“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1115
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Vâng, sư phụ." Sư phụ có lệnh, Triệu Chỉ Nhược liền không do dự nữa, lập tức nắm lấy thanh kiếm rồi hành lễ, nhận lời cá cược với Tô Thương. "Tô Thương!" Lúc này, Từ Thiện sư thái mặt trầm như nước, tức giận nói: "Cái đồ thô lỗ nhà cậu, muốn tìm chết!" "Chỉ Nhược là đệ tử của tôi và được tôi dạy bảo từ nhỏ, không bao giờ dám trái lệnh tôi, cho nên nếu cậu thua, tôi sẽ kêu nó dùng kiếm đâm vào tim cậu!" Từ Thiện sư thái lạnh lùng cười nói: "Hừ, tên háo sắc, trước mặt mọi người mà dám trêu đùa đệ tử của tôi, chọc đến giới hạn cuối cùng của tôi, cậu chết cũng chưa hết tội!" "Sư thái." Lời này vừa nói ra, Tô Thương còn chưa mở miệng thì Thiên Sơn Tuyết đã cười nói: "Lời này của bà không khỏi quá cực đoan rồi, có lẽ đệ tử của bà, thật sự cũng có động lòng rồi cũng nên." "Tuyệt đối không thể!" Từ Thiện sư thái chắc chắn nói, sau đó nhìn sang Thiên Sơn Tuyết, cười nhạo nói: "Thiên Sơn Tuyết, nếu như Tô Thương đã là chồng của cô, cậu ta lại ở trước mặt mọi người trêu ghẹo con gái, mà cô vẫn ngồi yên nhìn mặc kệ sao?" "Như vậy thì sao chứ." Thiên Sơn Tuyết vuốt mấy sợi tóc trên trán, khẽ cười nói: "Nếu như người đàn ông của tôi thành công, thì chứng tỏ anh ấy có bản lĩnh, tôi không có chọn sai người, thêm một cô em gái, kỳ thực cũng rất tốt, bà cũng biết, những ngày tháng tôi làm minh chủ rồi đấy, rất thích cảm giác tiền hô hậu ủng, trong nhà không có mấy chị em gái, tôi không quen chút nào." "Cô!" Từ Thiện sư thái tức giận nói: "Hừ, Thiên Sơn Tuyết, cô là minh chủ cao quý, mà ngay cả chồng mình cũng không quản được, đúng là nhục nhã mà!" "Sư thái, tôi đúng là quản không tốt, nhưng ít nhất tôi còn có chồng, không như ai kia, đến cuối đời cũng chưa từng được nếm trải cảm giác có chồng là gì." Thiên Sơn Tuyết thản nhiên nói. "Tôi!" Từ Thiện sư thái đương nhiên tự biết, ai kia mà Thiên Sơn Tuyết nói đến chính là chỉ bà ta. Điều này thật sự khiến cho Từ Thiện sư thái không kiềm được tức giận nữa, cũng không còn mặt mũi để mà tranh luận vấn đề này với Thiên Sơn Tuyết trước mặt bao nhiêu người, thế là bà ta đành im miệng lại, không nói thêm lời nào. Tất cả mọi người ở đó, bao gồm các đại nhân vật đang ngồi trên cao, đều ngơ ngác nhìn nhau. "Lợi hại, lợi hại!" "Thiên Sơn Tuyết đúng là một người vợ tốt nha, là người con gái lý tưởng nha, quá tuyệt vời, thật muốn cưới cô ấy quá!" "Tên Tô Thương này, có tài đức gì chứ, vậy mà có thể có được người vợ như Thiên Sơn Tuyết vậy." "Phía sau Tô Thương có một hộ vệ rất mạnh, xuất thân của anh ta hẳn là khiến người khác kinh sợ, nếu không núi Cửu Phong sẽ không bao giờ cho phép Thiên Sơn Tuyết có quan hệ với anh ta đâu." ... Đám người nhao nhao lên bàn luận, toàn bộ sự chú ý đều dồn về bối cảnh của Tô Thương.
