“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1206

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Những người này đều là thiên tài một phương, có sự kiêu ngạo của chính mình, dù là trong lòng không tự nguyện, nhưng cũng sẽ không đứng ra phản đối việc rút thăm.  Lại thêm, tổng cộng 20 người dự thi, đối thủ của mình là Vương Dã, cái này xác suất là rất rất nhỏ, tóm lại cũng sẽ không đen đủi như vậy chứ, vừa vặn rút đến Vương Dã sao?  "Anh Phong Vân, trụ trì Viên Thông, mọi người cảm thấy thế nào, muốn rút thăm hay không?" Vương Trọng Vân vừa nhìn về phía bên mấy lão già kia.  "Ha ha, tôi không có ý kiến."  Tây Môn Phong Vân nhìn qua Tô Thương, cười cười nói: "Mặc dù tôi không thích dư nghiệt của nhà họ Tô, nhưng ý nghĩ vô địch này của cậu ta, lại đáng được khen ngợi, không tệ không tệ, vậy thì rút đi."  "A di đà Phật."  Trụ trì Viên Thông chắp tay trước ngực nói ra: "Chúng sinh đều bình đẳng, chúng ta ngay từ đầu đã làm sai, không nên quyết định vào thẳng như vậy, chuyện này xác thực không công bằng, may mắn hiện tại còn có thể cứu vãn được."  Mặc dù trụ trì Viên Thông không trả lời thẳng, nhưng ý tứ trong lời nói lại rất rõ ràng, đó là đồng ý rút thăm.  Mấy người khác ngồi ở trên cao kia, cũng nhao nhao mở miệng phụ họa.  Vương Trọng Vân cũng không chần chừ nữa, lập tức sắp xếp đạo sĩ của Thiên Cơ Môn, chuẩn bị nghi thức rút thăm, đồng thời định ra quy tắc.  Người nào rút được tấm vé vào thẳng, như vậy người này sẽ đổi chỗ với Vương Dã.  Ví dụ như đối thủ của A vốn là B, nếu như A rút được vé vào thẳng, thì A sẽ thành công tấn cấp vào 10 người mạnh nhất.  Mà Vương Dã, liền trở thành A, phải cùng B đấu với nhau.  Cứ như vậy, tại hiện trường dưới sự chứng kiến của mọi người, nghi thức rút thăm bắt đầu.  Rất nhanh, kết quả liền được công bố ra.  "Kết thúc cuộc rút thăm người được vào thẳng là..."  Vương Trọng Vân nhìn thoáng qua cái tên ở trong tay, ánh mắt nhìn về phía Tô Thương, nói tiếp: "Nhà họ Tô, Tô Thương!"  Xoạt!  Kết quả vừa được nói ra, hiện trường lại sôi trào.  "F*ck, tên này vận khí thật tốt!"  "Ha ha ha, thú vị ghê, quả nhiên người dũng cảm sẽ được trời cao ưu ái."  "Các thiên tài khác cuối cùng thở phào nhẹ nhõm rồi, nhưng mà, Sa Mã Sa Y lại thảm rồi."  ...  Chính như quần chúng bà tám nói, các đại thiên tài như trút được gánh nặng, âm thầm cảm thấy chính mình may mắn tránh thoát một kiếp.  Về phần Tô Thương, bất đắc dĩ khoát khoát tay, anh là thật nghĩ muốn cùng Vương Dã đọ sức một trận.  Bởi vì hiện trường nhiều thiên tài như thế, nhưng nhìn chung cũng chỉ có Vương Dã, có thể cùng anh đấu một trận cho thoải mái.  Tô Thương muốn Trúc Cơ vững vàng, chính là phải cần trận chiến đấu này, nhưng mà bây giờ xem ra, ở vòng thứ nhất là không có cơ hội rồi.  "Tô Thương." 

Những người này đều là thiên tài một phương, có sự kiêu ngạo của chính mình, dù là trong lòng không tự nguyện, nhưng cũng sẽ không đứng ra phản đối việc rút thăm.  

Lại thêm, tổng cộng 20 người dự thi, đối thủ của mình là Vương Dã, cái này xác suất là rất rất nhỏ, tóm lại cũng sẽ không đen đủi như vậy chứ, vừa vặn rút đến Vương Dã sao?  

"Anh Phong Vân, trụ trì Viên Thông, mọi người cảm thấy thế nào, muốn rút thăm hay không?" Vương Trọng Vân vừa nhìn về phía bên mấy lão già kia.  

"Ha ha, tôi không có ý kiến."  

Tây Môn Phong Vân nhìn qua Tô Thương, cười cười nói: "Mặc dù tôi không thích dư nghiệt của nhà họ Tô, nhưng ý nghĩ vô địch này của cậu ta, lại đáng được khen ngợi, không tệ không tệ, vậy thì rút đi."  

"A di đà Phật."  

Trụ trì Viên Thông chắp tay trước ngực nói ra: "Chúng sinh đều bình đẳng, chúng ta ngay từ đầu đã làm sai, không nên quyết định vào thẳng như vậy, chuyện này xác thực không công bằng, may mắn hiện tại còn có thể cứu vãn được."  

Mặc dù trụ trì Viên Thông không trả lời thẳng, nhưng ý tứ trong lời nói lại rất rõ ràng, đó là đồng ý rút thăm.  

Mấy người khác ngồi ở trên cao kia, cũng nhao nhao mở miệng phụ họa.  

Vương Trọng Vân cũng không chần chừ nữa, lập tức sắp xếp đạo sĩ của Thiên Cơ Môn, chuẩn bị nghi thức rút thăm, đồng thời định ra quy tắc.  

Người nào rút được tấm vé vào thẳng, như vậy người này sẽ đổi chỗ với Vương Dã.  

