“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 847
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Bây giờ. Lấy thực lực của Tô Thương mà nói, có thể đánh ngang hàng với bán Thần tông, nếu như sử dụng một số thủ đoạn, ví dụ như đá Thiên ẩn và Chỉ xích thiên nhai, đánh bất ngờ thì có thể giết được bán Thần tông. Có điều. Đây là trước kia, bây giờ Tô Thương có được kiếm Thương khung, cầm trong tay kiếm Thương khung rồi thì anh ấy như là kiếm thần kim quang, thực lực mạnh hơn gấp nhiều lần. Mặc dù chưa từng đánh nhau với cao thủ cảnh giới Thần tông, nhưng Tô Thương tự tin rằng mình có thể chống đỡ được Thần tông. Vì thế, giờ phút này, khi đối mặt với Cổ Hồng Ngọc cảnh giới thần thông, Tô Thương không có chút bối rối nào. Cho đến Đỗ Minh Viễn ở bên cạnh... cho dù vẻ bề ngoài chỉ là cảnh giới Thiên tông. Nhưng không biết vì sao, Tô Thương luôn cảm giác người này quỉ dị khó lường, bên trên cơ thể phát tán ra một loại khí tức nguy hiểm, có lẽ có thủ đoạn ẩn giấu. Nhưng bất kể thế nào, có kiếm Thương Khung trong tay, Tô Thương không sợ gì hết, cứ coi như Đỗ Minh Viễn cũng là cảnh giới Thần tông, anh vẫn nắm chắc có thể chống lại được. Kiếm Thương khung, dù sao cũng là Linh khí thượng phẩm! Bây giờ Tô Thương chỉ có thể sử dụng một phần mười sức mạnh của cây kiếm này, nếu có thể đem toàn bộ uy lực của kiếm này xuất ra ngoài, thì trong khoảnh khắc có thể tiêu diệt được Thần tông. "Hừm!" "Giọng điệu ngông cuồng!" Cổ Hồng Ngọc dùng mắt mắt khinh thường nhìn Tô Thương, nhất thời giận không kiềm chế được, lập tức tiền muốn ra tay. "Cổ tiền bối, ra bên ngoài đi, đừng làm bị thương người nhà mình và những thầy thuốc khác ở Dược Vương Điện." Lúc này, Đỗ Minh Viễn nhắc nhở: "Dù sao thầy thuốc của Dược Vương Điện, cũng có tầm quan trọng lớn, không thể giết." "Ừm!" Cổ Hồng Ngọc tất nhiên biết tính nghiêm trọng của vấn đề, thế là nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Nhóc con, cậu dám cùng thân già này ra ngoài phân thắng bại không?" "Ha ha, có gì mà không dám chứ?" Tô Thương khẽ cười nói: "Có điều, Cổ Hồng Ngọc, mặc kệ bà đánh ở đâu, bà cũng phải chết, ra bên ngoài đối với bà mà nói, chỉ là đổi một cái mộ mà thôi." "Miệng lưỡi sắc bén lắm!" "Chờ chút nữa thân già này sẽ lấy răng trong miệng của cậu, từng cái từng cái bẻ xuống, lấy đầu lưỡi của cậu, chém thành chín khúc!" Cổ Hồng Ngọc mặt trầm như nước, sau đó liền quay người ra khỏi đại sảnh, đi vào đình viện sơn trang Y Vân. Tô Thương đang chuẩn bị đi theo, Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy lo lắng mà nói: "Điện chủ, người này thế mà không phải là bán Thần tông đâu, mà chính là cao thủ Thần tông đó, hay là coi như thôi, đồng ý yêu cầu của bà ta đi." "Đúng vậy đó Điện chủ, cậu là tương lại của Dược Vương Điện chúng ta, sau này còn có rất nhiều cơ hội, tạm thời đừng chống lại bọn chúng." Triệu Khai Hãn nói theo. Trương Hiểu Ngọc bên cạnh cũng nói: "Điện chủ, mặc dù cậu và bọn họ có chút ân oán, có điều, nếu như chúng ta đáp ứng yêu cầu của chúng, hơn nữa toàn bộ lực lượng của Dược Vương Điện chúng ta được bảo toàn, thề cùng cậu tồn vong, bọn họ tất nhiên sẽ buông tha cho cậu, hay là..." "Được rồi." Tô Thương đưa tay cắt ngang, tràn đầy tự tin nói: "Tin tưởng tôi, bà ta không làm gì tôi được đâu!"
Bây giờ.
