“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1732
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Từ đầu đến cuối, Tô Thương đều đứng ở phía dưới, cũng không bộ ra lộ chút linh khí nào. Bên người anh mang theo tháp Hư Không, hoàn toàn giấu khí tức vào trong, dù là người tu chân cảnh giới Hóa Kình cũng không thể nhìn thấu được. Vì thế. Xích Hồng Nguyệt mới có thể nghi ngờ lời Phong Khê thiếu gia nói, cho rằng Tô Thương không chịu nổi một đòn, đối với Tô Thương tràn đầy khinh thường. "Tên nhóc này tinh thông trận pháp, xóa sổ được chân nhân U Minh, chính là vì vận dụng trận pháp, nếu không thì chắc chắn không phải đối thủ của chân nhân U Minh rồi." Phong Khê thiếu gia cầm trong tay chùy Tử Kim, vừa nhìn Tô Thương vừa đánh giá nói: "Có điều, cũng không nên coi thường cậu ta, tên này vẫn còn chút đồ vật đó." "Cách đây không lâu, người giết cha Trường Phong của tôi, chính là cậu ta, mà hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân đó." Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Tôi đoán, cậu ta chắc là Nguyên anh sơ kỳ hoặc trung kỳ, đồng thời bên người còn mang chí bảo nào đó mới có thể che giấu được khí tức và cảnh giới của mình." "Là thế hả." Xích Hồng Nguyệt lộ ra một nụ cười: "Nguyên anh sơ kỳ, trung kỳ, không đủ gây sợ, cho dù hai chúng ta đều bị trọng thương, cũng có thể dễ dàng nghiền ép cậu ta." "Phong Khê, cậu nói cậu ta mang theo chí bảo, mặc dù tôi không biết cái gì, nhưng ngược lại tôi cảm thấy hứng thú lắm đó nha." Xích Hồng Nguyệt khẽ cười nói: "Cậu đã có chùy Tử Kim rồi, cũng không cần tranh giành với tôi làm gì." "Ha ha, không thành vấn đề." Phong Khê thiếu gia nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Món chí bảo kia của cậu ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là tháp Lưu Ly chín tầng, cũng được gọi là tháp Hư Không." "Tháp...tháp Hư Không!" Xích Hồng Nguyệt nghe nói như thế, biểu cảm đột nhiên nghiêm túc hơn, muốn hỏi như xác nhận lại: "Phong Khê, chuyện này là thật hay sao?" "Hoàn toàn chính xác." "Đế khí của Huyền Thiên tiên đế, tháp Lưu Ly chín tầng?" Xích Hồng Nguyệt lại đặt câu hỏi thêm lần nữa. "Ừm.." Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cười nói: "Tô Thương họ Tô, chắc hẳn cô có thể đoán được cậu ta là hậu nhân của ai rồi chứ?" "Họ Tô, Tô..." Xích Hồng Nguyệt giống như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên như hiểu ra mà nói: "Cậu ta là hậu nhân của Tô Vô Kỵ?" "Không sai." Phong Khê thiếu gia nói: "Hơn 100 năm trước, Huyền Thiên tiên đế không biết vì sao mà đột nhiên xuất hiện ở trái đất, đồng thời truyền cho Tô Vô Kỵ công pháp cường đại, Vô Ngã thần công." "Đồng thời, Huyền Thiên tiên đế vì trợ giúp Tô Vô Kỵ chống lại những điềm xấu, àm trực tiếp đem đến khí tháp Hư Không của mình cho Tô Vô Kỵ mượn."
Từ đầu đến cuối, Tô Thương đều đứng ở phía dưới, cũng không bộ ra lộ chút linh khí nào.
Bên người anh mang theo tháp Hư Không, hoàn toàn giấu khí tức vào trong, dù là người tu chân cảnh giới Hóa Kình cũng không thể nhìn thấu được.
Vì thế.
Xích Hồng Nguyệt mới có thể nghi ngờ lời Phong Khê thiếu gia nói, cho rằng Tô Thương không chịu nổi một đòn, đối với Tô Thương tràn đầy khinh thường.
"Tên nhóc này tinh thông trận pháp, xóa sổ được chân nhân U Minh, chính là vì vận dụng trận pháp, nếu không thì chắc chắn không phải đối thủ của chân nhân U Minh rồi."
Phong Khê thiếu gia cầm trong tay chùy Tử Kim, vừa nhìn Tô Thương vừa đánh giá nói: "Có điều, cũng không nên coi thường cậu ta, tên này vẫn còn chút đồ vật đó."
"Cách đây không lâu, người giết cha Trường Phong của tôi, chính là cậu ta, mà hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân đó."
Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Tôi đoán, cậu ta chắc là Nguyên anh sơ kỳ hoặc trung kỳ, đồng thời bên người còn mang chí bảo nào đó mới có thể che giấu được khí tức và cảnh giới của mình."
"Là thế hả."
Xích Hồng Nguyệt lộ ra một nụ cười: "Nguyên anh sơ kỳ, trung kỳ, không đủ gây sợ, cho dù hai chúng ta đều bị trọng thương, cũng có thể dễ dàng nghiền ép cậu ta."
"Phong Khê, cậu nói cậu ta mang theo chí bảo, mặc dù tôi không biết cái gì, nhưng ngược lại tôi cảm thấy hứng thú lắm đó nha."