Ví dụ như đối thủ của A vốn là B, nếu như A rút được vé vào thẳng, thì A sẽ thành công tấn cấp vào 10 người mạnh nhất.  

Mà Vương Dã, liền trở thành A, phải cùng B đấu với nhau.  

Cứ như vậy, tại hiện trường dưới sự chứng kiến của mọi người, nghi thức rút thăm bắt đầu.  

Rất nhanh, kết quả liền được công bố ra.  

"Kết thúc cuộc rút thăm người được vào thẳng là..."  

Vương Trọng Vân nhìn thoáng qua cái tên ở trong tay, ánh mắt nhìn về phía Tô Thương, nói tiếp: "Nhà họ Tô, Tô Thương!"  

Xoạt!  

Kết quả vừa được nói ra, hiện trường lại sôi trào.  

"F*ck, tên này vận khí thật tốt!"  

"Ha ha ha, thú vị ghê, quả nhiên người dũng cảm sẽ được trời cao ưu ái."  

"Các thiên tài khác cuối cùng thở phào nhẹ nhõm rồi, nhưng mà, Sa Mã Sa Y lại thảm rồi."  

...  

Chính như quần chúng bà tám nói, các đại thiên tài như trút được gánh nặng, âm thầm cảm thấy chính mình may mắn tránh thoát một kiếp.  

Về phần Tô Thương, bất đắc dĩ khoát khoát tay, anh là thật nghĩ muốn cùng Vương Dã đọ sức một trận.  

Bởi vì hiện trường nhiều thiên tài như thế, nhưng nhìn chung cũng chỉ có Vương Dã, có thể cùng anh đấu một trận cho thoải mái.  

Tô Thương muốn Trúc Cơ vững vàng, chính là phải cần trận chiến đấu này, nhưng mà bây giờ xem ra, ở vòng thứ nhất là không có cơ hội rồi.  

"Tô Thương." 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Những người này đều là thiên tài một phương, có sự kiêu ngạo của chính mình, dù là trong lòng không tự nguyện, nhưng cũng sẽ không đứng ra phản đối việc rút thăm.  Lại thêm, tổng cộng 20 người dự thi, đối thủ của mình là Vương Dã, cái này xác suất là rất rất nhỏ, tóm lại cũng sẽ không đen đủi như vậy chứ, vừa vặn rút đến Vương Dã sao?  "Anh Phong Vân, trụ trì Viên Thông, mọi người cảm thấy thế nào, muốn rút thăm hay không?" Vương Trọng Vân vừa nhìn về phía bên mấy lão già kia.  "Ha ha, tôi không có ý kiến."  Tây Môn Phong Vân nhìn qua Tô Thương, cười cười nói: "Mặc dù tôi không thích dư nghiệt của nhà họ Tô, nhưng ý nghĩ vô địch này của cậu ta, lại đáng được khen ngợi, không tệ không tệ, vậy thì rút đi."  "A di đà Phật."  Trụ trì Viên Thông chắp tay trước ngực nói ra: "Chúng sinh đều bình đẳng, chúng ta ngay từ đầu đã làm sai, không nên quyết định vào thẳng như vậy, chuyện này xác thực không công bằng, may mắn hiện tại còn có thể cứu vãn được."  Mặc dù trụ trì Viên Thông không trả lời thẳng, nhưng ý tứ trong lời nói lại rất rõ ràng, đó là đồng ý rút thăm.  Mấy người khác ngồi ở trên cao kia, cũng nhao nhao mở miệng phụ họa.  Vương Trọng Vân cũng không chần chừ nữa, lập tức sắp xếp đạo sĩ của Thiên Cơ Môn, chuẩn bị nghi thức rút thăm, đồng thời định ra quy tắc.  Người nào rút được tấm vé vào thẳng, như vậy người này sẽ đổi chỗ với Vương Dã.  Ví dụ như đối thủ của A vốn là B, nếu như A rút được vé vào thẳng, thì A sẽ thành công tấn cấp vào 10 người mạnh nhất.  Mà Vương Dã, liền trở thành A, phải cùng B đấu với nhau.  Cứ như vậy, tại hiện trường dưới sự chứng kiến của mọi người, nghi thức rút thăm bắt đầu.  Rất nhanh, kết quả liền được công bố ra.  "Kết thúc cuộc rút thăm người được vào thẳng là..."  Vương Trọng Vân nhìn thoáng qua cái tên ở trong tay, ánh mắt nhìn về phía Tô Thương, nói tiếp: "Nhà họ Tô, Tô Thương!"  Xoạt!  Kết quả vừa được nói ra, hiện trường lại sôi trào.  "F*ck, tên này vận khí thật tốt!"  "Ha ha ha, thú vị ghê, quả nhiên người dũng cảm sẽ được trời cao ưu ái."  "Các thiên tài khác cuối cùng thở phào nhẹ nhõm rồi, nhưng mà, Sa Mã Sa Y lại thảm rồi."  ...  Chính như quần chúng bà tám nói, các đại thiên tài như trút được gánh nặng, âm thầm cảm thấy chính mình may mắn tránh thoát một kiếp.  Về phần Tô Thương, bất đắc dĩ khoát khoát tay, anh là thật nghĩ muốn cùng Vương Dã đọ sức một trận.  Bởi vì hiện trường nhiều thiên tài như thế, nhưng nhìn chung cũng chỉ có Vương Dã, có thể cùng anh đấu một trận cho thoải mái.  Tô Thương muốn Trúc Cơ vững vàng, chính là phải cần trận chiến đấu này, nhưng mà bây giờ xem ra, ở vòng thứ nhất là không có cơ hội rồi.  "Tô Thương." 

Chương 1206