“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 991
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Thiên Sơn Tuyết mỉm cười cũng không giải thích gì thêm, mà lại phóng ra một luồng khí lạnh như băng. "Cái này!" Thạch Cửu Thiên liền tin ngay lập tức, cung kính chắp tay lại nói: "Tôi là Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, kính chào minh chủ Cửu Môn." "Thạch thiếu gia khách sáo rồi, anh là anh họ của Tô Thương vậy cũng chính là anh họ của em rồi, người nhà cả, không cần phải câu nệ mấy cái phép tắc kia." Thiên Sơn Tuyết cũng không ỷ vào thân phận của mình, ôn hòa cười nói. "Ha ha." Tô Thương lại nói tiếp: "Anh họ, anh khách sáo với em dâu của anh làm gì, đừng cứng ngắc như vậy, thoải mái đi." "Ừm." Thạch Cửu Thiên gật đầu, sau đó nghĩ tới cái gì liền nói: "Đúng rồi, em họ, lúc nãy anh trên đường đến khách sạn, đi qua nơi này thì nhìn thấy hai người bạn của em, bên cạnh bọn họ còn có hai đứa bé, anh đã sắp xếp cho bọn họ ở lại khách sạn chỗ anh rồi." "Bây giờ Võ Đang Cổ Trấn, đang rất cháy phòng, cho nên anh đã đặt thêm mấy phòng, em họ, em cũng qua bên đó đi, như vậy cũng tiện cho anh chăm sóc cho em hơn." Thạch Cửu Thiên mời nói. "Được, vậy thì em không khách sáo với anh họ nữa." Tô Thương cười nói, thậm chí ngay cả cảm ơn cũng không nói, bởi vì là người nhà nên không cần thiết phải như vậy. "Ha ha, việc nên làm thôi." Thạch Cửu Thiên mỉm cười, sau đó nói: "Em dâu, cùng đi không?" "Không được, em có chỗ ở của em, lại thêm năm nay em là trọng tài của đại hội võ thuật, công việc cũng khá nhiều." Thiên Sơn Tuyết từ chối ý tốt của Thạch Cửu Thiên, sau đó nói: "Tô Thương, không còn sớm nữa, anh và anh họ về nghỉ ngơi đi, dưỡng sức thật tốt để chuẩn bị cho ngày mai." Nói xong, Thiên Sơn Tuyết liền dùng khinh công rời khỏi nơi đó. Nhìn thấy Thiên Sơn Tuyết đã rời đi, Tô Thương khẽ cười nói: "Nói đi là đi, không có phép tắc gì cả, sau này phải dạy dỗ lại em mới được." "Em họ của anh ơi, câu này không được nói lung tung đâu, thực lực của Thiên Sơn Tuyết mạnh lắm, trong các cao thủ đời trước đều là đỉnh phong đó, tuyệt đối đừng đắc tội với em ấy." Thạch Cửu Thiên vội vàng nói. "Ha ha, có mạnh hơn thì sao chứ, còn không phải đã sinh cho em hai đứa nhóc rồi sao." Tô Thương bĩu môi nói. "Ặc!" Thạch Cửu Thiên sững người lại, sau khi phản ứng lại, thì vô cùng kinh ngạc nói: "Em họ lợi hại quá!" "Sớm đã nghe nói năm năm trước, Thiên Sơn Tuyết có thai ngoài ý muốn, sinh ra một cặp long phượng, không ngờ vậy mà lại cùng em...Ha ha, không hổ là em họ của anh!" Thạch Cửu Thiên không nhịn được bèn hỏi: "Cháu trai và cháu gái của anh đâu, có đến núi Võ Đang không?" "Đến rồi."
Thiên Sơn Tuyết mỉm cười cũng không giải thích gì thêm, mà lại phóng ra một luồng khí lạnh như băng.
"Cái này!"
Thạch Cửu Thiên liền tin ngay lập tức, cung kính chắp tay lại nói: "Tôi là Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, kính chào minh chủ Cửu Môn."
"Thạch thiếu gia khách sáo rồi, anh là anh họ của Tô Thương vậy cũng chính là anh họ của em rồi, người nhà cả, không cần phải câu nệ mấy cái phép tắc kia." Thiên Sơn Tuyết cũng không ỷ vào thân phận của mình, ôn hòa cười nói.
"Ha ha."
Tô Thương lại nói tiếp: "Anh họ, anh khách sáo với em dâu của anh làm gì, đừng cứng ngắc như vậy, thoải mái đi."
"Ừm."
Thạch Cửu Thiên gật đầu, sau đó nghĩ tới cái gì liền nói: "Đúng rồi, em họ, lúc nãy anh trên đường đến khách sạn, đi qua nơi này thì nhìn thấy hai người bạn của em, bên cạnh bọn họ còn có hai đứa bé, anh đã sắp xếp cho bọn họ ở lại khách sạn chỗ anh rồi."
"Bây giờ Võ Đang Cổ Trấn, đang rất cháy phòng, cho nên anh đã đặt thêm mấy phòng, em họ, em cũng qua bên đó đi, như vậy cũng tiện cho anh chăm sóc cho em hơn." Thạch Cửu Thiên mời nói.
"Được, vậy thì em không khách sáo với anh họ nữa." Tô Thương cười nói, thậm chí ngay cả cảm ơn cũng không nói, bởi vì là người nhà nên không cần thiết phải như vậy.
"Ha ha, việc nên làm thôi."