Xích Hồng Nguyệt khẽ cười nói: "Cậu đã có chùy Tử Kim rồi, cũng không cần tranh giành với tôi làm gì."
"Ha ha, không thành vấn đề."
Phong Khê thiếu gia nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Món chí bảo kia của cậu ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là tháp Lưu Ly chín tầng, cũng được gọi là tháp Hư Không."
"Tháp...tháp Hư Không!"
Xích Hồng Nguyệt nghe nói như thế, biểu cảm đột nhiên nghiêm túc hơn, muốn hỏi như xác nhận lại: "Phong Khê, chuyện này là thật hay sao?"
"Hoàn toàn chính xác."
"Đế khí của Huyền Thiên tiên đế, tháp Lưu Ly chín tầng?" Xích Hồng Nguyệt lại đặt câu hỏi thêm lần nữa.
"Ừm.."
Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cười nói: "Tô Thương họ Tô, chắc hẳn cô có thể đoán được cậu ta là hậu nhân của ai rồi chứ?"
"Họ Tô, Tô..."
Xích Hồng Nguyệt giống như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên như hiểu ra mà nói: "Cậu ta là hậu nhân của Tô Vô Kỵ?"
"Không sai."
Phong Khê thiếu gia nói: "Hơn 100 năm trước, Huyền Thiên tiên đế không biết vì sao mà đột nhiên xuất hiện ở trái đất, đồng thời truyền cho Tô Vô Kỵ công pháp cường đại, Vô Ngã thần công."
"Đồng thời, Huyền Thiên tiên đế vì trợ giúp Tô Vô Kỵ chống lại những điềm xấu, àm trực tiếp đem đến khí tháp Hư Không của mình cho Tô Vô Kỵ mượn."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Từ đầu đến cuối, Tô Thương đều đứng ở phía dưới, cũng không bộ ra lộ chút linh khí nào. Bên người anh mang theo tháp Hư Không, hoàn toàn giấu khí tức vào trong, dù là người tu chân cảnh giới Hóa Kình cũng không thể nhìn thấu được. Vì thế. Xích Hồng Nguyệt mới có thể nghi ngờ lời Phong Khê thiếu gia nói, cho rằng Tô Thương không chịu nổi một đòn, đối với Tô Thương tràn đầy khinh thường. "Tên nhóc này tinh thông trận pháp, xóa sổ được chân nhân U Minh, chính là vì vận dụng trận pháp, nếu không thì chắc chắn không phải đối thủ của chân nhân U Minh rồi." Phong Khê thiếu gia cầm trong tay chùy Tử Kim, vừa nhìn Tô Thương vừa đánh giá nói: "Có điều, cũng không nên coi thường cậu ta, tên này vẫn còn chút đồ vật đó." "Cách đây không lâu, người giết cha Trường Phong của tôi, chính là cậu ta, mà hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân đó." Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Tôi đoán, cậu ta chắc là Nguyên anh sơ kỳ hoặc trung kỳ, đồng thời bên người còn mang chí bảo nào đó mới có thể che giấu được khí tức và cảnh giới của mình." "Là thế hả." Xích Hồng Nguyệt lộ ra một nụ cười: "Nguyên anh sơ kỳ, trung kỳ, không đủ gây sợ, cho dù hai chúng ta đều bị trọng thương, cũng có thể dễ dàng nghiền ép cậu ta." "Phong Khê, cậu nói cậu ta mang theo chí bảo, mặc dù tôi không biết cái gì, nhưng ngược lại tôi cảm thấy hứng thú lắm đó nha." Xích Hồng Nguyệt khẽ cười nói: "Cậu đã có chùy Tử Kim rồi, cũng không cần tranh giành với tôi làm gì." "Ha ha, không thành vấn đề." Phong Khê thiếu gia nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Món chí bảo kia của cậu ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là tháp Lưu Ly chín tầng, cũng được gọi là tháp Hư Không." "Tháp...tháp Hư Không!" Xích Hồng Nguyệt nghe nói như thế, biểu cảm đột nhiên nghiêm túc hơn, muốn hỏi như xác nhận lại: "Phong Khê, chuyện này là thật hay sao?" "Hoàn toàn chính xác." "Đế khí của Huyền Thiên tiên đế, tháp Lưu Ly chín tầng?" Xích Hồng Nguyệt lại đặt câu hỏi thêm lần nữa. "Ừm.." Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cười nói: "Tô Thương họ Tô, chắc hẳn cô có thể đoán được cậu ta là hậu nhân của ai rồi chứ?" "Họ Tô, Tô..." Xích Hồng Nguyệt giống như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên như hiểu ra mà nói: "Cậu ta là hậu nhân của Tô Vô Kỵ?" "Không sai." Phong Khê thiếu gia nói: "Hơn 100 năm trước, Huyền Thiên tiên đế không biết vì sao mà đột nhiên xuất hiện ở trái đất, đồng thời truyền cho Tô Vô Kỵ công pháp cường đại, Vô Ngã thần công." "Đồng thời, Huyền Thiên tiên đế vì trợ giúp Tô Vô Kỵ chống lại những điềm xấu, àm trực tiếp đem đến khí tháp Hư Không của mình cho Tô Vô Kỵ mượn."