“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1155

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sơn chủ Thanh Thành bên cạnh nghe vậy, nhất thời vô cùng kích động, ông ta cúi người hành lễ với Tây Môn Phong Vân, sau đó cung kính nói: "Ông chủ Tây Môn, ông chịu chỉ bảo đệ tử non nớt, vậy quả thực là phước ba đời của cậu ta, tôi thay cậu ta cảm ơn ông trước."  "Tống Thanh Dương, ở đó sửng sốt làm cái gì, còn không mau ra tay nhanh đi, giết chết đối thủ của cậu!" Sơn chủ Thanh Thành nhắc nhở.  "Vâng!"  Tống Thanh Dương mừng rỡ như điên, ánh mắt cũng trở nên kích động, ý chí chiến đấu cao ngất nhìn Tô Du Du.  Mặc dù Tây Môn Phong Vân không thừa nhận bản thân từ bỏ võ thuật chuyển qua tu chân, nhưng rất nhiều người đã đoán được.  Nếu như có thể nhận được chỉ đạo Tây Môn Phong Vân, vậy chẳng phải bản thân cậu ta có thể trở thành người tu chân sao?  "Tiểu dư nghiệt, hãy chịu chết đi!"  Tống Thanh Dương càng nghĩ càng kích động, lập tức dẫn động sức mạnh toàn thân, bắt đầu tấn công hòng giết chết Tô Du Du.  "Tôi nói rồi, tôi không phải tiểu dư nghiệt!"  Hai mắt Tô Du Du đỏ tươi, khuôn mặt dữ tợn, hoàn toàn không còn vẻ ngây thơ. Cô bé ấy chủ động nghênh chiến với Tống Thanh Dương.  Trước khi phong ấn được giải trừ, Tô Du Du là người nhát gan, nhìn thấy người khác bị đánh hộc máu sẽ sợ tới mức thét chói tai.  Thế nhưng vào giờ phút này, cô bé ấy giống như đã biến thành một người khác, trong ánh mắt đỏ tươi tràn đầy vẻ hung ác, ra tay chém giết rất quyết đoán!  Ầm!  Ầm!  Ầm!  Trong phút chốc, Tô Du Du đã đỡ được ba quyền của Tống Thanh Dương, chân khí kinh khủng còn dư âm lại tản ra xung quanh.  Đừng thấy Tô Du Du dáng dấp nhỏ bé, nắm đấm chỉ lớn bằng quả trứng gà mà xem thường, sức mạnh mà cô bé ấy bộc phát ra lại vô cùng mạnh mẽ.  Chỉ dưới ba lần va chạm, Tô Du Du chẳng những không hề mất đi khí thế mà ngược lại còn khiến Tống Thanh Dương phải lùi lại nửa bước.  "Tiểu dư nghiệt đáng chết!"  Tống Thanh Dương thấy thế nhất thời thẹn quá hóa giận, ánh mắt hiện rõ vẻ hung hăng rồi xông lên lần nữa.  Tô Du Du cũng không chịu yếu thế, cùng lúc tiến lên tiếp chiêu.  Ầm!  Ầm!  Ầm!  Tiếp đó hai người lại lao vào đánh đấm rất kịch liệt, hiện trường vô cùng hỗn độn.  Bóng dáng của Tô Du Du và Tống Thanh Dương không ngừng hoán đổi cho nhau, trên võ đài tràn ngập ảo ảnh.  

Sơn chủ Thanh Thành bên cạnh nghe vậy, nhất thời vô cùng kích động, ông ta cúi người hành lễ với Tây Môn Phong Vân, sau đó cung kính nói: "Ông chủ Tây Môn, ông chịu chỉ bảo đệ tử non nớt, vậy quả thực là phước ba đời của cậu ta, tôi thay cậu ta cảm ơn ông trước."  

"Tống Thanh Dương, ở đó sửng sốt làm cái gì, còn không mau ra tay nhanh đi, giết chết đối thủ của cậu!" Sơn chủ Thanh Thành nhắc nhở.  

"Vâng!"  

Tống Thanh Dương mừng rỡ như điên, ánh mắt cũng trở nên kích động, ý chí chiến đấu cao ngất nhìn Tô Du Du.  

Mặc dù Tây Môn Phong Vân không thừa nhận bản thân từ bỏ võ thuật chuyển qua tu chân, nhưng rất nhiều người đã đoán được.  

Nếu như có thể nhận được chỉ đạo Tây Môn Phong Vân, vậy chẳng phải bản thân cậu ta có thể trở thành người tu chân sao?  

"Tiểu dư nghiệt, hãy chịu chết đi!"  

Tống Thanh Dương càng nghĩ càng kích động, lập tức dẫn động sức mạnh toàn thân, bắt đầu tấn công hòng giết chết Tô Du Du.  

"Tôi nói rồi, tôi không phải tiểu dư nghiệt!"  

Hai mắt Tô Du Du đỏ tươi, khuôn mặt dữ tợn, hoàn toàn không còn vẻ ngây thơ. Cô bé ấy chủ động nghênh chiến với Tống Thanh Dương.  