"Vâng, sư phụ."
Sư phụ có lệnh, Triệu Chỉ Nhược liền không do dự nữa, lập tức nắm lấy thanh kiếm rồi hành lễ, nhận lời cá cược với Tô Thương.
"Tô Thương!"
Lúc này, Từ Thiện sư thái mặt trầm như nước, tức giận nói: "Cái đồ thô lỗ nhà cậu, muốn tìm chết!"
"Chỉ Nhược là đệ tử của tôi và được tôi dạy bảo từ nhỏ, không bao giờ dám trái lệnh tôi, cho nên nếu cậu thua, tôi sẽ kêu nó dùng kiếm đâm vào tim cậu!"
Từ Thiện sư thái lạnh lùng cười nói: "Hừ, tên háo sắc, trước mặt mọi người mà dám trêu đùa đệ tử của tôi, chọc đến giới hạn cuối cùng của tôi, cậu chết cũng chưa hết tội!"
"Sư thái."
Lời này vừa nói ra, Tô Thương còn chưa mở miệng thì Thiên Sơn Tuyết đã cười nói: "Lời này của bà không khỏi quá cực đoan rồi, có lẽ đệ tử của bà, thật sự cũng có động lòng rồi cũng nên."
"Tuyệt đối không thể!"
Từ Thiện sư thái chắc chắn nói, sau đó nhìn sang Thiên Sơn Tuyết, cười nhạo nói: "Thiên Sơn Tuyết, nếu như Tô Thương đã là chồng của cô, cậu ta lại ở trước mặt mọi người trêu ghẹo con gái, mà cô vẫn ngồi yên nhìn mặc kệ sao?"
"Như vậy thì sao chứ."
Thiên Sơn Tuyết vuốt mấy sợi tóc trên trán, khẽ cười nói: "Nếu như người đàn ông của tôi thành công, thì chứng tỏ anh ấy có bản lĩnh, tôi không có chọn sai người, thêm một cô em gái, kỳ thực cũng rất tốt, bà cũng biết, những ngày tháng tôi làm minh chủ rồi đấy, rất thích cảm giác tiền hô hậu ủng, trong nhà không có mấy chị em gái, tôi không quen chút nào."
"Cô!"
Từ Thiện sư thái tức giận nói: "Hừ, Thiên Sơn Tuyết, cô là minh chủ cao quý, mà ngay cả chồng mình cũng không quản được, đúng là nhục nhã mà!"
"Sư thái, tôi đúng là quản không tốt, nhưng ít nhất tôi còn có chồng, không như ai kia, đến cuối đời cũng chưa từng được nếm trải cảm giác có chồng là gì." Thiên Sơn Tuyết thản nhiên nói.
"Tôi!"
Từ Thiện sư thái đương nhiên tự biết, ai kia mà Thiên Sơn Tuyết nói đến chính là chỉ bà ta.
Điều này thật sự khiến cho Từ Thiện sư thái không kiềm được tức giận nữa, cũng không còn mặt mũi để mà tranh luận vấn đề này với Thiên Sơn Tuyết trước mặt bao nhiêu người, thế là bà ta đành im miệng lại, không nói thêm lời nào.
Tất cả mọi người ở đó, bao gồm các đại nhân vật đang ngồi trên cao, đều ngơ ngác nhìn nhau.
"Lợi hại, lợi hại!"
"Thiên Sơn Tuyết đúng là một người vợ tốt nha, là người con gái lý tưởng nha, quá tuyệt vời, thật muốn cưới cô ấy quá!"
"Tên Tô Thương này, có tài đức gì chứ, vậy mà có thể có được người vợ như Thiên Sơn Tuyết vậy."
"Phía sau Tô Thương có một hộ vệ rất mạnh, xuất thân của anh ta hẳn là khiến người khác kinh sợ, nếu không núi Cửu Phong sẽ không bao giờ cho phép Thiên Sơn Tuyết có quan hệ với anh ta đâu."
...
