“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1205

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Môn Hổ Tiếu khẳng định là sợ, nhưng mà loại tình huống này, tự nhiên không thể thừa nhận, nếu không thì mất mặt lắm, bởi vậy anh ta thuận miệng qua loa trả lời cho có lệ.  "Cái này thì có gì đâu, vô cùng đơn giản rút ra cái thăm, vài phút giải quyết xong rồi." Tô Thương cười nói.  "Tô Thương."  Lúc này, Vương Trọng Vân dời ánh mắt nhìn tới, dò hỏi: "Cậu khẳng định muốn rút thăm sao?"  "Xác định." Tô Thương gật gật đầu.  "Tại sao?" Vương Trọng Vân nghi ngờ nói.  "Haiz."  Tô Thương nghe vậy, thở dài một hơi, nói nghiêm túc: "Tôi nhìn qua một lượt, tôi lần đầu lên đài, mà đối thủ của tôi lại là một mỹ nữ, đến từ dân tộc Di, Sa Mã Sa Y."  "Tôi thật sự là không muốn cùng mỹ nữ đánh nhau trên lôi đài, sợ cứ đánh một hồi lại nảy sinh tình cảm."  Tô Thương nói tiếp: "Nếu như đánh nhau ở trên giường thì tôi có lẽ có thể nghĩ lại một chút."  Lời này vừa nói ra, hiện trường nhất thời truyền đến một trận cười vang.  "F*ck, cái tên hậu nhân nhà họ Tô này, đúng là một người tài nha."  "Trên giường đánh nhau, ha ha ha, còn chưa bắt đầu đâu, liền mở miệng đùa giỡn Sa Mã Sa Y rồi, tuyệt."  "Cô gái dân tộc Di, Tô Thương đang nhạo báng cô đó, cô đây có thể chịu được sao?"  "Đổi lại là tôi, tôi khẳng định không bỏ qua cho anh ta, nhất định phải cùng anh ta đánh một trận trên giường, để xem người nào mới lợi hại hơn!"  ...  Quần chúng bà tám, ngươi một lời ta một câu, nói xong chính là chờ lấy xem náo nhiệt.  Nhưng mà Sa Mã Sa Y lại phảng phất không có nghe được, đứng tại chỗ không nhúc nhích, biểu lộ trên mặt cũng không có thay đổi.  "Tô Thương, cậu không sợ mình bị xui, trong trận đấu 20 chọn 10, gặp được học trò Vương Dã của tôi sao?" Lúc này, Vương Trọng Vân cười hỏi.  "Không sợ."  Tô Thương lắc đầu, khẽ cười nói: "Nếu như ngay cả điểm này cũng không có tự tin thì làm sao lấy được giải nhất đại hội võ thuật? Làm thế nào làm minh chủ giới luyện võ? Như thế nào quản lý được giới luyện võ?"  "Tôi ngược lại thật ra hi vọng chính mình gặp được Vương Dã, hung hăng đem anh ta giẫm bẹp dưới chân mình, dựa vào uy danh hiển hách của anh ta, trải đường vô địch cho tôi!" Tô Thương nghiêm mặt nói.  Ngông cuồng!  Vậy mà muốn lấy Vương Dã đạo trưởng làm bàn đạp, cái này quá phách lối rồi nha!  

Tây Môn Hổ Tiếu khẳng định là sợ, nhưng mà loại tình huống này, tự nhiên không thể thừa nhận, nếu không thì mất mặt lắm, bởi vậy anh ta thuận miệng qua loa trả lời cho có lệ.  

"Cái này thì có gì đâu, vô cùng đơn giản rút ra cái thăm, vài phút giải quyết xong rồi." Tô Thương cười nói.  

"Tô Thương."  

Lúc này, Vương Trọng Vân dời ánh mắt nhìn tới, dò hỏi: "Cậu khẳng định muốn rút thăm sao?"  

"Xác định." Tô Thương gật gật đầu.  

"Tại sao?" Vương Trọng Vân nghi ngờ nói.  

"Haiz."  

Tô Thương nghe vậy, thở dài một hơi, nói nghiêm túc: "Tôi nhìn qua một lượt, tôi lần đầu lên đài, mà đối thủ của tôi lại là một mỹ nữ, đến từ dân tộc Di, Sa Mã Sa Y."  

"Tôi thật sự là không muốn cùng mỹ nữ đánh nhau trên lôi đài, sợ cứ đánh một hồi lại nảy sinh tình cảm."  

Tô Thương nói tiếp: "Nếu như đánh nhau ở trên giường thì tôi có lẽ có thể nghĩ lại một chút."  

Lời này vừa nói ra, hiện trường nhất thời truyền đến một trận cười vang.  

"F*ck, cái tên hậu nhân nhà họ Tô này, đúng là một người tài nha."  

"Trên giường đánh nhau, ha ha ha, còn chưa bắt đầu đâu, liền mở miệng đùa giỡn Sa Mã Sa Y rồi, tuyệt."  

