“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 957

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Anh đã nghĩ kỹ, đợi anh giành được quán quân, đầu tiên là sẽ nói với ông nội, thả cô rời khỏi Tư Quá Nhai, đồng thời cũng thu nhận nhà họ Tô ở Giang Bắc nhà em." Thạch Cửu Thiên chân thành nói.  "Ha ha, vậy thì cảm ơn anh họ rồi, mong chờ biểu hiện của anh họ ở đại hội võ thuật của trăm tông phái."  Tô Thương vừa cười vừa nói, trong lòng có chút cảm động.  "Em trai khách sáo rồi, không cần nói cảm ơn với anh họ này đâu."  Thạch Cửu Thiên nói tiếp: "Đúng rồi, em trai, em cũng sẽ tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái phải không."  "Anh nghe nói em ở thành phố đã giết mấy tên Tông sư đỉnh phong, chắc chắn cũng là cảnh giới này nhỉ."  "Tông sư đỉnh phong, cũng tính là khá mạnh rồi, chắc là có thể nằm ở top 30, có điều gặpp được thiên tài chân chính ở ngọn núi nổi tiếng, chỉ sợ không phải đối thủ của họ."  Thạch Cửu Thiên trượng nghĩa nói: "Nhưng mà, em họ, em cứ yên tâm, anh họ cũng với những thiên tài đó, đều có chút giao tình, sẽ sớm gặp nhau chào hỏi thôi, để anh nhắn họ ra tay lưu tình, tuyệt đối đừng làm tổn thương em."  "Được rồi anh họ."  Tô Thương buồn cười, cũng không nói gì khác.  Thật ra.  Với thực lực của Tô Thương ngày hôm nay, cầm trong tay kiếm Thương Khung, có thể xó sổ được Thần tông sơ kỳ.  Nếu như ra hết con át chủ bài, lấy ra chìa khóa của Đông phủ, tháp Hư Không, thì dù là gặp đươnc Thần tông trung kỳ, đều có thể đấu một trận.  Mà anh họ Thạch Cửu Thiên này, chỉ là bán Thần tông mà thôi, lại ở trước mặt Tô Thương mà mạnh miệng, thật là có chút buồn cười mà.  Có điều.  Anh họ cũng là có ý tốt, Tô Thương đương nhiên sẽ không để anh ấy khó chịu rồi."Ừm."  Thạch Cửu Thiên khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn hai cái xác ở phía dưới đất, anh ấy trầm giọng nói: "Hai người này, bất kính với cô, chết không có gì đáng tiếc!"  "Đúng vậy!" Tô Thương gật đầu.  Anh cũng đã có ý muốn giết bọn họ, nếu như Thạch Cửu Thiên không ra tay thì chính anh sẽ ra tay.  "Em họ."  Lúc này, Thạch Cửu Thiên cười hỏi: "Em không tò mò vì sao anh chỉ là một bán thần tông, vậy mà lại có thể giết được hai tên thần tông sơ kỳ sao?"  "Anh họ đến từ vùng đất tế trời, ắt hẳn sẽ có nhiều thủ đoạn, chuyện này có gì đáng hỏi chứ." Tô Thương cười nói.  "Ha ha, em họ thông minh."  Thạch Cửu Thiên ưỡn ngực, ngẩng đầu, kiêu ngạo nói: "Không sai, lần này xuống núi, anh một mình đi ra ngoài, ông nội có chút không yên tâm nên đã cho anh một tấm bùa bảo vệ."  

"Anh đã nghĩ kỹ, đợi anh giành được quán quân, đầu tiên là sẽ nói với ông nội, thả cô rời khỏi Tư Quá Nhai, đồng thời cũng thu nhận nhà họ Tô ở Giang Bắc nhà em." Thạch Cửu Thiên chân thành nói.  

"Ha ha, vậy thì cảm ơn anh họ rồi, mong chờ biểu hiện của anh họ ở đại hội võ thuật của trăm tông phái."  

Tô Thương vừa cười vừa nói, trong lòng có chút cảm động.  

"Em trai khách sáo rồi, không cần nói cảm ơn với anh họ này đâu."  

Thạch Cửu Thiên nói tiếp: "Đúng rồi, em trai, em cũng sẽ tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái phải không."  

"Anh nghe nói em ở thành phố đã giết mấy tên Tông sư đỉnh phong, chắc chắn cũng là cảnh giới này nhỉ."  

"Tông sư đỉnh phong, cũng tính là khá mạnh rồi, chắc là có thể nằm ở top 30, có điều gặpp được thiên tài chân chính ở ngọn núi nổi tiếng, chỉ sợ không phải đối thủ của họ."  

Thạch Cửu Thiên trượng nghĩa nói: "Nhưng mà, em họ, em cứ yên tâm, anh họ cũng với những thiên tài đó, đều có chút giao tình, sẽ sớm gặp nhau chào hỏi thôi, để anh nhắn họ ra tay lưu tình, tuyệt đối đừng làm tổn thương em."  

"Được rồi anh họ."  Tô Thương buồn cười, cũng không nói gì khác.  

Thật ra.  

Với thực lực của Tô Thương ngày hôm nay, cầm trong tay kiếm Thương Khung, có thể xó sổ được Thần tông sơ kỳ.  

