“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1671
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương hai mắt ửng đỏ, lập tức điều động linh khí toàn thân, định phá vỡ quan tài, cứu Thiên Sơn Tuyết ra ngoài. "Dừng lại." Đúng lúc này, một bà lão chống gậy, thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện, mở miệng nói: "Nếu như cậu không muốn làm Tuyết Nhi chết, thì dừng tay lại, đừng lỗ mãng, nếu không sẽ chỉ hại nó mà thôi." "Hửm?" Tô Thương khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn vào bà lão chống gậy. Mặc dù vừa rồi anh đều chú ý đến Thiên Sơn Tuyết, nhưng người có thể xuất hiện trước mặt anh mà thần không biết quỷ không hay như thế, thực lực của lão già này, chắc chắn thâm sâu khó lường rồi. Mà trong núi Cửu Phong, một bà lão có thể có thực lực như thế, e là chỉ có một người. Sau khi đoán ra thân phận của bà lão đó, Tô Thương khách khí chào hỏi: "Vãn bối Tô Thương, diện kiến tiền bối Ngô Thanh Ảnh." "Ha ha ha, sao cậu lại biết tôi là Ngô Thanh Ảnh?" Ngô Thanh Ảnh cười hỏi. "Không phải vãn bối tự tin, nhưng trong núi Cửu Phong, người có thể im lặng không tiếng động mà xuất hiện trước mặt tôi, ngoại trừ bà ra thì sẽ không có người thứ hai." Tô Thương nói. "Được lắm, được lắm." Ngô Thanh Ảnh nghe vậy, lại đánh giá Tô Thương thêm vài lần, hài lòng gật đầu nói: "Hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương, ha ha, được lắm, cậu có mấy phần phhong thái của Tô Vô Kỵ." "Nhưng so với Tô Vô Kỵ lúc bằng tuổi này, còn mạnh hơn nhiều, thời điểm Tô Vô Kỵ bằng tuổi này của cậu, vẫn chỉ là một người bình thường, mà cậu thì đã đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh rồi." "Cảm ơn tiền bối khích lệ." Tô Thương thuận miệng trả lời một câu, sau đó vội hỏi: "Tiền bối, lời bà vừa nói là có ý gì, vì sao ngăn cản tôi mở quan tài?" "Cậu đó hả, làm việc gì liên quan đến người cậu quan tâm, thì lại không tỉnh táo chút nào, cậu nhìn kỹ cách bố trí xung quanh đi." Ngô Thanh Ảnh nói tiếp: "Cậu ở núi Võ Đang, có thể tung hoành Ngũ hành liên hoàn trận giữa trời, lại ở núi Côn Luân bố trí một trận pháp khủng bố, mong rằng cậu đối với trận pháp này, cũng hiểu về nó, mong là có thể tìm được manh mối." Nghe Ngô Thanh Ảnh nói như vậy, Tô Thương nhất thời bình tĩnh lại, cẩn thận nhìn chăm chú bốn phía. Kết quả là càng xem, Tô Thương càng kinh ngạc, sắc mặt dần dần trở nên khó coi hơn. "Động băng này, lại có một toàn trận pháp, nối liền toàn bộ núi Cửu Phong!" "Mà Tuyết Nhi bên trong quan tài, cũng là điểm mấu chốt của trận pháp, bởi vì cô ở bên trong quan tài, nên mới phát huy tác dụng của trận pháp." Tô Thương mở ra thần thức, tiếp tục dò xét, sau đó mặt mũi đầy kiêng kỵ nói: "Phía dưới núi Cửu Phong, có tồn tại cai gì đó rất kinh khủng, tà khí mạnh mẽ, nơi quan tài tập trung toàn bộ sức mạnh của núi Cửu Phong, mới miễn cưỡng trấn áp được cái trận pháp thần bí này." Ngô Thanh Ảnh nói tiếp: "Mục đích Tuyết Nhi tồn tại, chính là vì trấn áp sức mạnh khủng bố này dưới núi Cửu Phong, nếu như giờ cậu mở quan tài ra, không những không cứu được nó, mà ngược lại là đang hại con bé." "Hơn nữa, nếu sức mạnh khinh khủng này thoát ra ngoài, đừng nói đến núi Cửu Phong, toàn bộ thiên hạ này đều rơi vào cảnh đen tối, trái đất bây giờ, chỉ sợ không ai là đối thủ của nó!"