Lấy thực lực của Tô Thương mà nói, có thể đánh ngang hàng với bán Thần tông, nếu như sử dụng một số thủ đoạn, ví dụ như đá Thiên ẩn và Chỉ xích thiên nhai, đánh bất ngờ thì có thể giết được bán Thần tông.
Có điều.
Đây là trước kia, bây giờ Tô Thương có được kiếm Thương khung, cầm trong tay kiếm Thương khung rồi thì anh ấy như là kiếm thần kim quang, thực lực mạnh hơn gấp nhiều lần.
Mặc dù chưa từng đánh nhau với cao thủ cảnh giới Thần tông, nhưng Tô Thương tự tin rằng mình có thể chống đỡ được Thần tông.
Vì thế, giờ phút này, khi đối mặt với Cổ Hồng Ngọc cảnh giới thần thông, Tô Thương không có chút bối rối nào.
Cho đến Đỗ Minh Viễn ở bên cạnh... cho dù vẻ bề ngoài chỉ là cảnh giới Thiên tông.
Nhưng không biết vì sao, Tô Thương luôn cảm giác người này quỉ dị khó lường, bên trên cơ thể phát tán ra một loại khí tức nguy hiểm, có lẽ có thủ đoạn ẩn giấu.
Nhưng bất kể thế nào, có kiếm Thương Khung trong tay, Tô Thương không sợ gì hết, cứ coi như Đỗ Minh Viễn cũng là cảnh giới Thần tông, anh vẫn nắm chắc có thể chống lại được.
Kiếm Thương khung, dù sao cũng là Linh khí thượng phẩm!
Bây giờ Tô Thương chỉ có thể sử dụng một phần mười sức mạnh của cây kiếm này, nếu có thể đem toàn bộ uy lực của kiếm này xuất ra ngoài, thì trong khoảnh khắc có thể tiêu diệt được Thần tông.
"Hừm!"
"Giọng điệu ngông cuồng!"
Cổ Hồng Ngọc dùng mắt mắt khinh thường nhìn Tô Thương, nhất thời giận không kiềm chế được, lập tức tiền muốn ra tay.
"Cổ tiền bối, ra bên ngoài đi, đừng làm bị thương người nhà mình và những thầy thuốc khác ở Dược Vương Điện."
Lúc này, Đỗ Minh Viễn nhắc nhở: "Dù sao thầy thuốc của Dược Vương Điện, cũng có tầm quan trọng lớn, không thể giết."
"Ừm!"
Cổ Hồng Ngọc tất nhiên biết tính nghiêm trọng của vấn đề, thế là nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Nhóc con, cậu dám cùng thân già này ra ngoài phân thắng bại không?"
"Ha ha, có gì mà không dám chứ?"
Tô Thương khẽ cười nói: "Có điều, Cổ Hồng Ngọc, mặc kệ bà đánh ở đâu, bà cũng phải chết, ra bên ngoài đối với bà mà nói, chỉ là đổi một cái mộ mà thôi."
"Miệng lưỡi sắc bén lắm!"
"Chờ chút nữa thân già này sẽ lấy răng trong miệng của cậu, từng cái từng cái bẻ xuống, lấy đầu lưỡi của cậu, chém thành chín khúc!"
Cổ Hồng Ngọc mặt trầm như nước, sau đó liền quay người ra khỏi đại sảnh, đi vào đình viện sơn trang Y Vân.
Tô Thương đang chuẩn bị đi theo, Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy lo lắng mà nói: "Điện chủ, người này thế mà không phải là bán Thần tông đâu, mà chính là cao thủ Thần tông đó, hay là coi như thôi, đồng ý yêu cầu của bà ta đi."
"Đúng vậy đó Điện chủ, cậu là tương lại của Dược Vương Điện chúng ta, sau này còn có rất nhiều cơ hội, tạm thời đừng chống lại bọn chúng." Triệu Khai Hãn nói theo.
Trương Hiểu Ngọc bên cạnh cũng nói: "Điện chủ, mặc dù cậu và bọn họ có chút ân oán, có điều, nếu như chúng ta đáp ứng yêu cầu của chúng, hơn nữa toàn bộ lực lượng của Dược Vương Điện chúng ta được bảo toàn, thề cùng cậu tồn vong, bọn họ tất nhiên sẽ buông tha cho cậu, hay là..."
"Được rồi."
Tô Thương đưa tay cắt ngang, tràn đầy tự tin nói: "Tin tưởng tôi, bà ta không làm gì tôi được đâu!"
