“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1733

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tô Vô Kỵ dựa vào Vô Ngã thần công cùng với tháp hư Không, nổi lên từ đó, từng bước từng bước vững vàng hơn, đặt chân đến Kết đan đỉnh phong/"  Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Về sau, Huyền Thiên tiên đế và Viêm Long tiên đế, hai người lấy Tô Vô Kỵ làm ván cược."  "Huyền Thiên tiên đế tin tưởng vững chắc người nhất định thắng trời, dù là không có tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ cũng có thể chống cự điềm xấu, đột phá đến cảnh giới Nguyên anh."  "Viêm Long tiên đế lại cho rằng, Tô Vô Kỵ đánh không được pháp tắc, cuối cùng sẽ chết bởi điềm xấu."  "Thế là, Tô Vô Kỵ liền bỏ tháp Hư Không, được sợ giúp đỡ của Huyền Thiên tiên đế, chia tháp hư Không thành nhiều phần, phân ra mà đưa cho mấy đệ tử thiên tài mà ông ta xem trọng nhất."  Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Trong đó, ba tầng cuối cùng của tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ giao cho con của ôngta là Tô Kiền Khôn."  "Điềm xấu bên trong thiên địa, chỉ có sức mạnh ẩn chứa của đế khí, mới có thể chống lại được."  "Tô Thương có thể không nhìn thấy điềm xấu,, từng bước từng bước đặt chân đến Nguyên anh, tất nhiên phải có liên quan đến chí bảo đế khí đó rồi."  Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Vì thế, tôi đoán cậu ta đã kế thừa ba tầng tháp Hư Không của nhà họ Tô."  "Hồng Nguyệt tiểu thư, vật này là chí bảo hiếm có, nếu cô đã mở miệng thì tôi để cho cô."  Phong Khê thiếu gia khẽ cười nói: "Chỉ có điều, hi vọng cô có thể đưa đá Thông Linh cho tôi, tôi có rất nhiều tin tức, muốn nói với Viêm Long tiên đế."  "Được."  Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, không chút do dự mà đồng ý, sau đó vừa mới động suy nghĩ, liền lấy ra đá Thông Linh: "Phong Khê thiếu gia, con người cậu rất thoải mái, không chút động tâm với tháp Hư Không, tôi thấy cậu rất đáng khen đó, đá Thông Linh này, chỉ là một công cụ để liên lạc mà thôi, tôi dùng nó cũng không có tác dụng gì, hơn nữa cũng lười nghe giọng điệu của Viêm Long tiên đế, đã vậy thì tặng cho cậu đi."  Vừa nói xong, Xích Hồng Nguyệt liền tiện tay ném đá Thông Linh ra ngoài, nhìn vào có thể thấy, cô ta cũng không thèm để ý đến đá Thông Linh.  Phong Khê thiếu gia lại cực kỳ để ý, lập tức lộ vẻ vui vẻ, vươn tay định lấy đá Linh Thạch.  Nhưng vào lúc này, Tô Thương đột nhiên ra tay, thi triển Chