“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1019

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tình hình gì đây nhỉ, sao Lan Diệu Y lại vào trong phòng kia chứ?"  "Người trong phòng đó là ai vậy, sao lại có thể được Lan Diệu Y tiếp đãi chứ!"  "Lan Diệu Y từ trước đến nay không tiếp khách, trừ khi là thiên tài của những ngọn núi nổi tiếng, cô ta mới biểu diễn tài nghệ của bản thân."  "Không đúng, lầu 4 Xuân Quang Lâu mới có đại nhân vật chuyên bao phòng, theo lý thuyết thì khách ở lầu 3 không có tư cách nhận được sự tiếp đãi của Lan Diệu Y chứ."  ...  Đông đảo khách trong đại sảnh, tận mắt thấy Lan Diệu Y tiến vào gian phòng của Tô Thương, nhất tời bàn luận ầm ĩ.  "Mọi người đừng đoán nữa."  Lúc này, Lý Vinh đứng trên cao, nói như thật: "Phòng này có khách quý, đến từ Giang Bắc, tên là Tô Thương."  Nói đến nhà họ Tô, chính là một gia tộc khó lường, trong đó tiền bối mạnh nhất, chỉ là cảnh giới tông sư, lại bồi dưỡng được một vị có thể chống lại Thiên tông đỉnh phong, tên Tô Thương, khiến cho người người kính nể.  Lý Vinh cố ý nói ra thân phận của Tô Thương, mục đích là để khiến Tô Thương có thêm kẻ thù.  Lúc trước ở trong phòng, Tô Thương hành động lỗ mãng, khiến anh ta mất hết mặt mũi, Lý Vinh sớm đã ghi hận trong lòng.  Nhưng anh ta lại lo lắng Tô Thương có được thành tựu cao, nên không dám đối nghịch với Tô Thương, những người ngưỡng mộ lâu chủ đông đảo, người khác có làm gì đi nữa cũng không liên quan gì đến anh ta.  Quả nhiên, khách trong Xuân Quang Lâu sau khi nghe Lý Vinh nói, lấy tức sôi sục lên.  "Nhà họ Tô ở Giang Bắc? Chưa nghe nói qua nha!"  "Mạnh nhất chỉ là cảnh giới Tông sư...cái gia tộc bỏ đi đó, căn bản không được bước vào đây rồi, riêng người giữ cửa của nhà tôi cũng đã là địa tông rồi nha."  "Đừng phun ra bậy bạ nữa, không nghe người quản lý nói hay sao, nhà họ Tô có một thiên tài Thiên tông đỉnh phong đó, quả thật cũng đâu có yếu."  "Thôi đi, có lẽ cũng là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh* mà thôi, có đáng là gì đâu chứ, thiên tài của núi Thanh Thành năm nay tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đã có đến hai thiên tông đỉnh phong rồi."  *Phần mộ tổ tiên bốc khói xanh: Ý mỉa mai Tô Thương   "Trong nhà không có bối cảnh, sau lưng không có gốc gác, cái tên Tô Thương này sao lại nhận được tiếp đãi của Lan Diệu Y chứ, tôi không phục!"  ...  “Các vị yên lặng một chút."  Lý Vinh thấy vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười gian xảo, sau đó thở dài một hơi nói: "Aiyza, mọi người có chỗ không biết rồi, lâu chủ của chúng tôi cũng không phải chủ động tiếp đãi, mà là bị Tô thiếu gia ép buộc."  "Lúc trước Tô thiếu gia gây chuyện, náo loạn trong phòng, trừ khi hoa khôi của Xuân Quang Lâu tiếp khách, nếu không thì sẽ phá Xuân Quang Lâu."  "Mọi người đều biết, Xuân Quang Lâu chỉ có một vị hoa khôi, đó chính là lâu chủ Lan Diệu Y."  "Chúng tôi thật sự không còn cách nào khác, Tô thiếu gia thiên phú vượt trội, tôi không phải đối thủ của anh ta, cũng sợ đắc tội anh ta, nên phải báo lại với lâu chủ." 

