“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 848

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi nói một câu, Tô Thương liền nở nụ cười, nhanh chân đi ra đại sảnh.  Bọn người Trương Khổ Mộc nhìn nhau, lập tức theo sát phía sau.  Đỗ Minh Viễn mang theo thuộc hạ của hai phe, cũng vội vàng đi theo.  Mọi người ở phía xa xem đánh nhau.  Lúc này.  Tô Thương cùng Cổ Hồng Ngọc đứng đối mặt nhau, khách cách chỉ bốn, năm mét, toàn thân hai người tản ra khí tức kinh khủng.  "Tô Thương, cậu có thể giết trương Trường Sinh, xem ra thực lực kém cỏi nhất cũng là bán Thần tông."  "Bằng từng này tuổi, mà đã có được thành tựu như thế, tương lai chắc chắn là một mầm họa lớn."  Cổ Hồng Ngọc cười lạnh nói: "Có điều thật đáng tiếc, hôm nay, tôi phải tự tay bóp ch3t thiên tài, ha ah!"  Vừa nói xong, Cổ Hồng Ngọc không nói thêm nữa mà trực tiếp ra tay, lòng bàn tay trải rộng chân khí.  "Hừm, muốn giết tôi, bà còn không có thực lực này."  Tô Thương cầm trong tay kiếm Thương khung, thi triển Chỉ xích thiên nhai, nhún người ra ngoài đón lấy.  Trong chốc lát, chân khí tại hiện trường tàn phá bừa bãi, kiếm khí tung hoành, ảnh hưởng của cuộc chiến này hình dáng  như gợn sóng đẩy ra tứ phía.  Ầm!  Bang bang!  Ầm!  Chỉ mấy hơi thở mài thôi, hai người cũng đánh đến mấy hiệp, vẫn không phân thắng bại.  "Kiếm khí thật khủng khiếp!"  Lúc này, Cổ Hồng Ngọc đứng ở phía xa, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Tô Thương, trong mắt tràn đầy kinh hãi.  Lúc trước bà ta nói, có được kiếm Thương Khung của Trương Trường Sinh, thì đến bà ta cũng không thể nhẹ nhõm mà chiến thắng được.  Chỉ có điều, đây chỉ là khiêm tốn mà nói thôi.  Cổ Hồng Ngọc nếu như không ẩn giấu, mà xuất ra toàn bộ thực lực, tất nhiên có thể gi3t chết được Trương Trường Sinh.  Không bước vào Thần tông, vĩnh viễn không biết Thần tông cường đại.  Thần Tông và bán Thần tông chênh lệch không phải chỉ một chút xíu gì, mà sự chênh lệch đó được ví như một cái thế giới vậy.  Đã từng.  Cổ Hồng Ngọc được chứng kiến thần kiếm của Trương Trường Sinh, biết thần kiếm này không tầm thường.  Nhưng bà ta có thể khẳng định, kiếm này trong tay Trường Trường Sinh, cũng không thể bộc phát được lực lượng cường đại như vậy được.  Vì sao mà thần kiếm Tô Thương cầm trong tay, liền trở nên lợi hại như thế, so với Trương Trường Sinh khi dùng kiếm, căn bản lại không cùng đẳng cấp?"  "Tô Thương!"  

Sau khi nói một câu, Tô Thương liền nở nụ cười, nhanh chân đi ra đại sảnh.  

Bọn người Trương Khổ Mộc nhìn nhau, lập tức theo sát phía sau.  

Đỗ Minh Viễn mang theo thuộc hạ của hai phe, cũng vội vàng đi theo.  

Mọi người ở phía xa xem đánh nhau.  

Lúc này.  

Tô Thương cùng Cổ Hồng Ngọc đứng đối mặt nhau, khách cách chỉ bốn, năm mét, toàn thân hai người tản ra khí tức kinh khủng.  

"Tô Thương, cậu có thể giết trương Trường Sinh, xem ra thực lực kém cỏi nhất cũng là bán Thần tông."  

"Bằng từng này tuổi, mà đã có được thành tựu như thế, tương lai chắc chắn là một mầm họa lớn."  

Cổ Hồng Ngọc cười lạnh nói: "Có điều thật đáng tiếc, hôm nay, tôi phải tự tay bóp ch3t thiên tài, ha ah!"  

Vừa nói xong, Cổ Hồng Ngọc không nói thêm nữa mà trực tiếp ra tay, lòng bàn tay trải rộng chân khí.  

"Hừm, muốn giết tôi, bà còn không có thực lực này."  

Tô Thương cầm trong tay kiếm Thương khung, thi triển Chỉ xích thiên nhai, nhún người ra ngoài đón lấy.  

Trong chốc lát, chân khí tại hiện trường tàn phá bừa bãi, kiếm khí tung hoành, ảnh hưởng của cuộc chiến này hình dáng  như gợn sóng đẩy ra tứ phía.  