"Cô gái dân tộc Di, Tô Thương đang nhạo báng cô đó, cô đây có thể chịu được sao?"  

"Đổi lại là tôi, tôi khẳng định không bỏ qua cho anh ta, nhất định phải cùng anh ta đánh một trận trên giường, để xem người nào mới lợi hại hơn!"  

...  

Quần chúng bà tám, ngươi một lời ta một câu, nói xong chính là chờ lấy xem náo nhiệt.  

Nhưng mà Sa Mã Sa Y lại phảng phất không có nghe được, đứng tại chỗ không nhúc nhích, biểu lộ trên mặt cũng không có thay đổi.  

"Tô Thương, cậu không sợ mình bị xui, trong trận đấu 20 chọn 10, gặp được học trò Vương Dã của tôi sao?" Lúc này, Vương Trọng Vân cười hỏi.  

"Không sợ."  

Tô Thương lắc đầu, khẽ cười nói: "Nếu như ngay cả điểm này cũng không có tự tin thì làm sao lấy được giải nhất đại hội võ thuật? Làm thế nào làm minh chủ giới luyện võ? Như thế nào quản lý được giới luyện võ?"  

"Tôi ngược lại thật ra hi vọng chính mình gặp được Vương Dã, hung hăng đem anh ta giẫm bẹp dưới chân mình, dựa vào uy danh hiển hách của anh ta, trải đường vô địch cho tôi!" Tô Thương nghiêm mặt nói.  

Ngông cuồng!  

Vậy mà muốn lấy Vương Dã đạo trưởng làm bàn đạp, cái này quá phách lối rồi nha!  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Môn Hổ Tiếu khẳng định là sợ, nhưng mà loại tình huống này, tự nhiên không thể thừa nhận, nếu không thì mất mặt lắm, bởi vậy anh ta thuận miệng qua loa trả lời cho có lệ.  "Cái này thì có gì đâu, vô cùng đơn giản rút ra cái thăm, vài phút giải quyết xong rồi." Tô Thương cười nói.  "Tô Thương."  Lúc này, Vương Trọng Vân dời ánh mắt nhìn tới, dò hỏi: "Cậu khẳng định muốn rút thăm sao?"  "Xác định." Tô Thương gật gật đầu.  "Tại sao?" Vương Trọng Vân nghi ngờ nói.  "Haiz."  Tô Thương nghe vậy, thở dài một hơi, nói nghiêm túc: "Tôi nhìn qua một lượt, tôi lần đầu lên đài, mà đối thủ của tôi lại là một mỹ nữ, đến từ dân tộc Di, Sa Mã Sa Y."  "Tôi thật sự là không muốn cùng mỹ nữ đánh nhau trên lôi đài, sợ cứ đánh một hồi lại nảy sinh tình cảm."  Tô Thương nói tiếp: "Nếu như đánh nhau ở trên giường thì tôi có lẽ có thể nghĩ lại một chút."  Lời này vừa nói ra, hiện trường nhất thời truyền đến một trận cười vang.  "F*ck, cái tên hậu nhân nhà họ Tô này, đúng là một người tài nha."  "Trên giường đánh nhau, ha ha ha, còn chưa bắt đầu đâu, liền mở miệng đùa giỡn Sa Mã Sa Y rồi, tuyệt."  "Cô gái dân tộc Di, Tô Thương đang nhạo báng cô đó, cô đây có thể chịu được sao?"  "Đổi lại là tôi, tôi khẳng định không bỏ qua cho anh ta, nhất định phải cùng anh ta đánh một trận trên giường, để xem người nào mới lợi hại hơn!"  ...  Quần chúng bà tám, ngươi một lời ta một câu, nói xong chính là chờ lấy xem náo nhiệt.  Nhưng mà Sa Mã Sa Y lại phảng phất không có nghe được, đứng tại chỗ không nhúc nhích, biểu lộ trên mặt cũng không có thay đổi.  "Tô Thương, cậu không sợ mình bị xui, trong trận đấu 20 chọn 10, gặp được học trò Vương Dã của tôi sao?" Lúc này, Vương Trọng Vân cười hỏi.  "Không sợ."  Tô Thương lắc đầu, khẽ cười nói: "Nếu như ngay cả điểm này cũng không có tự tin thì làm sao lấy được giải nhất đại hội võ thuật? Làm thế nào làm minh chủ giới luyện võ? Như thế nào quản lý được giới luyện võ?"  "Tôi ngược lại thật ra hi vọng chính mình gặp được Vương Dã, hung hăng đem anh ta giẫm bẹp dưới chân mình, dựa vào uy danh hiển hách của anh ta, trải đường vô địch cho tôi!" Tô Thương nghiêm mặt nói.  Ngông cuồng!  Vậy mà muốn lấy Vương Dã đạo trưởng làm bàn đạp, cái này quá phách lối rồi nha!  

Chương 1205