“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1459
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Kiếm! Thời khắc cuối cùng, Vương Phú Quý không quan tâm tới điều gì nữa, đánh tan những cản trở trong lòng, chọn biến kèn xô-na trong tay thành bảo kiếm. Kèn xô-na này, sau khi Tô Thương luyện chế nó, đã để Vương Phú Quý chuẩn bị hậu thủ. Chỉ cần Vương Phú Quý đồng ý, chỉ trong tích tắc là có thể biến kèn xô-na thành một thanh bảo kiếm mạnh mẽ. Nhưng Vương Phú Quý chính mắt thấy mẹ cậu ấy chết dưới trường kiếm, để lại trong lòng bóng ma không thể vứt bỏ được, bởi vậy mới bài xích kiếm vô cùng. Cậu ấy vốn là Thái Ly kiếm thể, nếu dùng kiếm, sẽ rất mạnh, thậm chí còn đi lên con đường vô địch. Nhưng suy cho cùng vẫn chẳng có cách nào để chiến thắng bóng ma, trong khoảng thời gian này trước sau vẫn không muốn đối mặt. Ngay cả khi tỷ thí với Vương Dã, cậu ấy tự nguyện bị đào thải, chứ không hề thay đổi hình thái của kèn xô-na. Tuy nhiên. Giờ này phút này, Tô Thương gặp nguy hiểm, Vương Phú Quý nôn nóng vạn phần, cuối cùng quyết đoán đưa ra quyết định. Cậu ấy phải dùng kiếm, cậu ấy muốn trở nên mạnh mẽ, cậu ấy phải bảo vệ người anh em tốt nhất của mình! Kể từ khi lắp cánh tay thượng cổ vào, vẫn luôn có một thanh âm vang lên trong đầu Vương Phú Quý. “Kiếm, cầm kiếm lên, cậu sẽ đạt được sức mạnh tối cao……” Ban đầu. Vương Phú Quý cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nhưng thanh âm này, lại không ngừng vang lên. Hơn nữa, cậu ấy có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh cường đại của cánh tay thượng cổ này. Vì thế, Vương Phú Quý tin. Cánh tay thượng cổ này thần bí khó lường, Vương Phú Quý vẫn chưa nghiên cứu thực sự kỹ lưỡng. Nhưng cậu ấy kết luận, nếu cậu ấy thực sự nắm lấy thanh kiếm ấy, tất nhiên sẽ kích phát sức mạnh của cánh tay, từ đó sẽ có được sức mạnh vô cùng lớn mạnh. Vì cứu Tô Thương, hiện giờ, Vương Phú Quý quyết định thử một lần, nhìn xem rốt cuộc cậu ấy mạnh tới mức nào. Đoằng! Lúc này, trên không trung, đầu tiên là tiếng sấm vang lên, tiếp đó là sấm sét ầm ầm, khí thế khủng bố. Gần như ngay lập tức, kèn xô-na trong tay Vương Phú Quý bỗng biến thành một thanh trường kiếm dài bảy thước. Thanh trường kiếm này, toàn thân màu xanh lá, ánh lên hàn quang lạnh thấu xương, mặt kiếm trải rộng văn lạc phức tạp. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, khí thế trường kiếm phát ra, thổi quét khắp nơi, dẫn sấm sét tới, đập vào mũi kiếm, không khí bốn phía ầm ầm vang dội. Kiếm Vương Quyền! Đó là pháp khí Tô Thương luyện chế cho Vương Phú Quý, kiếm Vương Quyền! Tay cầm kiếm Vương Quyền, cánh tay thượng cổ của Vương Phú Quý như được triệu hồi, đột nhiên bộc phát một cỗ sức mạnh hùng mạnh. Phù!
Kiếm!
Thời khắc cuối cùng, Vương Phú Quý không quan tâm tới điều gì nữa, đánh tan những cản trở trong lòng, chọn biến kèn xô-na trong tay thành bảo kiếm.
Kèn xô-na này, sau khi Tô Thương luyện chế nó, đã để Vương Phú Quý chuẩn bị hậu thủ.
Chỉ cần Vương Phú Quý đồng ý, chỉ trong tích tắc là có thể biến kèn xô-na thành một thanh bảo kiếm mạnh mẽ.
Nhưng Vương Phú Quý chính mắt thấy mẹ cậu ấy chết dưới trường kiếm, để lại trong lòng bóng ma không thể vứt bỏ được, bởi vậy mới bài xích kiếm vô cùng.
Cậu ấy vốn là Thái Ly kiếm thể, nếu dùng kiếm, sẽ rất mạnh, thậm chí còn đi lên con đường vô địch.
Nhưng suy cho cùng vẫn chẳng có cách nào để chiến thắng bóng ma, trong khoảng thời gian này trước sau vẫn không muốn đối mặt.
Ngay cả khi tỷ thí với Vương Dã, cậu ấy tự nguyện bị đào thải, chứ không hề thay đổi hình thái của kèn xô-na.
Tuy nhiên.
Giờ này phút này, Tô Thương gặp nguy hiểm, Vương Phú Quý nôn nóng vạn phần, cuối cùng quyết đoán đưa ra quyết định.
Cậu ấy phải dùng kiếm, cậu ấy muốn trở nên mạnh mẽ, cậu ấy phải bảo vệ người anh em tốt nhất của mình!
Kể từ khi lắp cánh tay thượng cổ vào, vẫn luôn có một thanh âm vang lên trong đầu Vương Phú Quý.
“Kiếm, cầm kiếm lên, cậu sẽ đạt được sức mạnh tối cao……”
Ban đầu.