Thạch Cửu Thiên mỉm cười, sau đó nói: "Em dâu, cùng đi không?"
"Không được, em có chỗ ở của em, lại thêm năm nay em là trọng tài của đại hội võ thuật, công việc cũng khá nhiều."
Thiên Sơn Tuyết từ chối ý tốt của Thạch Cửu Thiên, sau đó nói: "Tô Thương, không còn sớm nữa, anh và anh họ về nghỉ ngơi đi, dưỡng sức thật tốt để chuẩn bị cho ngày mai."
Nói xong, Thiên Sơn Tuyết liền dùng khinh công rời khỏi nơi đó.
Nhìn thấy Thiên Sơn Tuyết đã rời đi, Tô Thương khẽ cười nói: "Nói đi là đi, không có phép tắc gì cả, sau này phải dạy dỗ lại em mới được."
"Em họ của anh ơi, câu này không được nói lung tung đâu, thực lực của Thiên Sơn Tuyết mạnh lắm, trong các cao thủ đời trước đều là đỉnh phong đó, tuyệt đối đừng đắc tội với em ấy." Thạch Cửu Thiên vội vàng nói.
"Ha ha, có mạnh hơn thì sao chứ, còn không phải đã sinh cho em hai đứa nhóc rồi sao." Tô Thương bĩu môi nói.
"Ặc!"
Thạch Cửu Thiên sững người lại, sau khi phản ứng lại, thì vô cùng kinh ngạc nói: "Em họ lợi hại quá!"
"Sớm đã nghe nói năm năm trước, Thiên Sơn Tuyết có thai ngoài ý muốn, sinh ra một cặp long phượng, không ngờ vậy mà lại cùng em...Ha ha, không hổ là em họ của anh!"
Thạch Cửu Thiên không nhịn được bèn hỏi: "Cháu trai và cháu gái của anh đâu, có đến núi Võ Đang không?"
"Đến rồi."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Thiên Sơn Tuyết mỉm cười cũng không giải thích gì thêm, mà lại phóng ra một luồng khí lạnh như băng. "Cái này!" Thạch Cửu Thiên liền tin ngay lập tức, cung kính chắp tay lại nói: "Tôi là Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, kính chào minh chủ Cửu Môn." "Thạch thiếu gia khách sáo rồi, anh là anh họ của Tô Thương vậy cũng chính là anh họ của em rồi, người nhà cả, không cần phải câu nệ mấy cái phép tắc kia." Thiên Sơn Tuyết cũng không ỷ vào thân phận của mình, ôn hòa cười nói. "Ha ha." Tô Thương lại nói tiếp: "Anh họ, anh khách sáo với em dâu của anh làm gì, đừng cứng ngắc như vậy, thoải mái đi." "Ừm." Thạch Cửu Thiên gật đầu, sau đó nghĩ tới cái gì liền nói: "Đúng rồi, em họ, lúc nãy anh trên đường đến khách sạn, đi qua nơi này thì nhìn thấy hai người bạn của em, bên cạnh bọn họ còn có hai đứa bé, anh đã sắp xếp cho bọn họ ở lại khách sạn chỗ anh rồi." "Bây giờ Võ Đang Cổ Trấn, đang rất cháy phòng, cho nên anh đã đặt thêm mấy phòng, em họ, em cũng qua bên đó đi, như vậy cũng tiện cho anh chăm sóc cho em hơn." Thạch Cửu Thiên mời nói. "Được, vậy thì em không khách sáo với anh họ nữa." Tô Thương cười nói, thậm chí ngay cả cảm ơn cũng không nói, bởi vì là người nhà nên không cần thiết phải như vậy. "Ha ha, việc nên làm thôi." Thạch Cửu Thiên mỉm cười, sau đó nói: "Em dâu, cùng đi không?" "Không được, em có chỗ ở của em, lại thêm năm nay em là trọng tài của đại hội võ thuật, công việc cũng khá nhiều." Thiên Sơn Tuyết từ chối ý tốt của Thạch Cửu Thiên, sau đó nói: "Tô Thương, không còn sớm nữa, anh và anh họ về nghỉ ngơi đi, dưỡng sức thật tốt để chuẩn bị cho ngày mai." Nói xong, Thiên Sơn Tuyết liền dùng khinh công rời khỏi nơi đó. Nhìn thấy Thiên Sơn Tuyết đã rời đi, Tô Thương khẽ cười nói: "Nói đi là đi, không có phép tắc gì cả, sau này phải dạy dỗ lại em mới được." "Em họ của anh ơi, câu này không được nói lung tung đâu, thực lực của Thiên Sơn Tuyết mạnh lắm, trong các cao thủ đời trước đều là đỉnh phong đó, tuyệt đối đừng đắc tội với em ấy." Thạch Cửu Thiên vội vàng nói. "Ha ha, có mạnh hơn thì sao chứ, còn không phải đã sinh cho em hai đứa nhóc rồi sao." Tô Thương bĩu môi nói. "Ặc!" Thạch Cửu Thiên sững người lại, sau khi phản ứng lại, thì vô cùng kinh ngạc nói: "Em họ lợi hại quá!" "Sớm đã nghe nói năm năm trước, Thiên Sơn Tuyết có thai ngoài ý muốn, sinh ra một cặp long phượng, không ngờ vậy mà lại cùng em...Ha ha, không hổ là em họ của anh!" Thạch Cửu Thiên không nhịn được bèn hỏi: "Cháu trai và cháu gái của anh đâu, có đến núi Võ Đang không?" "Đến rồi."