“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 958
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Anh họ uy phong!" Tô Thương nở một nụ cười chân thành, lần đầu tiên anh nịnh nọt người khác mà lại thấy thoải mái như vậy. "Đây là việc anh nên làm." Thạch Cửu Thiên mỉm cười, sau đó nói: "Em họ, không còn sớm nữa, nơi này còn cách xa núi Võ đang ba, bốn tiếng đi xe nữa, em đi cùng với anh, hay là sao?" "Anh họ, không làm phiền anh nữa, em và bạn của em cùng đi là được rồi." Tô Thương nói thêm một câu: "Chúng ta hẹn gặp lại nhau ở núi Võ đang nhé." "Được." Thạch Cửu Thiên lấy điện thoại ra, mở mã QR code tài khoản wechat của mình, chủ động nói: "Em họ, kết bạn nhé, gặp phải chuyện gì còn kịp thời báo với anh, trong giới luyện võ, lời nói của anh cũng khá là có trọng lượng." "Được." Tô Thương từ trong vòng tay chứa đồ lấy điện thoại ra, quét mã wechat của Thạch Cửu Thiên. "Em họ, tạm biệt." "Tạm biệt." Sau khi chào tạm biệt Tô Thương xong, Thạch Cửu Thiên liền nhấn nút điều khiển từ xa mở cửa chiếc xe Land Rover, một mình lái xe rời khỏi khu phục vụ. "Anh họ, thật thú vị." Nhìn thấy Thạch Cửu Thiên đã rời khỏi, Tô Thương nở một nụ cười, anh vô cùng có thiện cảm với người anh họ này. "F*ck, Tô đại thiếu gia, người họ hàng này của anh thật được nha, có anh ta bảo bọc chúng ta thì chúng ta có thể tung hoành ở núi Võ đang rồi." Vương Phú Quý vui vẻ nói, rõ ràng cậu ấy biết vùng đất tế trời đại diện cho cái gì. "Ừm." Tô Thương gật đầu, sau đó nói: "A Ly, tranh thủ chưa ai phát hiện ra, cô dùng Thông Thiên Linh Thú Quyết xử lý hai cái xác này đi, sau đó chúng ta cũng phải xuất phát rồi." "Vâng, cậu chủ." A Ly sớm đã muốn xử lý hai cái xác cảnh giới thần tông sơ kỳ kia rồi, lúc này cô ấy động suy nghĩ một cái, hai cái xác đó liền hóa thành hai dòng máu, chui thẳng vào cơ thể của A Ly. Vì tốc độ rất nhanh cho nên ở đó không ai có thể thấy được. Nhưng Vương Phú Quý lại có thể nhìn thấy, cậu ấy không khỏi rùng mình một cái, trong lòng càng thêm e sợ A Ly rồi. "A Ly, tinh huyết của thần tông sơ kỳ ắt hẳn là tinh huyết mạnh nhất so với các tinh huyết mà cô nuốt trước đây chứ nhỉ?" Tô Thương tùy tiện hỏi. "Không phải." A Ly lại lắc đầu nói: "Lúc trước ở nước D, cậu chủ ném vào cái xác kia mới là tinh huyết mạnh nhất." "Cô nói là Đoan Mộc Lưu sao?" "Ừm." A Ly gật đầu. Về phần Đoan Mộc Lưu, Tô Thương chỉ biết, đối phương là thần tông, chứ không biết cảnh giới cụ thể của ông ta là gì, thế là bèn hỏi: "A Ly, cô có phát hiện ra Đoan Mộc Lưu là cảnh giới gì không?"
"Anh họ uy phong!"
Tô Thương nở một nụ cười chân thành, lần đầu tiên anh nịnh nọt người khác mà lại thấy thoải mái như vậy.
"Đây là việc anh nên làm."
Thạch Cửu Thiên mỉm cười, sau đó nói: "Em họ, không còn sớm nữa, nơi này còn cách xa núi Võ đang ba, bốn tiếng đi xe nữa, em đi cùng với anh, hay là sao?"
"Anh họ, không làm phiền anh nữa, em và bạn của em cùng đi là được rồi." Tô Thương nói thêm một câu: "Chúng ta hẹn gặp lại nhau ở núi Võ đang nhé."
"Được."
Thạch Cửu Thiên lấy điện thoại ra, mở mã QR code tài khoản wechat của mình, chủ động nói: "Em họ, kết bạn nhé, gặp phải chuyện gì còn kịp thời báo với anh, trong giới luyện võ, lời nói của anh cũng khá là có trọng lượng."
"Được."
Tô Thương từ trong vòng tay chứa đồ lấy điện thoại ra, quét mã wechat của Thạch Cửu Thiên.
"Em họ, tạm biệt."
"Tạm biệt."
Sau khi chào tạm biệt Tô Thương xong, Thạch Cửu Thiên liền nhấn nút điều khiển từ xa mở cửa chiếc xe Land Rover, một mình lái xe rời khỏi khu phục vụ.
"Anh họ, thật thú vị."
Nhìn thấy Thạch Cửu Thiên đã rời khỏi, Tô Thương nở một nụ cười, anh vô cùng có thiện cảm với người anh họ này.
"F*ck, Tô đại thiếu gia, người họ hàng này của anh thật được nha, có anh ta bảo bọc chúng ta thì chúng ta có thể tung hoành ở núi Võ đang rồi." Vương Phú Quý vui vẻ nói, rõ ràng cậu ấy biết vùng đất tế trời đại diện cho cái gì.