"Tình hình gì đây nhỉ, sao Lan Diệu Y lại vào trong phòng kia chứ?"  

"Người trong phòng đó là ai vậy, sao lại có thể được Lan Diệu Y tiếp đãi chứ!"  

"Lan Diệu Y từ trước đến nay không tiếp khách, trừ khi là thiên tài của những ngọn núi nổi tiếng, cô ta mới biểu diễn tài nghệ của bản thân."  

"Không đúng, lầu 4 Xuân Quang Lâu mới có đại nhân vật chuyên bao phòng, theo lý thuyết thì khách ở lầu 3 không có tư cách nhận được sự tiếp đãi của Lan Diệu Y chứ."  

...  

Đông đảo khách trong đại sảnh, tận mắt thấy Lan Diệu Y tiến vào gian phòng của Tô Thương, nhất tời bàn luận ầm ĩ.  

"Mọi người đừng đoán nữa."  

Lúc này, Lý Vinh đứng trên cao, nói như thật: "Phòng này có khách quý, đến từ Giang Bắc, tên là Tô Thương."  

Nói đến nhà họ Tô, chính là một gia tộc khó lường, trong đó tiền bối mạnh nhất, chỉ là cảnh giới tông sư, lại bồi dưỡng được một vị có thể chống lại Thiên tông đỉnh phong, tên Tô Thương, khiến cho người người kính nể.  

Lý Vinh cố ý nói ra thân phận của Tô Thương, mục đích là để khiến Tô Thương có thêm kẻ thù.  

Lúc trước ở trong phòng, Tô Thương hành động lỗ mãng, khiến anh ta mất hết mặt mũi, Lý Vinh sớm đã ghi hận trong lòng.  

Nhưng anh ta lại lo lắng Tô Thương có được thành tựu cao, nên không dám đối nghịch với Tô Thương, những người ngưỡng mộ lâu chủ đông đảo, người khác có làm gì đi nữa cũng không liên quan gì đến anh ta.  

Quả nhiên, khách trong Xuân Quang Lâu sau khi nghe Lý Vinh nói, lấy tức sôi sục lên.  

"Nhà họ Tô ở Giang Bắc? Chưa nghe nói qua nha!"  

"Mạnh nhất chỉ là cảnh giới Tông sư...cái gia tộc bỏ đi đó, căn bản không được bước vào đây rồi, riêng người giữ cửa của nhà tôi cũng đã là địa tông rồi nha."  

"Đừng phun ra bậy bạ nữa, không nghe người quản lý nói hay sao, nhà họ Tô có một thiên tài Thiên tông đỉnh phong đó, quả thật cũng đâu có yếu."  

"Thôi đi, có lẽ cũng là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh* mà thôi, có đáng là gì đâu chứ, thiên tài của núi Thanh Thành năm nay tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đã có đến hai thiên tông đỉnh phong rồi."  

*Phần mộ tổ tiên bốc khói xanh: Ý mỉa mai Tô Thương   

"Trong nhà không có bối cảnh, sau lưng không có gốc gác, cái tên Tô Thương này sao lại nhận được tiếp đãi của Lan Diệu Y chứ, tôi không phục!"  

...  

“Các vị yên lặng một chút."  

Lý Vinh thấy vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười gian xảo, sau đó thở dài một hơi nói: "Aiyza, mọi người có chỗ không biết rồi, lâu chủ của chúng tôi cũng không phải chủ động tiếp đãi, mà là bị Tô thiếu gia ép buộc."  

"Lúc trước Tô thiếu gia gây chuyện, náo loạn trong phòng, trừ khi hoa khôi của Xuân Quang Lâu tiếp khách, nếu không thì sẽ phá Xuân Quang Lâu."  

"Mọi người đều biết, Xuân Quang Lâu chỉ có một vị hoa khôi, đó chính là lâu chủ Lan Diệu Y."  

"Chúng tôi thật sự không còn cách nào khác, Tô thiếu gia thiên phú vượt trội, tôi không phải đối thủ của anh ta, cũng sợ đắc tội anh ta, nên phải báo lại với lâu chủ." 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tình hình gì đây nhỉ, sao Lan Diệu Y lại vào trong phòng kia chứ?"  "Người trong phòng đó là ai vậy, sao lại có thể được Lan Diệu Y tiếp đãi chứ!"  "Lan Diệu Y từ trước đến nay không tiếp khách, trừ khi là thiên tài của những ngọn núi nổi tiếng, cô ta mới biểu diễn tài nghệ của bản thân."  "Không đúng, lầu 4 Xuân Quang Lâu mới có đại nhân vật chuyên bao phòng, theo lý thuyết thì khách ở lầu 3 không có tư cách nhận được sự tiếp đãi của Lan Diệu Y chứ."  ...  Đông đảo khách trong đại sảnh, tận mắt thấy Lan Diệu Y tiến vào gian phòng của Tô Thương, nhất tời bàn luận ầm ĩ.  "Mọi người đừng đoán nữa."  Lúc này, Lý Vinh đứng trên cao, nói như thật: "Phòng này có khách quý, đến từ Giang Bắc, tên là Tô Thương."  Nói đến nhà họ Tô, chính là một gia tộc khó lường, trong đó tiền bối mạnh nhất, chỉ là cảnh giới tông sư, lại bồi dưỡng được một vị có thể chống lại Thiên tông đỉnh phong, tên Tô Thương, khiến cho người người kính nể.  Lý Vinh cố ý nói ra thân phận của Tô Thương, mục đích là để khiến Tô Thương có thêm kẻ thù.  Lúc trước ở trong phòng, Tô Thương hành động lỗ mãng, khiến anh ta mất hết mặt mũi, Lý Vinh sớm đã ghi hận trong lòng.  Nhưng anh ta lại lo lắng Tô Thương có được thành tựu cao, nên không dám đối nghịch với Tô Thương, những người ngưỡng mộ lâu chủ đông đảo, người khác có làm gì đi nữa cũng không liên quan gì đến anh ta.  Quả nhiên, khách trong Xuân Quang Lâu sau khi nghe Lý Vinh nói, lấy tức sôi sục lên.  "Nhà họ Tô ở Giang Bắc? Chưa nghe nói qua nha!"  "Mạnh nhất chỉ là cảnh giới Tông sư...cái gia tộc bỏ đi đó, căn bản không được bước vào đây rồi, riêng người giữ cửa của nhà tôi cũng đã là địa tông rồi nha."  "Đừng phun ra bậy bạ nữa, không nghe người quản lý nói hay sao, nhà họ Tô có một thiên tài Thiên tông đỉnh phong đó, quả thật cũng đâu có yếu."  "Thôi đi, có lẽ cũng là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh* mà thôi, có đáng là gì đâu chứ, thiên tài của núi Thanh Thành năm nay tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đã có đến hai thiên tông đỉnh phong rồi."  *Phần mộ tổ tiên bốc khói xanh: Ý mỉa mai Tô Thương   "Trong nhà không có bối cảnh, sau lưng không có gốc gác, cái tên Tô Thương này sao lại nhận được tiếp đãi của Lan Diệu Y chứ, tôi không phục!"  ...  “Các vị yên lặng một chút."  Lý Vinh thấy vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười gian xảo, sau đó thở dài một hơi nói: "Aiyza, mọi người có chỗ không biết rồi, lâu chủ của chúng tôi cũng không phải chủ động tiếp đãi, mà là bị Tô thiếu gia ép buộc."  "Lúc trước Tô thiếu gia gây chuyện, náo loạn trong phòng, trừ khi hoa khôi của Xuân Quang Lâu tiếp khách, nếu không thì sẽ phá Xuân Quang Lâu."  "Mọi người đều biết, Xuân Quang Lâu chỉ có một vị hoa khôi, đó chính là lâu chủ Lan Diệu Y."  "Chúng tôi thật sự không còn cách nào khác, Tô thiếu gia thiên phú vượt trội, tôi không phải đối thủ của anh ta, cũng sợ đắc tội anh ta, nên phải báo lại với lâu chủ." 

Chương 1019