“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1274
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Đơn giản chỉ là bí thuật câu hồn mà thôi, thật đúng lúc, vừa vặn trấn ấp được bí thuật nhà họ Đỗ." Tô Thương lộ ra một nụ cười ngây thơ, khẽ cười nói: "Tổ tiên nhà họ Đỗ, ông có thể mời được mấy đạo hồn phách vậy, ông mời hết ra đây đi, có lẽ ông liên tục mời mấy cái này ra, thì tôi sẽ hút không nổi đâu." ??? Lừa quỷ hả! Lừa ai đây chứ! Đỗ Khôn đương nhiên không bị mắc lừa, sắc mặt khó coi nhìn sang Tô Thương, sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng nói: "Tô thiếu gia, nhà họ Đỗ chúng tôi đã thua, từ nay về sau, từ trên xuống dưới nhà họ Đỗ, tuyệt đối sẽ không trêu chọc Tô thiếu gia nữa, hi vọng Tô thiếu gia đừng đem thuật câu hồn truyền ra bên ngoài." Bí thuật câu hồn của Tô Thương, quả thực là khắc tinh của nhà họ Đỗ. Đỗ Khôn trước tiên là muốn giết Tô Thương, chấm dứt hậu loạn. Nhưng sau lưng Tô Thương, có hộ vệ siêu cường đại, ông ta không có khả năng làm được điều đó. Nếu đã giết không được Tô Thương, thì Đỗ Khôn đành phải chịu thua, để thỏa hiệp với Tô Thương, cầu nguyện Tô Thương không đem bí thuật truyền ra ngoài. Nếu như người luyện võ đều biết bí thuật này, nhà họ Đỗ coi như tiêu đời! "Ông yên tâm, loại bí thuật này, chỉ có một mình tôi dùng được, bốn đạo hồn phách này thuộc về tôi, tôi cam kết không đem bí thuật truyền ra ngoài, ân oán với nhà họ Đỗ, coi như xóa bỏ!" Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, cam kết. "Được, hi vọng Tô thiếu gia nói được làm được." Đỗ Khôn mặc dù rất buồn, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý, vội nói tiếp: "Phi Dương, cúi đầu nhận lỗi với Tô thiếu gia, sau đó đi xuống lôi đài đi." "Vâng." Lão tổ đã mở miệng, mặc dù Đỗ Phi Dương không tình nguyện nhưng cũng chỉ đành phải làm theo: "Tô thiếu gia, trước đó đã đắc tội nhiều với anh rồi!" "Ha ha, biết sai mà sửa thì tốt rồi, tôi cũng không phải người hẹp hòi." Tô Thương rộng lượng nói. "Hừm!" Đỗ Phi Dương cực kỳ khó chịu, hừm lạnh một tiếng, sau đó liền đi xuống lôi đài. "Chuyến đi này thật không tệ nha." Tô Thương nhìn bốn đạo hồn phách tổ tiên nhà họ Đỗ đang vờn quanh mình, lộ ra một nụ cười hài lòng, sau đó vung tay lên, bốn đạo hồn phách liền bị thu vào vòng tay lưu trữ. Đây chính là đồ cứu mạng, có thể bồi dưỡng đại linh hồn lớn lạnh, tương đương với nhân sâm trăm năm của người bình thường. Thời điểm hấp hối, hấp thu những hồn phách này, có thể đảm bảo chính mình không chết. Phần đại lễ này của nhà họ Đỗ, Tô Thương hết sức hài lòng, ân oán trước kia, liền không tính toán nữa. Sau đó, Tô Thương đi xuống lôi đài, đại hội võ thuật tiếp tục diễn ra, Vương Phú Quý đấu với Vương Dã của Võ Đang. Hai người họ đánh nhau, không có gì đáng nói, Vương Dã không cần dùng toàn lực cũng có thể đánh được Vương Phú Quý rồi. Có điều. Thực sự mà nói, nếu như Vương Phú Quý dùng kiếm, thắng bại chưa chắn nói trước được. Trận đấu thứ tư, là Lão Độc Vật đấu với Triệu Chỉ Nhược phái Nga Mi.