“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1458

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương từ đầu đến cuối luôn cảm thấy Tô Ma chắc chắn sẽ có cách đối phó với Lâm Uyên, bằng không ông ta tuyệt đối sẽ không nói cho Lâm Uyên biết cách khống chế cơ thể của mình.  Bởi vì.  Lâm Uyên có được cơ thể của mình, sẽ vô cùng mạnh, Tô Ma không thể không nghĩ tới chuyện này.  Nếu như ông ta không có kế hoạch dự phòng thì Lâm Uyên chẳng phải có thể tùy ý nắm giữ được ông ta sao.  Là một lão quái vật sống mấy nghìn năm, loại sai lầm này chắc chắn không thể phạm phải được.  Cho nên, Tô Thương dự định thả Tô Ma ra, để Tô Ma đi đối phó với Lâm Uyên.  Chỉ là, cờ bách độc không phải là một thứ đồ đơn giản, trong chốc lát anh không có cách gì mở cờ bách độc ra được.  Thời gian, Tô Thương cần thời gian, nhưng thời gian, cứ từng giây từng phút lặng lẽ trôi qua.  Không đến 6 phút, Tây Dao đã không còn chịu đựng được nữa rồi, cô ấy bị Lâm Uyên đánh bay đi, ngã xuống đất không đứng lên được nữa.  Giờ phút này, Tây Dao chính là súng đã hết đạn, linh khí trong cơ thể đã tiêu hao hết toàn bộ, cô ấy đã không còn năng lực chiến đấu lần nữa rồi.  "Hai phút, mình chỉ còn kém hai phút nữa thôi!" Lúc này, Tô Thương đầu đầy mồ hôi, nghiến răng nói.  "Ha ha, cậu hết cơ hội rồi!"  Lâm Uyên nở nụ cười nhạo, sau đó bước nhanh về phía trước, chuẩn bị ra tay.  Cùng lúc đó, Thạch Hạo Hãn, Thạch Cửu Thiên, Thiên Sơn Tuyết, Trương Mộ Cổ, Đoàn Khánh Minh, Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, A Ly... mọi người lần lượt xông lên chắn ngay phía trước Tô Thương.  Nhưng đáng tiếc cũng không làm nên chuyện gì cả, Lâm Uyên phất ống tay áo lên, liền đem bọn họ đánh bay đi hết.  Lúc này,  Phía sau lưng của Tô Thương, Vương Phú Quý nhìn thấy Lâm Uyên đang chậm rãi đi tới, biểu lộ hết sức phức tạp.  Cậu ta cúi đầu xuống, nhìn cái kèn Xô- na trong tay, liền rơi vào trầm tư, không nói lời nào.  "Tô Thương, chết đi cho tôi!"  Bỗng nhiên, Lâm Uyên mặt mày dữ tợn, bàn tay mang theo uy thế kinh khủng, không chút lưu tình nào đánh xuống Tô Thương.  Tô Thương vẫn đang phá giải cờ bách độc, trong lúc nhất thời không cách nào bứt ra được, những người khác ở đó đều đã ngã xuống, và đều đã mất đi năng lực chiến đấu.  

Tô Thương từ đầu đến cuối luôn cảm thấy Tô Ma chắc chắn sẽ có cách đối phó với Lâm Uyên, bằng không ông ta tuyệt đối sẽ không nói cho Lâm Uyên biết cách khống chế cơ thể của mình.  

Bởi vì.  

Lâm Uyên có được cơ thể của mình, sẽ vô cùng mạnh, Tô Ma không thể không nghĩ tới chuyện này.  

Nếu như ông ta không có kế hoạch dự phòng thì Lâm Uyên chẳng phải có thể tùy ý nắm giữ được ông ta sao.  

Là một lão quái vật sống mấy nghìn năm, loại sai lầm này chắc chắn không thể phạm phải được.  

Cho nên, Tô Thương dự định thả Tô Ma ra, để Tô Ma đi đối phó với Lâm Uyên.  

Chỉ là, cờ bách độc không phải là một thứ đồ đơn giản, trong chốc lát anh không có cách gì mở cờ bách độc ra được.  

Thời gian, Tô Thương cần thời gian, nhưng thời gian, cứ từng giây từng phút lặng lẽ trôi qua.  

Không đến 6 phút, Tây Dao đã không còn chịu đựng được nữa rồi, cô ấy bị Lâm Uyên đánh bay đi, ngã xuống đất không đứng lên được nữa.  

Giờ phút này, Tây Dao chính là súng đã hết đạn, linh khí trong cơ thể đã tiêu hao hết toàn bộ, cô ấy đã không còn năng lực chiến đấu lần nữa rồi.  