Đám người nhao nhao lên bàn luận, toàn bộ sự chú ý đều dồn về bối cảnh của Tô Thương.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Vâng, sư phụ." Sư phụ có lệnh, Triệu Chỉ Nhược liền không do dự nữa, lập tức nắm lấy thanh kiếm rồi hành lễ, nhận lời cá cược với Tô Thương. "Tô Thương!" Lúc này, Từ Thiện sư thái mặt trầm như nước, tức giận nói: "Cái đồ thô lỗ nhà cậu, muốn tìm chết!" "Chỉ Nhược là đệ tử của tôi và được tôi dạy bảo từ nhỏ, không bao giờ dám trái lệnh tôi, cho nên nếu cậu thua, tôi sẽ kêu nó dùng kiếm đâm vào tim cậu!" Từ Thiện sư thái lạnh lùng cười nói: "Hừ, tên háo sắc, trước mặt mọi người mà dám trêu đùa đệ tử của tôi, chọc đến giới hạn cuối cùng của tôi, cậu chết cũng chưa hết tội!" "Sư thái." Lời này vừa nói ra, Tô Thương còn chưa mở miệng thì Thiên Sơn Tuyết đã cười nói: "Lời này của bà không khỏi quá cực đoan rồi, có lẽ đệ tử của bà, thật sự cũng có động lòng rồi cũng nên." "Tuyệt đối không thể!" Từ Thiện sư thái chắc chắn nói, sau đó nhìn sang Thiên Sơn Tuyết, cười nhạo nói: "Thiên Sơn Tuyết, nếu như Tô Thương đã là chồng của cô, cậu ta lại ở trước mặt mọi người trêu ghẹo con gái, mà cô vẫn ngồi yên nhìn mặc kệ sao?" "Như vậy thì sao chứ." Thiên Sơn Tuyết vuốt mấy sợi tóc trên trán, khẽ cười nói: "Nếu như người đàn ông của tôi thành công, thì chứng tỏ anh ấy có bản lĩnh, tôi không có chọn sai người, thêm một cô em gái, kỳ thực cũng rất tốt, bà cũng biết, những ngày tháng tôi làm minh chủ rồi đấy, rất thích cảm giác tiền hô hậu ủng, trong nhà không có mấy chị em gái, tôi không quen chút nào." "Cô!" Từ Thiện sư thái tức giận nói: "Hừ, Thiên Sơn Tuyết, cô là minh chủ cao quý, mà ngay cả chồng mình cũng không quản được, đúng là nhục nhã mà!" "Sư thái, tôi đúng là quản không tốt, nhưng ít nhất tôi còn có chồng, không như ai kia, đến cuối đời cũng chưa từng được nếm trải cảm giác có chồng là gì." Thiên Sơn Tuyết thản nhiên nói. "Tôi!" Từ Thiện sư thái đương nhiên tự biết, ai kia mà Thiên Sơn Tuyết nói đến chính là chỉ bà ta. Điều này thật sự khiến cho Từ Thiện sư thái không kiềm được tức giận nữa, cũng không còn mặt mũi để mà tranh luận vấn đề này với Thiên Sơn Tuyết trước mặt bao nhiêu người, thế là bà ta đành im miệng lại, không nói thêm lời nào. Tất cả mọi người ở đó, bao gồm các đại nhân vật đang ngồi trên cao, đều ngơ ngác nhìn nhau. "Lợi hại, lợi hại!" "Thiên Sơn Tuyết đúng là một người vợ tốt nha, là người con gái lý tưởng nha, quá tuyệt vời, thật muốn cưới cô ấy quá!" "Tên Tô Thương này, có tài đức gì chứ, vậy mà có thể có được người vợ như Thiên Sơn Tuyết vậy." "Phía sau Tô Thương có một hộ vệ rất mạnh, xuất thân của anh ta hẳn là khiến người khác kinh sợ, nếu không núi Cửu Phong sẽ không bao giờ cho phép Thiên Sơn Tuyết có quan hệ với anh ta đâu." ... Đám người nhao nhao lên bàn luận, toàn bộ sự chú ý đều dồn về bối cảnh của Tô Thương.