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Đơn giản chỉ là bí thuật câu hồn mà thôi, thật đúng lúc, vừa vặn trấn ấp được bí thuật nhà họ Đỗ." Tô Thương lộ ra một nụ cười ngây thơ, khẽ cười nói: "Tổ tiên nhà họ Đỗ, ông có thể mời được mấy đạo hồn phách vậy, ông mời hết ra đây đi, có lẽ ông liên tục mời mấy cái này ra, thì tôi sẽ hút không nổi đâu." ??? Lừa quỷ hả! Lừa ai đây chứ! Đỗ Khôn đương nhiên không bị mắc lừa, sắc mặt khó coi nhìn sang Tô Thương, sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng nói: "Tô thiếu gia, nhà họ Đỗ chúng tôi đã thua, từ nay về sau, từ trên xuống dưới nhà họ Đỗ, tuyệt đối sẽ không trêu chọc Tô thiếu gia nữa, hi vọng Tô thiếu gia đừng đem thuật câu hồn truyền ra bên ngoài." Bí thuật câu hồn của Tô Thương, quả thực là khắc tinh của nhà họ Đỗ. Đỗ Khôn trước tiên là muốn giết Tô Thương, chấm dứt hậu loạn. Nhưng sau lưng Tô Thương, có hộ vệ siêu cường đại, ông ta không có khả năng làm được điều đó. Nếu đã giết không được Tô Thương, thì Đỗ Khôn đành phải chịu thua, để thỏa hiệp với Tô Thương, cầu nguyện Tô Thương không đem bí thuật truyền ra ngoài. Nếu như người luyện võ đều biết bí thuật này, nhà họ Đỗ coi như tiêu đời! "Ông yên tâm, loại bí thuật này, chỉ có một mình tôi dùng được, bốn đạo hồn phách này thuộc về tôi, tôi cam kết không đem bí thuật truyền ra ngoài, ân oán với nhà họ Đỗ, coi như xóa bỏ!" Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, cam kết. "Được, hi vọng Tô thiếu gia nói được làm được." Đỗ Khôn mặc dù rất buồn, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý, vội nói tiếp: "Phi Dương, cúi đầu nhận lỗi với Tô thiếu gia, sau đó đi xuống lôi đài đi." "Vâng." Lão tổ đã mở miệng, mặc dù Đỗ Phi Dương không tình nguyện nhưng cũng chỉ đành phải làm theo: "Tô thiếu gia, trước đó đã đắc tội nhiều với anh rồi!" "Ha ha, biết sai mà sửa thì tốt rồi, tôi cũng không phải người hẹp hòi." Tô Thương rộng lượng nói. "Hừm!" Đỗ Phi Dương cực kỳ khó chịu, hừm lạnh một tiếng, sau đó liền đi xuống lôi đài. "Chuyến đi này thật không tệ nha." Tô Thương nhìn bốn đạo hồn phách tổ tiên nhà họ Đỗ đang vờn quanh mình, lộ ra một nụ cười hài lòng, sau đó vung tay lên, bốn đạo hồn phách liền bị thu vào vòng tay lưu trữ. Đây chính là đồ cứu mạng, có thể bồi dưỡng đại linh hồn lớn lạnh, tương đương với nhân sâm trăm năm của người bình thường. Thời điểm hấp hối, hấp thu những hồn phách này, có thể đảm bảo chính mình không chết. Phần đại lễ này của nhà họ Đỗ, Tô Thương hết sức hài lòng, ân oán trước kia, liền không tính toán nữa. Sau đó, Tô Thương đi xuống lôi đài, đại hội võ thuật tiếp tục diễn ra, Vương Phú Quý đấu với Vương Dã của Võ Đang. Hai người họ đánh nhau, không có gì đáng nói, Vương Dã không cần dùng toàn lực cũng có thể đánh được Vương Phú Quý rồi. Có điều. Thực sự mà nói, nếu như Vương Phú Quý dùng kiếm, thắng bại chưa chắn nói trước được. Trận đấu thứ tư, là Lão Độc Vật đấu với Triệu Chỉ Nhược phái Nga Mi.