“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 990

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Mặc Đao vô cùng xấu hổ, mặt đen sầm lại, hung hăng dạy dỗ tên quản lý, sau đó ảo não bỏ đi.  "Ha ha."  Nhìn thấy Mặc Đao rời đi, Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Diễn kịch gì vậy chứ, đúng là nực cười mà, anh đi đến thanh lâu hay không, cũng đâu liên quan gì đến tôi, tôi cũng không thèm để ý."  "Tuyết Nhi."  Tô Thương trêu đùa nói: "Mười cô em lận đó, anh cũng muốn thử, thách thức giới hạn của anh một chút, có được không?"  "Anh cứ đi thử đi."Thiên Sơn Tuyết giọng điệu ôn hòa, cười như không cười nói.  Giọng điệu dịu dàng nhất, nhưng ý tứ lại vô cùng hung hăng nhất.  "Khụ."  Tô Thương không khỏi rùng mình một cái, vội vàng nói: "Anh đùa thôi mà, anh mới không thèm đi quán bar cao cấp, vô vị muốn chết."  "Vậy thì còn được."  Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Em nói rồi, anh có thể nuôi bao nhiêu người phụ nữ cũng được, nhưng anh dám tìm mấy người đàn bà ở quán bar cao cấp thì em sẽ khiến anh cả đời này không làm đàn ông được nữa."  "Đừng đừng đừng, anh thật sự không đi mà." Tô Thương sợ hãi nuốt nước miếng một cái.  "Em họ, chuyện gì vậy, lúc nãy anh nhìn thấy em đánh nhau, ai ăn hiếp em sao?"  Lúc này, Thạch Cửu Thiên đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng nói: "Nói cho anh họ biết, anh họ giúp em giải quyết, đánh chết hắn ta!"  "Ha ha, anh họ."  Tô Thương lấy lại tinh thần, khẽ cười nói: "Không có gì, chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi, đã bị em đánh cho bỏ chạy rồi."  "Ừm, vậy thì tốt."  Thạch Cửu Thiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nhìn thấy Tô Thương đang nắm tay Thiên Sơn Tuyết bèn cười nói: "Em họ, giới thiệu đi chứ, cô gái này là ai vậy?"  "Cô ấy là người phụ nữ của em, Thiên Sơn Tuyết."  Tô Thương mỉm cười nói: "Tuyết Nhi, đây là anh họ của anh, Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, nhanh chào hỏi anh ấy đi."  "Xin chào anh họ." Thiên Sơn Tuyết khách sáo chào hỏi.  "Tốt, xin chào em dâu...đợi chút...Thiên Sơn Tuyết!?"  Thạch Cửu Thiên sững người lại, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, không nhịn được liền hỏi: "Em dâu, minh chủ của núi Cửu Phong ở phía Nam tỉnh An Huy cũng tên là Thiên Sơn Tuyết, em..."  "Chính là em." Thiên Sơn Tuyết không hề giấu diếm nói.  "Cái gì!"  Thạch Cửu Thiên bị dọa cho lùi lại hai bước, trên mặt viết đầy chữ kinh ngạc, không thể tin nói: "Nghe nói minh chủ Thiên Sơn Tuyết của Cửu môn đã nhận được truyền thừa của núi Cửu Phong, mới hơn hai mươi tuổi thôi, đã là thần tông đỉnh phong, em dâu, em không gạt anh chứ?"

Mặc Đao vô cùng xấu hổ, mặt đen sầm lại, hung hăng dạy dỗ tên quản lý, sau đó ảo não bỏ đi.  

"Ha ha."  

Nhìn thấy Mặc Đao rời đi, Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Diễn kịch gì vậy chứ, đúng là nực cười mà, anh đi đến thanh lâu hay không, cũng đâu liên quan gì đến tôi, tôi cũng không thèm để ý."  

"Tuyết Nhi."  

Tô Thương trêu đùa nói: "Mười cô em lận đó, anh cũng muốn thử, thách thức giới hạn của anh một chút, có được không?"  

"Anh cứ đi thử đi."Thiên Sơn Tuyết giọng điệu ôn hòa, cười như không cười nói.  

Giọng điệu dịu dàng nhất, nhưng ý tứ lại vô cùng hung hăng nhất.  

"Khụ."  

Tô Thương không khỏi rùng mình một cái, vội vàng nói: "Anh đùa thôi mà, anh mới không thèm đi quán bar cao cấp, vô vị muốn chết."  

"Vậy thì còn được."  

Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Em nói rồi, anh có thể nuôi bao nhiêu người phụ nữ cũng được, nhưng anh dám tìm mấy người đàn bà ở quán bar cao cấp thì em sẽ khiến anh cả đời này không làm đàn ông được nữa."  

"Đừng đừng đừng, anh thật sự không đi mà." Tô Thương sợ hãi nuốt nước miếng một cái.  

"Em họ, chuyện gì vậy, lúc nãy anh nhìn thấy em đánh nhau, ai ăn hiếp em sao?"  

Lúc này, Thạch Cửu Thiên đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng nói: "Nói cho anh họ biết, anh họ giúp em giải quyết, đánh chết hắn ta!"  