"Ừm."
Tô Thương gật đầu, sau đó nói: "A Ly, tranh thủ chưa ai phát hiện ra, cô dùng Thông Thiên Linh Thú Quyết xử lý hai cái xác này đi, sau đó chúng ta cũng phải xuất phát rồi."
"Vâng, cậu chủ."
A Ly sớm đã muốn xử lý hai cái xác cảnh giới thần tông sơ kỳ kia rồi, lúc này cô ấy động suy nghĩ một cái, hai cái xác đó liền hóa thành hai dòng máu, chui thẳng vào cơ thể của A Ly.
Vì tốc độ rất nhanh cho nên ở đó không ai có thể thấy được.
Nhưng Vương Phú Quý lại có thể nhìn thấy, cậu ấy không khỏi rùng mình một cái, trong lòng càng thêm e sợ A Ly rồi.
"A Ly, tinh huyết của thần tông sơ kỳ ắt hẳn là tinh huyết mạnh nhất so với các tinh huyết mà cô nuốt trước đây chứ nhỉ?" Tô Thương tùy tiện hỏi.
"Không phải."
A Ly lại lắc đầu nói: "Lúc trước ở nước D, cậu chủ ném vào cái xác kia mới là tinh huyết mạnh nhất."
"Cô nói là Đoan Mộc Lưu sao?"
"Ừm." A Ly gật đầu.
Về phần Đoan Mộc Lưu, Tô Thương chỉ biết, đối phương là thần tông, chứ không biết cảnh giới cụ thể của ông ta là gì, thế là bèn hỏi: "A Ly, cô có phát hiện ra Đoan Mộc Lưu là cảnh giới gì không?"
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Anh họ uy phong!" Tô Thương nở một nụ cười chân thành, lần đầu tiên anh nịnh nọt người khác mà lại thấy thoải mái như vậy. "Đây là việc anh nên làm." Thạch Cửu Thiên mỉm cười, sau đó nói: "Em họ, không còn sớm nữa, nơi này còn cách xa núi Võ đang ba, bốn tiếng đi xe nữa, em đi cùng với anh, hay là sao?" "Anh họ, không làm phiền anh nữa, em và bạn của em cùng đi là được rồi." Tô Thương nói thêm một câu: "Chúng ta hẹn gặp lại nhau ở núi Võ đang nhé." "Được." Thạch Cửu Thiên lấy điện thoại ra, mở mã QR code tài khoản wechat của mình, chủ động nói: "Em họ, kết bạn nhé, gặp phải chuyện gì còn kịp thời báo với anh, trong giới luyện võ, lời nói của anh cũng khá là có trọng lượng." "Được." Tô Thương từ trong vòng tay chứa đồ lấy điện thoại ra, quét mã wechat của Thạch Cửu Thiên. "Em họ, tạm biệt." "Tạm biệt." Sau khi chào tạm biệt Tô Thương xong, Thạch Cửu Thiên liền nhấn nút điều khiển từ xa mở cửa chiếc xe Land Rover, một mình lái xe rời khỏi khu phục vụ. "Anh họ, thật thú vị." Nhìn thấy Thạch Cửu Thiên đã rời khỏi, Tô Thương nở một nụ cười, anh vô cùng có thiện cảm với người anh họ này. "F*ck, Tô đại thiếu gia, người họ hàng này của anh thật được nha, có anh ta bảo bọc chúng ta thì chúng ta có thể tung hoành ở núi Võ đang rồi." Vương Phú Quý vui vẻ nói, rõ ràng cậu ấy biết vùng đất tế trời đại diện cho cái gì. "Ừm." Tô Thương gật đầu, sau đó nói: "A Ly, tranh thủ chưa ai phát hiện ra, cô dùng Thông Thiên Linh Thú Quyết xử lý hai cái xác này đi, sau đó chúng ta cũng phải xuất phát rồi." "Vâng, cậu chủ." A Ly sớm đã muốn xử lý hai cái xác cảnh giới thần tông sơ kỳ kia rồi, lúc này cô ấy động suy nghĩ một cái, hai cái xác đó liền hóa thành hai dòng máu, chui thẳng vào cơ thể của A Ly. Vì tốc độ rất nhanh cho nên ở đó không ai có thể thấy được. Nhưng Vương Phú Quý lại có thể nhìn thấy, cậu ấy không khỏi rùng mình một cái, trong lòng càng thêm e sợ A Ly rồi. "A Ly, tinh huyết của thần tông sơ kỳ ắt hẳn là tinh huyết mạnh nhất so với các tinh huyết mà cô nuốt trước đây chứ nhỉ?" Tô Thương tùy tiện hỏi. "Không phải." A Ly lại lắc đầu nói: "Lúc trước ở nước D, cậu chủ ném vào cái xác kia mới là tinh huyết mạnh nhất." "Cô nói là Đoan Mộc Lưu sao?" "Ừm." A Ly gật đầu. Về phần Đoan Mộc Lưu, Tô Thương chỉ biết, đối phương là thần tông, chứ không biết cảnh giới cụ thể của ông ta là gì, thế là bèn hỏi: "A Ly, cô có phát hiện ra Đoan Mộc Lưu là cảnh giới gì không?"