Tô Thương hai mắt ửng đỏ, lập tức điều động linh khí toàn thân, định phá vỡ quan tài, cứu Thiên Sơn Tuyết ra ngoài.
"Dừng lại."
Đúng lúc này, một bà lão chống gậy, thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện, mở miệng nói: "Nếu như cậu không muốn làm Tuyết Nhi chết, thì dừng tay lại, đừng lỗ mãng, nếu không sẽ chỉ hại nó mà thôi."
"Hửm?"
Tô Thương khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn vào bà lão chống gậy.
Mặc dù vừa rồi anh đều chú ý đến Thiên Sơn Tuyết, nhưng người có thể xuất hiện trước mặt anh mà thần không biết quỷ không hay như thế, thực lực của lão già này, chắc chắn thâm sâu khó lường rồi.
Mà trong núi Cửu Phong, một bà lão có thể có thực lực như thế, e là chỉ có một người.
Sau khi đoán ra thân phận của bà lão đó, Tô Thương khách khí chào hỏi: "Vãn bối Tô Thương, diện kiến tiền bối Ngô Thanh Ảnh."
"Ha ha ha, sao cậu lại biết tôi là Ngô Thanh Ảnh?" Ngô Thanh Ảnh cười hỏi.
"Không phải vãn bối tự tin, nhưng trong núi Cửu Phong, người có thể im lặng không tiếng động mà xuất hiện trước mặt tôi, ngoại trừ bà ra thì sẽ không có người thứ hai." Tô Thương nói.
"Được lắm, được lắm."
Ngô Thanh Ảnh nghe vậy, lại đánh giá Tô Thương thêm vài lần, hài lòng gật đầu nói: "Hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương, ha ha, được lắm, cậu có mấy phần phhong thái của Tô Vô Kỵ."
"Nhưng so với Tô Vô Kỵ lúc bằng tuổi này, còn mạnh hơn nhiều, thời điểm Tô Vô Kỵ bằng tuổi này của cậu, vẫn chỉ là một người bình thường, mà cậu thì đã đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh rồi."
"Cảm ơn tiền bối khích lệ."
Tô Thương thuận miệng trả lời một câu, sau đó vội hỏi: "Tiền bối, lời bà vừa nói là có ý gì, vì sao ngăn cản tôi mở quan tài?"
"Cậu đó hả, làm việc gì liên quan đến người cậu quan tâm, thì lại không tỉnh táo chút nào, cậu nhìn kỹ cách bố trí xung quanh đi."
Ngô Thanh Ảnh nói tiếp: "Cậu ở núi Võ Đang, có thể tung hoành Ngũ hành liên hoàn trận giữa trời, lại ở núi Côn Luân bố trí một trận pháp khủng bố, mong rằng cậu đối với trận pháp này, cũng hiểu về nó, mong là có thể tìm được manh mối."
Nghe Ngô Thanh Ảnh nói như vậy, Tô Thương nhất thời bình tĩnh lại, cẩn thận nhìn chăm chú bốn phía.
Kết quả là càng xem, Tô Thương càng kinh ngạc, sắc mặt dần dần trở nên khó coi hơn.
"Động băng này, lại có một toàn trận pháp, nối liền toàn bộ núi Cửu Phong!"
"Mà Tuyết Nhi bên trong quan tài, cũng là điểm mấu chốt của trận pháp, bởi vì cô ở bên trong quan tài, nên mới phát huy tác dụng của trận pháp."
Tô Thương mở ra thần thức, tiếp tục dò xét, sau đó mặt mũi đầy kiêng kỵ nói: "Phía dưới núi Cửu Phong, có tồn tại cai gì đó rất kinh khủng, tà khí mạnh mẽ, nơi quan tài tập trung toàn bộ sức mạnh của núi Cửu Phong, mới miễn cưỡng trấn áp được cái trận pháp thần bí này."
Ngô Thanh Ảnh nói tiếp: "Mục đích Tuyết Nhi tồn tại, chính là vì trấn áp sức mạnh khủng bố này dưới núi Cửu Phong, nếu như giờ cậu mở quan tài ra, không những không cứu được nó, mà ngược lại là đang hại con bé."
"Hơn nữa, nếu sức mạnh khinh khủng này thoát ra ngoài, đừng nói đến núi Cửu Phong, toàn bộ thiên hạ này đều rơi vào cảnh đen tối, trái đất bây giờ, chỉ sợ không ai là đối thủ của nó!"
