“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1361

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Môn Phong Vân lại nói: "Tôi không qua đó, tôi là người tu chân, quan hệ giữa tôi với Tô Thương thì mọi người cũng biết, nên không muốn khiến mọi người ngột ngạt thêm."  Sau khi nói một câu, Tây Môn Phong Vân liền nhún người rời khỏi hiện trường, không lưu luyến chút nào.  Tô Thương nhìn theo bóng lưng Tây Môn Phong Vân, cũng không ngăn cản, chạy được hòa thượng không chạy được miếu, rất nhanh thôi anh sẽ đi đến Côn Luân một chuyến, đến lúc đó sẽ thanh toán hết toàn bộ ân oán trong quá khứ.  Sau đó.  Vương Trọng Vân cùng đông đảo trụ cột, liền theo Tô Thương đi đến đại điện Thiên cơ môn.  "A Ly, cô đừng đi theo, tôi nhận ra được một đám lão già bên ngoài, cũng chưa rời đi, chắc là người của Thập đại cổ tộc, cô ở bên ngoài trông coi, không cần lo lắng cho tôi, bây giờ tôi đã đặt chân đến Trúc cơ rồi, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong cũng có khả năng tự vệ."  Trước khi tiến vào đại điện, Tô Thương âm thầm tuyền tin cho A Ly, sau đó mới yên tâm đi vào đại điện.  Cùng với cánh cửa đóng lại của đại điện, tất cả mọi người trong giới luyện võ đều thấp thỏm, tràn đầy mong chờ đối với việc biến đổi của giới luyện võ.  ...  Cùng lúc đó.  Mười người Đông Phương Minh Nhật cũng không tập hợp lại một chỗ với bọn người Nam Cung Dận, mà là đi bên ngoài Võ đang cổ trấn.  Mười thanh niên cổ tộc, rời đi mỗi người một nơi, giờ phút này chỉ có cô gái che mặt nhà Nam Cung kia, hầu bên cạnh Đông Phương Minh Nhật.  Chỉ thấy một cô gái không chút e ngại, đi lên khoác cánh tay của Đông Phương Minh Nhật, vừa cười vừa nói: "Minh Nhật, cái tên Tô Thương kia, truyền âm nói gì vậy."  "Chị gái Nam Cung Ấu Vi này, xin chị tự trọng nha, nam nữ thụ thụ bất thân." Đông Phương Minh Nhật giãy dụa định hất cánh tay đối phương ra.  "F*ck!"  Nam Cung Ấu Vi trợn liếc nhìn Đông Phương Minh Nhật một chút, bĩu môi nói: "Đông Phương Minh Nhật, không có ai ở đây mà còn giả vờ cái gì hả, cậu nhanh cất ngọc bội ngụy trang đi."  "Hì hì."  Đông Phương Minh Nhật nghe nói như thế, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười xinh xắn, ngay sau đó ánh sáng chiếu rọi, trên cơ thể lại xuất hiện những đặc điểm của con gái...Con gái!  Không sai!  Một trong thập đại cổ tộc, Đông Phương Minh Nhật của gia tộc Đông Phương, vậy mà không phải là con trai mà lại là một người con gái.  Cô ta giống với truyền nhân của Dược Vương Điện Tô Nhất Hiên, đều đeo một cái ngọc bội, chỉ cần khởi động thì có thể thay đổi được giới tính, biến mình thành con trai, trừ phi là người có thực lực rất mạnh nếu không thì không ai phát hiện ra được.  

Tây Môn Phong Vân lại nói: "Tôi không qua đó, tôi là người tu chân, quan hệ giữa tôi với Tô Thương thì mọi người cũng biết, nên không muốn khiến mọi người ngột ngạt thêm."  

Sau khi nói một câu, Tây Môn Phong Vân liền nhún người rời khỏi hiện trường, không lưu luyến chút nào.  

Tô Thương nhìn theo bóng lưng Tây Môn Phong Vân, cũng không ngăn cản, chạy được hòa thượng không chạy được miếu, rất nhanh thôi anh sẽ đi đến Côn Luân một chuyến, đến lúc đó sẽ thanh toán hết toàn bộ ân oán trong quá khứ.  

Sau đó.  

Vương Trọng Vân cùng đông đảo trụ cột, liền theo Tô Thương đi đến đại điện Thiên cơ môn.  

"A Ly, cô đừng đi theo, tôi nhận ra được một đám lão già bên ngoài, cũng chưa rời đi, chắc là người của Thập đại cổ tộc, cô ở bên ngoài trông coi, không cần lo lắng cho tôi, bây giờ tôi đã đặt chân đến Trúc cơ rồi, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong cũng có khả năng tự vệ."  

Trước khi tiến vào đại điện, Tô Thương âm thầm tuyền tin cho A Ly, sau đó mới yên tâm đi vào đại điện.  

Cùng với cánh cửa đóng lại của đại điện, tất cả mọi người trong giới luyện võ đều thấp thỏm, tràn đầy mong chờ đối với việc biến đổi của giới luyện võ.  

...  

Cùng lúc đó.  

Mười người Đông Phương Minh Nhật cũng không tập hợp lại một chỗ với bọn người Nam Cung Dận, mà là đi bên ngoài Võ đang cổ trấn.  