"Ha ha, anh họ."  

Tô Thương lấy lại tinh thần, khẽ cười nói: "Không có gì, chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi, đã bị em đánh cho bỏ chạy rồi."  

"Ừm, vậy thì tốt."  

Thạch Cửu Thiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nhìn thấy Tô Thương đang nắm tay Thiên Sơn Tuyết bèn cười nói: "Em họ, giới thiệu đi chứ, cô gái này là ai vậy?"  

"Cô ấy là người phụ nữ của em, Thiên Sơn Tuyết."  

Tô Thương mỉm cười nói: "Tuyết Nhi, đây là anh họ của anh, Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, nhanh chào hỏi anh ấy đi."  

"Xin chào anh họ." Thiên Sơn Tuyết khách sáo chào hỏi.  

"Tốt, xin chào em dâu...đợi chút...Thiên Sơn Tuyết!?"  

Thạch Cửu Thiên sững người lại, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, không nhịn được liền hỏi: "Em dâu, minh chủ của núi Cửu Phong ở phía Nam tỉnh An Huy cũng tên là Thiên Sơn Tuyết, em..."  

"Chính là em." Thiên Sơn Tuyết không hề giấu diếm nói.  

"Cái gì!"  

Thạch Cửu Thiên bị dọa cho lùi lại hai bước, trên mặt viết đầy chữ kinh ngạc, không thể tin nói: "Nghe nói minh chủ Thiên Sơn Tuyết của Cửu môn đã nhận được truyền thừa của núi Cửu Phong, mới hơn hai mươi tuổi thôi, đã là thần tông đỉnh phong, em dâu, em không gạt anh chứ?"

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Mặc Đao vô cùng xấu hổ, mặt đen sầm lại, hung hăng dạy dỗ tên quản lý, sau đó ảo não bỏ đi.  "Ha ha."  Nhìn thấy Mặc Đao rời đi, Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Diễn kịch gì vậy chứ, đúng là nực cười mà, anh đi đến thanh lâu hay không, cũng đâu liên quan gì đến tôi, tôi cũng không thèm để ý."  "Tuyết Nhi."  Tô Thương trêu đùa nói: "Mười cô em lận đó, anh cũng muốn thử, thách thức giới hạn của anh một chút, có được không?"  "Anh cứ đi thử đi."Thiên Sơn Tuyết giọng điệu ôn hòa, cười như không cười nói.  Giọng điệu dịu dàng nhất, nhưng ý tứ lại vô cùng hung hăng nhất.  "Khụ."  Tô Thương không khỏi rùng mình một cái, vội vàng nói: "Anh đùa thôi mà, anh mới không thèm đi quán bar cao cấp, vô vị muốn chết."  "Vậy thì còn được."  Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Em nói rồi, anh có thể nuôi bao nhiêu người phụ nữ cũng được, nhưng anh dám tìm mấy người đàn bà ở quán bar cao cấp thì em sẽ khiến anh cả đời này không làm đàn ông được nữa."  "Đừng đừng đừng, anh thật sự không đi mà." Tô Thương sợ hãi nuốt nước miếng một cái.  "Em họ, chuyện gì vậy, lúc nãy anh nhìn thấy em đánh nhau, ai ăn hiếp em sao?"  Lúc này, Thạch Cửu Thiên đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng nói: "Nói cho anh họ biết, anh họ giúp em giải quyết, đánh chết hắn ta!"  "Ha ha, anh họ."  Tô Thương lấy lại tinh thần, khẽ cười nói: "Không có gì, chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi, đã bị em đánh cho bỏ chạy rồi."  "Ừm, vậy thì tốt."  Thạch Cửu Thiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nhìn thấy Tô Thương đang nắm tay Thiên Sơn Tuyết bèn cười nói: "Em họ, giới thiệu đi chứ, cô gái này là ai vậy?"  "Cô ấy là người phụ nữ của em, Thiên Sơn Tuyết."  Tô Thương mỉm cười nói: "Tuyết Nhi, đây là anh họ của anh, Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, nhanh chào hỏi anh ấy đi."  "Xin chào anh họ." Thiên Sơn Tuyết khách sáo chào hỏi.  "Tốt, xin chào em dâu...đợi chút...Thiên Sơn Tuyết!?"  Thạch Cửu Thiên sững người lại, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, không nhịn được liền hỏi: "Em dâu, minh chủ của núi Cửu Phong ở phía Nam tỉnh An Huy cũng tên là Thiên Sơn Tuyết, em..."  "Chính là em." Thiên Sơn Tuyết không hề giấu diếm nói.  "Cái gì!"  Thạch Cửu Thiên bị dọa cho lùi lại hai bước, trên mặt viết đầy chữ kinh ngạc, không thể tin nói: "Nghe nói minh chủ Thiên Sơn Tuyết của Cửu môn đã nhận được truyền thừa của núi Cửu Phong, mới hơn hai mươi tuổi thôi, đã là thần tông đỉnh phong, em dâu, em không gạt anh chứ?"

Chương 990