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương hai mắt ửng đỏ, lập tức điều động linh khí toàn thân, định phá vỡ quan tài, cứu Thiên Sơn Tuyết ra ngoài. "Dừng lại." Đúng lúc này, một bà lão chống gậy, thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện, mở miệng nói: "Nếu như cậu không muốn làm Tuyết Nhi chết, thì dừng tay lại, đừng lỗ mãng, nếu không sẽ chỉ hại nó mà thôi." "Hửm?" Tô Thương khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn vào bà lão chống gậy. Mặc dù vừa rồi anh đều chú ý đến Thiên Sơn Tuyết, nhưng người có thể xuất hiện trước mặt anh mà thần không biết quỷ không hay như thế, thực lực của lão già này, chắc chắn thâm sâu khó lường rồi. Mà trong núi Cửu Phong, một bà lão có thể có thực lực như thế, e là chỉ có một người. Sau khi đoán ra thân phận của bà lão đó, Tô Thương khách khí chào hỏi: "Vãn bối Tô Thương, diện kiến tiền bối Ngô Thanh Ảnh." "Ha ha ha, sao cậu lại biết tôi là Ngô Thanh Ảnh?" Ngô Thanh Ảnh cười hỏi. "Không phải vãn bối tự tin, nhưng trong núi Cửu Phong, người có thể im lặng không tiếng động mà xuất hiện trước mặt tôi, ngoại trừ bà ra thì sẽ không có người thứ hai." Tô Thương nói. "Được lắm, được lắm." Ngô Thanh Ảnh nghe vậy, lại đánh giá Tô Thương thêm vài lần, hài lòng gật đầu nói: "Hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương, ha ha, được lắm, cậu có mấy phần phhong thái của Tô Vô Kỵ." "Nhưng so với Tô Vô Kỵ lúc bằng tuổi này, còn mạnh hơn nhiều, thời điểm Tô Vô Kỵ bằng tuổi này của cậu, vẫn chỉ là một người bình thường, mà cậu thì đã đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh rồi." "Cảm ơn tiền bối khích lệ." Tô Thương thuận miệng trả lời một câu, sau đó vội hỏi: "Tiền bối, lời bà vừa nói là có ý gì, vì sao ngăn cản tôi mở quan tài?" "Cậu đó hả, làm việc gì liên quan đến người cậu quan tâm, thì lại không tỉnh táo chút nào, cậu nhìn kỹ cách bố trí xung quanh đi." Ngô Thanh Ảnh nói tiếp: "Cậu ở núi Võ Đang, có thể tung hoành Ngũ hành liên hoàn trận giữa trời, lại ở núi Côn Luân bố trí một trận pháp khủng bố, mong rằng cậu đối với trận pháp này, cũng hiểu về nó, mong là có thể tìm được manh mối." Nghe Ngô Thanh Ảnh nói như vậy, Tô Thương nhất thời bình tĩnh lại, cẩn thận nhìn chăm chú bốn phía. Kết quả là càng xem, Tô Thương càng kinh ngạc, sắc mặt dần dần trở nên khó coi hơn. "Động băng này, lại có một toàn trận pháp, nối liền toàn bộ núi Cửu Phong!" "Mà Tuyết Nhi bên trong quan tài, cũng là điểm mấu chốt của trận pháp, bởi vì cô ở bên trong quan tài, nên mới phát huy tác dụng của trận pháp." Tô Thương mở ra thần thức, tiếp tục dò xét, sau đó mặt mũi đầy kiêng kỵ nói: "Phía dưới núi Cửu Phong, có tồn tại cai gì đó rất kinh khủng, tà khí mạnh mẽ, nơi quan tài tập trung toàn bộ sức mạnh của núi Cửu Phong, mới miễn cưỡng trấn áp được cái trận pháp thần bí này." Ngô Thanh Ảnh nói tiếp: "Mục đích Tuyết Nhi tồn tại, chính là vì trấn áp sức mạnh khủng bố này dưới núi Cửu Phong, nếu như giờ cậu mở quan tài ra, không những không cứu được nó, mà ngược lại là đang hại con bé." "Hơn nữa, nếu sức mạnh khinh khủng này thoát ra ngoài, đừng nói đến núi Cửu Phong, toàn bộ thiên hạ này đều rơi vào cảnh đen tối, trái đất bây giờ, chỉ sợ không ai là đối thủ của nó!"