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Đơn giản chỉ là bí thuật câu hồn mà thôi, thật đúng lúc, vừa vặn trấn ấp được bí thuật nhà họ Đỗ." Tô Thương lộ ra một nụ cười ngây thơ, khẽ cười nói: "Tổ tiên nhà họ Đỗ, ông có thể mời được mấy đạo hồn phách vậy, ông mời hết ra đây đi, có lẽ ông liên tục mời mấy cái này ra, thì tôi sẽ hút không nổi đâu." ??? Lừa quỷ hả! Lừa ai đây chứ! Đỗ Khôn đương nhiên không bị mắc lừa, sắc mặt khó coi nhìn sang Tô Thương, sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng nói: "Tô thiếu gia, nhà họ Đỗ chúng tôi đã thua, từ nay về sau, từ trên xuống dưới nhà họ Đỗ, tuyệt đối sẽ không trêu chọc Tô thiếu gia nữa, hi vọng Tô thiếu gia đừng đem thuật câu hồn truyền ra bên ngoài." Bí thuật câu hồn của Tô Thương, quả thực là khắc tinh của nhà họ Đỗ. Đỗ Khôn trước tiên là muốn giết Tô Thương, chấm dứt hậu loạn. Nhưng sau lưng Tô Thương, có hộ vệ siêu cường đại, ông ta không có khả năng làm được điều đó. Nếu đã giết không được Tô Thương, thì Đỗ Khôn đành phải chịu thua, để thỏa hiệp với Tô Thương, cầu nguyện Tô Thương không đem bí thuật truyền ra ngoài. Nếu như người luyện võ đều biết bí thuật này, nhà họ Đỗ coi như tiêu đời! "Ông yên tâm, loại bí thuật này, chỉ có một mình tôi dùng được, bốn đạo hồn phách này thuộc về tôi, tôi cam kết không đem bí thuật truyền ra ngoài, ân oán với nhà họ Đỗ, coi như xóa bỏ!" Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, cam kết. "Được, hi vọng Tô thiếu gia nói được làm được." Đỗ Khôn mặc dù rất buồn, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý, vội nói tiếp: "Phi Dương, cúi đầu nhận lỗi với Tô thiếu gia, sau đó đi xuống lôi đài đi." "Vâng." Lão tổ đã mở miệng, mặc dù Đỗ Phi Dương không tình nguyện nhưng cũng chỉ đành phải làm theo: "Tô thiếu gia, trước đó đã đắc tội nhiều với anh rồi!" "Ha ha, biết sai mà sửa thì tốt rồi, tôi cũng không phải người hẹp hòi." Tô Thương rộng lượng nói. "Hừm!" Đỗ Phi Dương cực kỳ khó chịu, hừm lạnh một tiếng, sau đó liền đi xuống lôi đài. "Chuyến đi này thật không tệ nha." Tô Thương nhìn bốn đạo hồn phách tổ tiên nhà họ Đỗ đang vờn quanh mình, lộ ra một nụ cười hài lòng, sau đó vung tay lên, bốn đạo hồn phách liền bị thu vào vòng tay lưu trữ. Đây chính là đồ cứu mạng, có thể bồi dưỡng đại linh hồn lớn lạnh, tương đương với nhân sâm trăm năm của người bình thường. Thời điểm hấp hối, hấp thu những hồn phách này, có thể đảm bảo chính mình không chết. Phần đại lễ này của nhà họ Đỗ, Tô Thương hết sức hài lòng, ân oán trước kia, liền không tính toán nữa. Sau đó, Tô Thương đi xuống lôi đài, đại hội võ thuật tiếp tục diễn ra, Vương Phú Quý đấu với Vương Dã của Võ Đang. Hai người họ đánh nhau, không có gì đáng nói, Vương Dã không cần dùng toàn lực cũng có thể đánh được Vương Phú Quý rồi. Có điều. Thực sự mà nói, nếu như Vương Phú Quý dùng kiếm, thắng bại chưa chắn nói trước được. Trận đấu thứ tư, là Lão Độc Vật đấu với Triệu Chỉ Nhược phái Nga Mi.