Ầm!  

Bang bang!  

Ầm!  

Chỉ mấy hơi thở mài thôi, hai người cũng đánh đến mấy hiệp, vẫn không phân thắng bại.  

"Kiếm khí thật khủng khiếp!"  

Lúc này, Cổ Hồng Ngọc đứng ở phía xa, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Tô Thương, trong mắt tràn đầy kinh hãi.  

Lúc trước bà ta nói, có được kiếm Thương Khung của Trương Trường Sinh, thì đến bà ta cũng không thể nhẹ nhõm mà chiến thắng được.  

Chỉ có điều, đây chỉ là khiêm tốn mà nói thôi.  

Cổ Hồng Ngọc nếu như không ẩn giấu, mà xuất ra toàn bộ thực lực, tất nhiên có thể gi3t chết được Trương Trường Sinh.  

Không bước vào Thần tông, vĩnh viễn không biết Thần tông cường đại.  

Thần Tông và bán Thần tông chênh lệch không phải chỉ một chút xíu gì, mà sự chênh lệch đó được ví như một cái thế giới vậy.  

Đã từng.  

Cổ Hồng Ngọc được chứng kiến thần kiếm của Trương Trường Sinh, biết thần kiếm này không tầm thường.  

Nhưng bà ta có thể khẳng định, kiếm này trong tay Trường Trường Sinh, cũng không thể bộc phát được lực lượng cường đại như vậy được.  

Vì sao mà thần kiếm Tô Thương cầm trong tay, liền trở nên lợi hại như thế, so với Trương Trường Sinh khi dùng kiếm, căn bản lại không cùng đẳng cấp?"  

"Tô Thương!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau khi nói một câu, Tô Thương liền nở nụ cười, nhanh chân đi ra đại sảnh.  Bọn người Trương Khổ Mộc nhìn nhau, lập tức theo sát phía sau.  Đỗ Minh Viễn mang theo thuộc hạ của hai phe, cũng vội vàng đi theo.  Mọi người ở phía xa xem đánh nhau.  Lúc này.  Tô Thương cùng Cổ Hồng Ngọc đứng đối mặt nhau, khách cách chỉ bốn, năm mét, toàn thân hai người tản ra khí tức kinh khủng.  "Tô Thương, cậu có thể giết trương Trường Sinh, xem ra thực lực kém cỏi nhất cũng là bán Thần tông."  "Bằng từng này tuổi, mà đã có được thành tựu như thế, tương lai chắc chắn là một mầm họa lớn."  Cổ Hồng Ngọc cười lạnh nói: "Có điều thật đáng tiếc, hôm nay, tôi phải tự tay bóp ch3t thiên tài, ha ah!"  Vừa nói xong, Cổ Hồng Ngọc không nói thêm nữa mà trực tiếp ra tay, lòng bàn tay trải rộng chân khí.  "Hừm, muốn giết tôi, bà còn không có thực lực này."  Tô Thương cầm trong tay kiếm Thương khung, thi triển Chỉ xích thiên nhai, nhún người ra ngoài đón lấy.  Trong chốc lát, chân khí tại hiện trường tàn phá bừa bãi, kiếm khí tung hoành, ảnh hưởng của cuộc chiến này hình dáng  như gợn sóng đẩy ra tứ phía.  Ầm!  Bang bang!  Ầm!  Chỉ mấy hơi thở mài thôi, hai người cũng đánh đến mấy hiệp, vẫn không phân thắng bại.  "Kiếm khí thật khủng khiếp!"  Lúc này, Cổ Hồng Ngọc đứng ở phía xa, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Tô Thương, trong mắt tràn đầy kinh hãi.  Lúc trước bà ta nói, có được kiếm Thương Khung của Trương Trường Sinh, thì đến bà ta cũng không thể nhẹ nhõm mà chiến thắng được.  Chỉ có điều, đây chỉ là khiêm tốn mà nói thôi.  Cổ Hồng Ngọc nếu như không ẩn giấu, mà xuất ra toàn bộ thực lực, tất nhiên có thể gi3t chết được Trương Trường Sinh.  Không bước vào Thần tông, vĩnh viễn không biết Thần tông cường đại.  Thần Tông và bán Thần tông chênh lệch không phải chỉ một chút xíu gì, mà sự chênh lệch đó được ví như một cái thế giới vậy.  Đã từng.  Cổ Hồng Ngọc được chứng kiến thần kiếm của Trương Trường Sinh, biết thần kiếm này không tầm thường.  Nhưng bà ta có thể khẳng định, kiếm này trong tay Trường Trường Sinh, cũng không thể bộc phát được lực lượng cường đại như vậy được.  Vì sao mà thần kiếm Tô Thương cầm trong tay, liền trở nên lợi hại như thế, so với Trương Trường Sinh khi dùng kiếm, căn bản lại không cùng đẳng cấp?"  "Tô Thương!"  

Chương 848