Trước khi phong ấn được giải trừ, Tô Du Du là người nhát gan, nhìn thấy người khác bị đánh hộc máu sẽ sợ tới mức thét chói tai.  

Thế nhưng vào giờ phút này, cô bé ấy giống như đã biến thành một người khác, trong ánh mắt đỏ tươi tràn đầy vẻ hung ác, ra tay chém giết rất quyết đoán!  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Trong phút chốc, Tô Du Du đã đỡ được ba quyền của Tống Thanh Dương, chân khí kinh khủng còn dư âm lại tản ra xung quanh.  

Đừng thấy Tô Du Du dáng dấp nhỏ bé, nắm đấm chỉ lớn bằng quả trứng gà mà xem thường, sức mạnh mà cô bé ấy bộc phát ra lại vô cùng mạnh mẽ.  

Chỉ dưới ba lần va chạm, Tô Du Du chẳng những không hề mất đi khí thế mà ngược lại còn khiến Tống Thanh Dương phải lùi lại nửa bước.  

"Tiểu dư nghiệt đáng chết!"  

Tống Thanh Dương thấy thế nhất thời thẹn quá hóa giận, ánh mắt hiện rõ vẻ hung hăng rồi xông lên lần nữa.  

Tô Du Du cũng không chịu yếu thế, cùng lúc tiến lên tiếp chiêu.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Tiếp đó hai người lại lao vào đánh đấm rất kịch liệt, hiện trường vô cùng hỗn độn.  

Bóng dáng của Tô Du Du và Tống Thanh Dương không ngừng hoán đổi cho nhau, trên võ đài tràn ngập ảo ảnh.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sơn chủ Thanh Thành bên cạnh nghe vậy, nhất thời vô cùng kích động, ông ta cúi người hành lễ với Tây Môn Phong Vân, sau đó cung kính nói: "Ông chủ Tây Môn, ông chịu chỉ bảo đệ tử non nớt, vậy quả thực là phước ba đời của cậu ta, tôi thay cậu ta cảm ơn ông trước."  "Tống Thanh Dương, ở đó sửng sốt làm cái gì, còn không mau ra tay nhanh đi, giết chết đối thủ của cậu!" Sơn chủ Thanh Thành nhắc nhở.  "Vâng!"  Tống Thanh Dương mừng rỡ như điên, ánh mắt cũng trở nên kích động, ý chí chiến đấu cao ngất nhìn Tô Du Du.  Mặc dù Tây Môn Phong Vân không thừa nhận bản thân từ bỏ võ thuật chuyển qua tu chân, nhưng rất nhiều người đã đoán được.  Nếu như có thể nhận được chỉ đạo Tây Môn Phong Vân, vậy chẳng phải bản thân cậu ta có thể trở thành người tu chân sao?  "Tiểu dư nghiệt, hãy chịu chết đi!"  Tống Thanh Dương càng nghĩ càng kích động, lập tức dẫn động sức mạnh toàn thân, bắt đầu tấn công hòng giết chết Tô Du Du.  "Tôi nói rồi, tôi không phải tiểu dư nghiệt!"  Hai mắt Tô Du Du đỏ tươi, khuôn mặt dữ tợn, hoàn toàn không còn vẻ ngây thơ. Cô bé ấy chủ động nghênh chiến với Tống Thanh Dương.  Trước khi phong ấn được giải trừ, Tô Du Du là người nhát gan, nhìn thấy người khác bị đánh hộc máu sẽ sợ tới mức thét chói tai.  Thế nhưng vào giờ phút này, cô bé ấy giống như đã biến thành một người khác, trong ánh mắt đỏ tươi tràn đầy vẻ hung ác, ra tay chém giết rất quyết đoán!  Ầm!  Ầm!  Ầm!  Trong phút chốc, Tô Du Du đã đỡ được ba quyền của Tống Thanh Dương, chân khí kinh khủng còn dư âm lại tản ra xung quanh.  Đừng thấy Tô Du Du dáng dấp nhỏ bé, nắm đấm chỉ lớn bằng quả trứng gà mà xem thường, sức mạnh mà cô bé ấy bộc phát ra lại vô cùng mạnh mẽ.  Chỉ dưới ba lần va chạm, Tô Du Du chẳng những không hề mất đi khí thế mà ngược lại còn khiến Tống Thanh Dương phải lùi lại nửa bước.  "Tiểu dư nghiệt đáng chết!"  Tống Thanh Dương thấy thế nhất thời thẹn quá hóa giận, ánh mắt hiện rõ vẻ hung hăng rồi xông lên lần nữa.  Tô Du Du cũng không chịu yếu thế, cùng lúc tiến lên tiếp chiêu.  Ầm!  Ầm!  Ầm!  Tiếp đó hai người lại lao vào đánh đấm rất kịch liệt, hiện trường vô cùng hỗn độn.  Bóng dáng của Tô Du Du và Tống Thanh Dương không ngừng hoán đổi cho nhau, trên võ đài tràn ngập ảo ảnh.  

Chương 1155