Mười thanh niên cổ tộc, rời đi mỗi người một nơi, giờ phút này chỉ có cô gái che mặt nhà Nam Cung kia, hầu bên cạnh Đông Phương Minh Nhật.  

Chỉ thấy một cô gái không chút e ngại, đi lên khoác cánh tay của Đông Phương Minh Nhật, vừa cười vừa nói: "Minh Nhật, cái tên Tô Thương kia, truyền âm nói gì vậy."  

"Chị gái Nam Cung Ấu Vi này, xin chị tự trọng nha, nam nữ thụ thụ bất thân." Đông Phương Minh Nhật giãy dụa định hất cánh tay đối phương ra.  

"F*ck!"  

Nam Cung Ấu Vi trợn liếc nhìn Đông Phương Minh Nhật một chút, bĩu môi nói: "Đông Phương Minh Nhật, không có ai ở đây mà còn giả vờ cái gì hả, cậu nhanh cất ngọc bội ngụy trang đi."  

"Hì hì."  

Đông Phương Minh Nhật nghe nói như thế, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười xinh xắn, ngay sau đó ánh sáng chiếu rọi, trên cơ thể lại xuất hiện những đặc điểm của con gái...

Con gái!  

Không sai!  

Một trong thập đại cổ tộc, Đông Phương Minh Nhật của gia tộc Đông Phương, vậy mà không phải là con trai mà lại là một người con gái.  

Cô ta giống với truyền nhân của Dược Vương Điện Tô Nhất Hiên, đều đeo một cái ngọc bội, chỉ cần khởi động thì có thể thay đổi được giới tính, biến mình thành con trai, trừ phi là người có thực lực rất mạnh nếu không thì không ai phát hiện ra được.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Môn Phong Vân lại nói: "Tôi không qua đó, tôi là người tu chân, quan hệ giữa tôi với Tô Thương thì mọi người cũng biết, nên không muốn khiến mọi người ngột ngạt thêm."  Sau khi nói một câu, Tây Môn Phong Vân liền nhún người rời khỏi hiện trường, không lưu luyến chút nào.  Tô Thương nhìn theo bóng lưng Tây Môn Phong Vân, cũng không ngăn cản, chạy được hòa thượng không chạy được miếu, rất nhanh thôi anh sẽ đi đến Côn Luân một chuyến, đến lúc đó sẽ thanh toán hết toàn bộ ân oán trong quá khứ.  Sau đó.  Vương Trọng Vân cùng đông đảo trụ cột, liền theo Tô Thương đi đến đại điện Thiên cơ môn.  "A Ly, cô đừng đi theo, tôi nhận ra được một đám lão già bên ngoài, cũng chưa rời đi, chắc là người của Thập đại cổ tộc, cô ở bên ngoài trông coi, không cần lo lắng cho tôi, bây giờ tôi đã đặt chân đến Trúc cơ rồi, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong cũng có khả năng tự vệ."  Trước khi tiến vào đại điện, Tô Thương âm thầm tuyền tin cho A Ly, sau đó mới yên tâm đi vào đại điện.  Cùng với cánh cửa đóng lại của đại điện, tất cả mọi người trong giới luyện võ đều thấp thỏm, tràn đầy mong chờ đối với việc biến đổi của giới luyện võ.  ...  Cùng lúc đó.  Mười người Đông Phương Minh Nhật cũng không tập hợp lại một chỗ với bọn người Nam Cung Dận, mà là đi bên ngoài Võ đang cổ trấn.  Mười thanh niên cổ tộc, rời đi mỗi người một nơi, giờ phút này chỉ có cô gái che mặt nhà Nam Cung kia, hầu bên cạnh Đông Phương Minh Nhật.  Chỉ thấy một cô gái không chút e ngại, đi lên khoác cánh tay của Đông Phương Minh Nhật, vừa cười vừa nói: "Minh Nhật, cái tên Tô Thương kia, truyền âm nói gì vậy."  "Chị gái Nam Cung Ấu Vi này, xin chị tự trọng nha, nam nữ thụ thụ bất thân." Đông Phương Minh Nhật giãy dụa định hất cánh tay đối phương ra.  "F*ck!"  Nam Cung Ấu Vi trợn liếc nhìn Đông Phương Minh Nhật một chút, bĩu môi nói: "Đông Phương Minh Nhật, không có ai ở đây mà còn giả vờ cái gì hả, cậu nhanh cất ngọc bội ngụy trang đi."  "Hì hì."  Đông Phương Minh Nhật nghe nói như thế, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười xinh xắn, ngay sau đó ánh sáng chiếu rọi, trên cơ thể lại xuất hiện những đặc điểm của con gái...Con gái!  Không sai!  Một trong thập đại cổ tộc, Đông Phương Minh Nhật của gia tộc Đông Phương, vậy mà không phải là con trai mà lại là một người con gái.  Cô ta giống với truyền nhân của Dược Vương Điện Tô Nhất Hiên, đều đeo một cái ngọc bội, chỉ cần khởi động thì có thể thay đổi được giới tính, biến mình thành con trai, trừ phi là người có thực lực rất mạnh nếu không thì không ai phát hiện ra được.  

Chương 1361