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Bây giờ. Lấy thực lực của Tô Thương mà nói, có thể đánh ngang hàng với bán Thần tông, nếu như sử dụng một số thủ đoạn, ví dụ như đá Thiên ẩn và Chỉ xích thiên nhai, đánh bất ngờ thì có thể giết được bán Thần tông. Có điều. Đây là trước kia, bây giờ Tô Thương có được kiếm Thương khung, cầm trong tay kiếm Thương khung rồi thì anh ấy như là kiếm thần kim quang, thực lực mạnh hơn gấp nhiều lần. Mặc dù chưa từng đánh nhau với cao thủ cảnh giới Thần tông, nhưng Tô Thương tự tin rằng mình có thể chống đỡ được Thần tông. Vì thế, giờ phút này, khi đối mặt với Cổ Hồng Ngọc cảnh giới thần thông, Tô Thương không có chút bối rối nào. Cho đến Đỗ Minh Viễn ở bên cạnh... cho dù vẻ bề ngoài chỉ là cảnh giới Thiên tông. Nhưng không biết vì sao, Tô Thương luôn cảm giác người này quỉ dị khó lường, bên trên cơ thể phát tán ra một loại khí tức nguy hiểm, có lẽ có thủ đoạn ẩn giấu. Nhưng bất kể thế nào, có kiếm Thương Khung trong tay, Tô Thương không sợ gì hết, cứ coi như Đỗ Minh Viễn cũng là cảnh giới Thần tông, anh vẫn nắm chắc có thể chống lại được. Kiếm Thương khung, dù sao cũng là Linh khí thượng phẩm! Bây giờ Tô Thương chỉ có thể sử dụng một phần mười sức mạnh của cây kiếm này, nếu có thể đem toàn bộ uy lực của kiếm này xuất ra ngoài, thì trong khoảnh khắc có thể tiêu diệt được Thần tông. "Hừm!" "Giọng điệu ngông cuồng!" Cổ Hồng Ngọc dùng mắt mắt khinh thường nhìn Tô Thương, nhất thời giận không kiềm chế được, lập tức tiền muốn ra tay. "Cổ tiền bối, ra bên ngoài đi, đừng làm bị thương người nhà mình và những thầy thuốc khác ở Dược Vương Điện." Lúc này, Đỗ Minh Viễn nhắc nhở: "Dù sao thầy thuốc của Dược Vương Điện, cũng có tầm quan trọng lớn, không thể giết." "Ừm!" Cổ Hồng Ngọc tất nhiên biết tính nghiêm trọng của vấn đề, thế là nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Nhóc con, cậu dám cùng thân già này ra ngoài phân thắng bại không?" "Ha ha, có gì mà không dám chứ?" Tô Thương khẽ cười nói: "Có điều, Cổ Hồng Ngọc, mặc kệ bà đánh ở đâu, bà cũng phải chết, ra bên ngoài đối với bà mà nói, chỉ là đổi một cái mộ mà thôi." "Miệng lưỡi sắc bén lắm!" "Chờ chút nữa thân già này sẽ lấy răng trong miệng của cậu, từng cái từng cái bẻ xuống, lấy đầu lưỡi của cậu, chém thành chín khúc!" Cổ Hồng Ngọc mặt trầm như nước, sau đó liền quay người ra khỏi đại sảnh, đi vào đình viện sơn trang Y Vân. Tô Thương đang chuẩn bị đi theo, Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy lo lắng mà nói: "Điện chủ, người này thế mà không phải là bán Thần tông đâu, mà chính là cao thủ Thần tông đó, hay là coi như thôi, đồng ý yêu cầu của bà ta đi." "Đúng vậy đó Điện chủ, cậu là tương lại của Dược Vương Điện chúng ta, sau này còn có rất nhiều cơ hội, tạm thời đừng chống lại bọn chúng." Triệu Khai Hãn nói theo. Trương Hiểu Ngọc bên cạnh cũng nói: "Điện chủ, mặc dù cậu và bọn họ có chút ân oán, có điều, nếu như chúng ta đáp ứng yêu cầu của chúng, hơn nữa toàn bộ lực lượng của Dược Vương Điện chúng ta được bảo toàn, thề cùng cậu tồn vong, bọn họ tất nhiên sẽ buông tha cho cậu, hay là..." "Được rồi." Tô Thương đưa tay cắt ngang, tràn đầy tự tin nói: "Tin tưởng tôi, bà ta không làm gì tôi được đâu!"