Vương Phú Quý cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nhưng thanh âm này, lại không ngừng vang lên.
Hơn nữa, cậu ấy có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh cường đại của cánh tay thượng cổ này.
Vì thế, Vương Phú Quý tin.
Cánh tay thượng cổ này thần bí khó lường, Vương Phú Quý vẫn chưa nghiên cứu thực sự kỹ lưỡng.
Nhưng cậu ấy kết luận, nếu cậu ấy thực sự nắm lấy thanh kiếm ấy, tất nhiên sẽ kích phát sức mạnh của cánh tay, từ đó sẽ có được sức mạnh vô cùng lớn mạnh.
Vì cứu Tô Thương, hiện giờ, Vương Phú Quý quyết định thử một lần, nhìn xem rốt cuộc cậu ấy mạnh tới mức nào.
Đoằng!
Lúc này, trên không trung, đầu tiên là tiếng sấm vang lên, tiếp đó là sấm sét ầm ầm, khí thế khủng bố.
Gần như ngay lập tức, kèn xô-na trong tay Vương Phú Quý bỗng biến thành một thanh trường kiếm dài bảy thước.
Thanh trường kiếm này, toàn thân màu xanh lá, ánh lên hàn quang lạnh thấu xương, mặt kiếm trải rộng văn lạc phức tạp.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, khí thế trường kiếm phát ra, thổi quét khắp nơi, dẫn sấm sét tới, đập vào mũi kiếm, không khí bốn phía ầm ầm vang dội.
Kiếm Vương Quyền!
Đó là pháp khí Tô Thương luyện chế cho Vương Phú Quý, kiếm Vương Quyền!
Tay cầm kiếm Vương Quyền, cánh tay thượng cổ của Vương Phú Quý như được triệu hồi, đột nhiên bộc phát một cỗ sức mạnh hùng mạnh.
Phù!
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Kiếm! Thời khắc cuối cùng, Vương Phú Quý không quan tâm tới điều gì nữa, đánh tan những cản trở trong lòng, chọn biến kèn xô-na trong tay thành bảo kiếm. Kèn xô-na này, sau khi Tô Thương luyện chế nó, đã để Vương Phú Quý chuẩn bị hậu thủ. Chỉ cần Vương Phú Quý đồng ý, chỉ trong tích tắc là có thể biến kèn xô-na thành một thanh bảo kiếm mạnh mẽ. Nhưng Vương Phú Quý chính mắt thấy mẹ cậu ấy chết dưới trường kiếm, để lại trong lòng bóng ma không thể vứt bỏ được, bởi vậy mới bài xích kiếm vô cùng. Cậu ấy vốn là Thái Ly kiếm thể, nếu dùng kiếm, sẽ rất mạnh, thậm chí còn đi lên con đường vô địch. Nhưng suy cho cùng vẫn chẳng có cách nào để chiến thắng bóng ma, trong khoảng thời gian này trước sau vẫn không muốn đối mặt. Ngay cả khi tỷ thí với Vương Dã, cậu ấy tự nguyện bị đào thải, chứ không hề thay đổi hình thái của kèn xô-na. Tuy nhiên. Giờ này phút này, Tô Thương gặp nguy hiểm, Vương Phú Quý nôn nóng vạn phần, cuối cùng quyết đoán đưa ra quyết định. Cậu ấy phải dùng kiếm, cậu ấy muốn trở nên mạnh mẽ, cậu ấy phải bảo vệ người anh em tốt nhất của mình! Kể từ khi lắp cánh tay thượng cổ vào, vẫn luôn có một thanh âm vang lên trong đầu Vương Phú Quý. “Kiếm, cầm kiếm lên, cậu sẽ đạt được sức mạnh tối cao……” Ban đầu. Vương Phú Quý cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nhưng thanh âm này, lại không ngừng vang lên. Hơn nữa, cậu ấy có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh cường đại của cánh tay thượng cổ này. Vì thế, Vương Phú Quý tin. Cánh tay thượng cổ này thần bí khó lường, Vương Phú Quý vẫn chưa nghiên cứu thực sự kỹ lưỡng. Nhưng cậu ấy kết luận, nếu cậu ấy thực sự nắm lấy thanh kiếm ấy, tất nhiên sẽ kích phát sức mạnh của cánh tay, từ đó sẽ có được sức mạnh vô cùng lớn mạnh. Vì cứu Tô Thương, hiện giờ, Vương Phú Quý quyết định thử một lần, nhìn xem rốt cuộc cậu ấy mạnh tới mức nào. Đoằng! Lúc này, trên không trung, đầu tiên là tiếng sấm vang lên, tiếp đó là sấm sét ầm ầm, khí thế khủng bố. Gần như ngay lập tức, kèn xô-na trong tay Vương Phú Quý bỗng biến thành một thanh trường kiếm dài bảy thước. Thanh trường kiếm này, toàn thân màu xanh lá, ánh lên hàn quang lạnh thấu xương, mặt kiếm trải rộng văn lạc phức tạp. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, khí thế trường kiếm phát ra, thổi quét khắp nơi, dẫn sấm sét tới, đập vào mũi kiếm, không khí bốn phía ầm ầm vang dội. Kiếm Vương Quyền! Đó là pháp khí Tô Thương luyện chế cho Vương Phú Quý, kiếm Vương Quyền! Tay cầm kiếm Vương Quyền, cánh tay thượng cổ của Vương Phú Quý như được triệu hồi, đột nhiên bộc phát một cỗ sức mạnh hùng mạnh. Phù!