Nếu như ra hết con át chủ bài, lấy ra chìa khóa của Đông phủ, tháp Hư Không, thì dù là gặp đươnc Thần tông trung kỳ, đều có thể đấu một trận.  

Mà anh họ Thạch Cửu Thiên này, chỉ là bán Thần tông mà thôi, lại ở trước mặt Tô Thương mà mạnh miệng, thật là có chút buồn cười mà.  

Có điều.  

Anh họ cũng là có ý tốt, Tô Thương đương nhiên sẽ không để anh ấy khó chịu rồi.

"Ừm."  

Thạch Cửu Thiên khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn hai cái xác ở phía dưới đất, anh ấy trầm giọng nói: "Hai người này, bất kính với cô, chết không có gì đáng tiếc!"  

"Đúng vậy!" Tô Thương gật đầu.  

Anh cũng đã có ý muốn giết bọn họ, nếu như Thạch Cửu Thiên không ra tay thì chính anh sẽ ra tay.  

"Em họ."  

Lúc này, Thạch Cửu Thiên cười hỏi: "Em không tò mò vì sao anh chỉ là một bán thần tông, vậy mà lại có thể giết được hai tên thần tông sơ kỳ sao?"  

"Anh họ đến từ vùng đất tế trời, ắt hẳn sẽ có nhiều thủ đoạn, chuyện này có gì đáng hỏi chứ." Tô Thương cười nói.  

"Ha ha, em họ thông minh."  

Thạch Cửu Thiên ưỡn ngực, ngẩng đầu, kiêu ngạo nói: "Không sai, lần này xuống núi, anh một mình đi ra ngoài, ông nội có chút không yên tâm nên đã cho anh một tấm bùa bảo vệ."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Anh đã nghĩ kỹ, đợi anh giành được quán quân, đầu tiên là sẽ nói với ông nội, thả cô rời khỏi Tư Quá Nhai, đồng thời cũng thu nhận nhà họ Tô ở Giang Bắc nhà em." Thạch Cửu Thiên chân thành nói.  "Ha ha, vậy thì cảm ơn anh họ rồi, mong chờ biểu hiện của anh họ ở đại hội võ thuật của trăm tông phái."  Tô Thương vừa cười vừa nói, trong lòng có chút cảm động.  "Em trai khách sáo rồi, không cần nói cảm ơn với anh họ này đâu."  Thạch Cửu Thiên nói tiếp: "Đúng rồi, em trai, em cũng sẽ tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái phải không."  "Anh nghe nói em ở thành phố đã giết mấy tên Tông sư đỉnh phong, chắc chắn cũng là cảnh giới này nhỉ."  "Tông sư đỉnh phong, cũng tính là khá mạnh rồi, chắc là có thể nằm ở top 30, có điều gặpp được thiên tài chân chính ở ngọn núi nổi tiếng, chỉ sợ không phải đối thủ của họ."  Thạch Cửu Thiên trượng nghĩa nói: "Nhưng mà, em họ, em cứ yên tâm, anh họ cũng với những thiên tài đó, đều có chút giao tình, sẽ sớm gặp nhau chào hỏi thôi, để anh nhắn họ ra tay lưu tình, tuyệt đối đừng làm tổn thương em."  "Được rồi anh họ."  Tô Thương buồn cười, cũng không nói gì khác.  Thật ra.  Với thực lực của Tô Thương ngày hôm nay, cầm trong tay kiếm Thương Khung, có thể xó sổ được Thần tông sơ kỳ.  Nếu như ra hết con át chủ bài, lấy ra chìa khóa của Đông phủ, tháp Hư Không, thì dù là gặp đươnc Thần tông trung kỳ, đều có thể đấu một trận.  Mà anh họ Thạch Cửu Thiên này, chỉ là bán Thần tông mà thôi, lại ở trước mặt Tô Thương mà mạnh miệng, thật là có chút buồn cười mà.  Có điều.  Anh họ cũng là có ý tốt, Tô Thương đương nhiên sẽ không để anh ấy khó chịu rồi."Ừm."  Thạch Cửu Thiên khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn hai cái xác ở phía dưới đất, anh ấy trầm giọng nói: "Hai người này, bất kính với cô, chết không có gì đáng tiếc!"  "Đúng vậy!" Tô Thương gật đầu.  Anh cũng đã có ý muốn giết bọn họ, nếu như Thạch Cửu Thiên không ra tay thì chính anh sẽ ra tay.  "Em họ."  Lúc này, Thạch Cửu Thiên cười hỏi: "Em không tò mò vì sao anh chỉ là một bán thần tông, vậy mà lại có thể giết được hai tên thần tông sơ kỳ sao?"  "Anh họ đến từ vùng đất tế trời, ắt hẳn sẽ có nhiều thủ đoạn, chuyện này có gì đáng hỏi chứ." Tô Thương cười nói.  "Ha ha, em họ thông minh."  Thạch Cửu Thiên ưỡn ngực, ngẩng đầu, kiêu ngạo nói: "Không sai, lần này xuống núi, anh một mình đi ra ngoài, ông nội có chút không yên tâm nên đã cho anh một tấm bùa bảo vệ."  

Chương 957