmn!  

Tiêu Đình này, được đó chứ, không hổ là tâm phúc của mình, cũng có mắt nhìn đó chứ.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tiêu Đình không tránh, sau khi chịu một chưởng, vẫn đứng im tại chỗ, không bị thương chút nào.  Cái cmn chứ, không tổn thương gì sao, thế này cũng tính là bị sỉ nhục lớn qua nha!  "Cái gì!"  "Không thể nào!"  Tô Thần Binh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, ầm ầm ầm liên tục ra tay, đáng tiếc, Tiêu Đình vẫn luôn không hề nhúc nhích tí nào.  "Ông chủ, ông đừng phí sức nữa, không đánh nổi tôi đâu." Tiêu Đình cười khổ nói.  "Chuyện này...Xem ra cậu đi theo tên nhóc Tô Thương kia, đạt được không ít lợi ích nha."  Tô Thần Binh mệt thở hồng hộc, sau đó nhìn về phía thành viên Huyết Đồ đang ở phía xa xa, lại suy nghĩ nói: "Không đánh nổi Tiêu Đình, nhưng những thành viên Huyết Đồ bình thường này, không lẽ cũng không thể đánh bại hay sao chứ."  Nghĩ đến đây.  Tô Thần Binh vươn người nhảy lên, linh khí trải rộng trong lòng bàn tay, bỗng nhiên đánh vào trên người một tên là  thành viên Huyết Đồ ở gần nhất.  Vù!  Sau một khắc, tên thành viên Huyết Đồ kia bùng lên sức mạnh toàn thân, trực tiếp đánh bay Tô Thần Binh.  **Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  "Ông chủ!"  Tiêu Đình vội vàng bay lên không trung, ở giữa không trung đón lấy Tô Thần Binh, vững vàng tiếp đất.  "Phốc!"  Sau đó, Tô Thần Binh che ngực, khóe miệng tràn ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt thêm mấy phần, trong nháy mắt cực kỳ sợ hãi.  "Thuộc hạ đáng chết."  "Thuộc hạ vẫn chưa thành thạo khống chế lực lượng trong cơ thể, không cẩn thận để lộ ra một chút lực, làm ông chủ bị thương, xin ông chủ trách phạt."  Tên thành viên Huyết Đồ kia, đột nhiên quỳ xuống đất, trên mặt đầy vẻ sợ hãi, nhìn Tô Thần Binh nhận tội.  Không cẩn thận?  Lộ ra một chút lực?  Mẹ nó!  Sắc mặt Tô Thần Binh tối sầm lại, hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.  Mẹ nó, mất mặt quá, mình còn không bằng cái tên đang quỳ xuống nói ra những lời này, khoe khoang cái gì chứ?  "Ngũ Bình!"  "Cậu nói lung tung cái gì thế hả!"  Lúc này, Tiêu Đình nhìn thấy Tô Thần Binh xấu hổ, thế là lên tiếng trách móc: "Ông chủ công lực hơn người, ông ấy chỉ là không muốn làm cậu bị thương thôi, nếu không thì một chưởng thôi cũng khiến cậu chịu chết rồi, hiểu chưa hả?"  "Hiểu rồi!"  Thành viên của Huyết Đồ tên Ngũ Bình, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vội vàng nói: "Cảm ơn ông chủ đã không giết."  Cmn!  Tiêu Đình này, được đó chứ, không hổ là tâm phúc của mình, cũng có mắt nhìn đó chứ.  

Chương 811