"Hai phút, mình chỉ còn kém hai phút nữa thôi!" Lúc này, Tô Thương đầu đầy mồ hôi, nghiến răng nói.  

"Ha ha, cậu hết cơ hội rồi!"  

Lâm Uyên nở nụ cười nhạo, sau đó bước nhanh về phía trước, chuẩn bị ra tay.  

Cùng lúc đó, Thạch Hạo Hãn, Thạch Cửu Thiên, Thiên Sơn Tuyết, Trương Mộ Cổ, Đoàn Khánh Minh, Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, A Ly... mọi người lần lượt xông lên chắn ngay phía trước Tô Thương.  

Nhưng đáng tiếc cũng không làm nên chuyện gì cả, Lâm Uyên phất ống tay áo lên, liền đem bọn họ đánh bay đi hết.  

Lúc này,  

Phía sau lưng của Tô Thương, Vương Phú Quý nhìn thấy Lâm Uyên đang chậm rãi đi tới, biểu lộ hết sức phức tạp.  

Cậu ta cúi đầu xuống, nhìn cái kèn Xô- na trong tay, liền rơi vào trầm tư, không nói lời nào.  

"Tô Thương, chết đi cho tôi!"  

Bỗng nhiên, Lâm Uyên mặt mày dữ tợn, bàn tay mang theo uy thế kinh khủng, không chút lưu tình nào đánh xuống Tô Thương.  

Tô Thương vẫn đang phá giải cờ bách độc, trong lúc nhất thời không cách nào bứt ra được, những người khác ở đó đều đã ngã xuống, và đều đã mất đi năng lực chiến đấu.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương từ đầu đến cuối luôn cảm thấy Tô Ma chắc chắn sẽ có cách đối phó với Lâm Uyên, bằng không ông ta tuyệt đối sẽ không nói cho Lâm Uyên biết cách khống chế cơ thể của mình.  Bởi vì.  Lâm Uyên có được cơ thể của mình, sẽ vô cùng mạnh, Tô Ma không thể không nghĩ tới chuyện này.  Nếu như ông ta không có kế hoạch dự phòng thì Lâm Uyên chẳng phải có thể tùy ý nắm giữ được ông ta sao.  Là một lão quái vật sống mấy nghìn năm, loại sai lầm này chắc chắn không thể phạm phải được.  Cho nên, Tô Thương dự định thả Tô Ma ra, để Tô Ma đi đối phó với Lâm Uyên.  Chỉ là, cờ bách độc không phải là một thứ đồ đơn giản, trong chốc lát anh không có cách gì mở cờ bách độc ra được.  Thời gian, Tô Thương cần thời gian, nhưng thời gian, cứ từng giây từng phút lặng lẽ trôi qua.  Không đến 6 phút, Tây Dao đã không còn chịu đựng được nữa rồi, cô ấy bị Lâm Uyên đánh bay đi, ngã xuống đất không đứng lên được nữa.  Giờ phút này, Tây Dao chính là súng đã hết đạn, linh khí trong cơ thể đã tiêu hao hết toàn bộ, cô ấy đã không còn năng lực chiến đấu lần nữa rồi.  "Hai phút, mình chỉ còn kém hai phút nữa thôi!" Lúc này, Tô Thương đầu đầy mồ hôi, nghiến răng nói.  "Ha ha, cậu hết cơ hội rồi!"  Lâm Uyên nở nụ cười nhạo, sau đó bước nhanh về phía trước, chuẩn bị ra tay.  Cùng lúc đó, Thạch Hạo Hãn, Thạch Cửu Thiên, Thiên Sơn Tuyết, Trương Mộ Cổ, Đoàn Khánh Minh, Lan Diệu Y, Triệu Chỉ Nhược, A Ly... mọi người lần lượt xông lên chắn ngay phía trước Tô Thương.  Nhưng đáng tiếc cũng không làm nên chuyện gì cả, Lâm Uyên phất ống tay áo lên, liền đem bọn họ đánh bay đi hết.  Lúc này,  Phía sau lưng của Tô Thương, Vương Phú Quý nhìn thấy Lâm Uyên đang chậm rãi đi tới, biểu lộ hết sức phức tạp.  Cậu ta cúi đầu xuống, nhìn cái kèn Xô- na trong tay, liền rơi vào trầm tư, không nói lời nào.  "Tô Thương, chết đi cho tôi!"  Bỗng nhiên, Lâm Uyên mặt mày dữ tợn, bàn tay mang theo uy thế kinh khủng, không chút lưu tình nào đánh xuống Tô Thương.  Tô Thương vẫn đang phá giải cờ bách độc, trong lúc nhất thời không cách nào bứt ra được, những người khác ở đó đều đã ngã xuống, và đều đã mất đi năng lực chiến đấu.  

Chương 1458