“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1369

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ông cứ phụ trách hò hét là được rồi, còn tàn sát cứ giao cho tôi."  Giọng điệu dì Phù bình thản nói ra, tiếp theo đó thì bà ấy chuyển động chân khí quanh thân, trực tiếp chém giết về phía 30 tên trúc cơ đỉnh phong kia.  30 tên trúc cơ đỉnh phong này đều là các cao thủ nhất đẳng từ trong các cổ tộc của thập đại cổ tộc.  Nhưng trong nháy mắt dì Phù ra tay thì đã đánh lùi được hai người, sau đó là cùng giằng co với 30 tên cao thủ đỉnh phong.  Một đánh 30, quá sức tưởng tượng, chân khí tung hoành khắp nơi đó, linh khí tàn phá khắp mọi nơi.  Ðông đảo quần chúng ăn dưa, nhao nhao lui lại, đế tránh bị làn sóng dư chấn tác động đến.  "Ha ha, Phù Dung, không ngờ lĩnh ngộ của bà đối với cảnh giới võ thần vậy mà đã đạt đến bước này rồi, tôi hổ thẹn không bằng mà."  "Nhưng vận khí của tôi cũng không tệ, trên người tôi có chí bảo, nhờ vào sự hỗ trợ của chí bảo, thì cũng sẽ không để thua bà đâu."  Thiên Niên Sát nhìn thấy vậy, liền mang theo tầng thứ 4 của tháp Hý Không gia nhập vào trận chiến.  Tiếp theo đó, có thể nhìn thấy, hai người bọn họ trấn áp 30 tên cao thủ trúc cơ đỉnh phong.  "Trúc cơ đỉnh phong tức là võ thần đỉnh phong ðó!"  "Cô Phù Dung và tiền bối Thiên Niên Sát, mạnh quá đi, hai người đánh 30 người, hơn nữa còn đang chiếm thượng phong nữa chứ!"  "Ai nói người luyện võ không bằng người tu chân nào, hai vị tiền bối cố lên!"  ...  Trong đám người.  Các thiên tài tham gia đại hội võ thuật lúc trước, đứng từ xa quan sát trận chiến, toàn bộ đều chìm vào yên lặng.  "Ðây chính là võ thần đỉnh phong và trúc cơ đỉnh phong sao, chúng ta còn kém xa quá."  Sau khi yên lặng một hồi lâu, Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, nở một nụ cười khổ.  "A Di Ðà Phật, con đường tu luyện, vĩnh viễn không có điểm dừng, nghĩ thoáng ra cho tốt, đừng cố chấp quá làm gì."  Phật tử Vô Cõ chắp tay trước ngực, miệng tụng Phật hiệu.  Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong ánh mắt anh ta lại luôn nhìn về phía trước.  "Không biết còn có thể khởi động được cải biến giới luyện võ hay không." Ðỗ Phi Duơng ở bên cạnh không nhịn được lẩm bẩm nói.  Trong chốc lát, cả đám thiên tài Triệu Chỉ Nhược, Sa Mã Sa Y, thiếu gia Mặc Ðao đều hướng về phía đại điện.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ông cứ phụ trách hò hét là được rồi, còn tàn sát cứ giao cho tôi."  Giọng điệu dì Phù bình thản nói ra, tiếp theo đó thì bà ấy chuyển động chân khí quanh thân, trực tiếp chém giết về phía 30 tên trúc cơ đỉnh phong kia.  30 tên trúc cơ đỉnh phong này đều là các cao thủ nhất đẳng từ trong các cổ tộc của thập đại cổ tộc.  Nhưng trong nháy mắt dì Phù ra tay thì đã đánh lùi được hai người, sau đó là cùng giằng co với 30 tên cao thủ đỉnh phong.  Một đánh 30, quá sức tưởng tượng, chân khí tung hoành khắp nơi đó, linh khí tàn phá khắp mọi nơi.  Ðông đảo quần chúng ăn dưa, nhao nhao lui lại, đế tránh bị làn sóng dư chấn tác động đến.  "Ha ha, Phù Dung, không ngờ lĩnh ngộ của bà đối với cảnh giới võ thần vậy mà đã đạt đến bước này rồi, tôi hổ thẹn không bằng mà."  "Nhưng vận khí của tôi cũng không tệ, trên người tôi có chí bảo, nhờ vào sự hỗ trợ của chí bảo, thì cũng sẽ không để thua bà đâu."  Thiên Niên Sát nhìn thấy vậy, liền mang theo tầng thứ 4 của tháp Hý Không gia nhập vào trận chiến.  Tiếp theo đó, có thể nhìn thấy, hai người bọn họ trấn áp 30 tên cao thủ trúc cơ đỉnh phong.  "Trúc cơ đỉnh phong tức là võ thần đỉnh phong ðó!"  "Cô Phù Dung và tiền bối Thiên Niên Sát, mạnh quá đi, hai người đánh 30 người, hơn nữa còn đang chiếm thượng phong nữa chứ!"  "Ai nói người luyện võ không bằng người tu chân nào, hai vị tiền bối cố lên!"  ...  Trong đám người.  Các thiên tài tham gia đại hội võ thuật lúc trước, đứng từ xa quan sát trận chiến, toàn bộ đều chìm vào yên lặng.  "Ðây chính là võ thần đỉnh phong và trúc cơ đỉnh phong sao, chúng ta còn kém xa quá."  Sau khi yên lặng một hồi lâu, Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, nở một nụ cười khổ.  "A Di Ðà Phật, con đường tu luyện, vĩnh viễn không có điểm dừng, nghĩ thoáng ra cho tốt, đừng cố chấp quá làm gì."  Phật tử Vô Cõ chắp tay trước ngực, miệng tụng Phật hiệu.  Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong ánh mắt anh ta lại luôn nhìn về phía trước.  "Không biết còn có thể khởi động được cải biến giới luyện võ hay không." Ðỗ Phi Duơng ở bên cạnh không nhịn được lẩm bẩm nói.  Trong chốc lát, cả đám thiên tài Triệu Chỉ Nhược, Sa Mã Sa Y, thiếu gia Mặc Ðao đều hướng về phía đại điện.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ông cứ phụ trách hò hét là được rồi, còn tàn sát cứ giao cho tôi."  Giọng điệu dì Phù bình thản nói ra, tiếp theo đó thì bà ấy chuyển động chân khí quanh thân, trực tiếp chém giết về phía 30 tên trúc cơ đỉnh phong kia.  30 tên trúc cơ đỉnh phong này đều là các cao thủ nhất đẳng từ trong các cổ tộc của thập đại cổ tộc.  Nhưng trong nháy mắt dì Phù ra tay thì đã đánh lùi được hai người, sau đó là cùng giằng co với 30 tên cao thủ đỉnh phong.  Một đánh 30, quá sức tưởng tượng, chân khí tung hoành khắp nơi đó, linh khí tàn phá khắp mọi nơi.  Ðông đảo quần chúng ăn dưa, nhao nhao lui lại, đế tránh bị làn sóng dư chấn tác động đến.  "Ha ha, Phù Dung, không ngờ lĩnh ngộ của bà đối với cảnh giới võ thần vậy mà đã đạt đến bước này rồi, tôi hổ thẹn không bằng mà."  "Nhưng vận khí của tôi cũng không tệ, trên người tôi có chí bảo, nhờ vào sự hỗ trợ của chí bảo, thì cũng sẽ không để thua bà đâu."  Thiên Niên Sát nhìn thấy vậy, liền mang theo tầng thứ 4 của tháp Hý Không gia nhập vào trận chiến.  Tiếp theo đó, có thể nhìn thấy, hai người bọn họ trấn áp 30 tên cao thủ trúc cơ đỉnh phong.  "Trúc cơ đỉnh phong tức là võ thần đỉnh phong ðó!"  "Cô Phù Dung và tiền bối Thiên Niên Sát, mạnh quá đi, hai người đánh 30 người, hơn nữa còn đang chiếm thượng phong nữa chứ!"  "Ai nói người luyện võ không bằng người tu chân nào, hai vị tiền bối cố lên!"  ...  Trong đám người.  Các thiên tài tham gia đại hội võ thuật lúc trước, đứng từ xa quan sát trận chiến, toàn bộ đều chìm vào yên lặng.  "Ðây chính là võ thần đỉnh phong và trúc cơ đỉnh phong sao, chúng ta còn kém xa quá."  Sau khi yên lặng một hồi lâu, Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, nở một nụ cười khổ.  "A Di Ðà Phật, con đường tu luyện, vĩnh viễn không có điểm dừng, nghĩ thoáng ra cho tốt, đừng cố chấp quá làm gì."  Phật tử Vô Cõ chắp tay trước ngực, miệng tụng Phật hiệu.  Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong ánh mắt anh ta lại luôn nhìn về phía trước.  "Không biết còn có thể khởi động được cải biến giới luyện võ hay không." Ðỗ Phi Duơng ở bên cạnh không nhịn được lẩm bẩm nói.  Trong chốc lát, cả đám thiên tài Triệu Chỉ Nhược, Sa Mã Sa Y, thiếu gia Mặc Ðao đều hướng về phía đại điện.  

Chương 1369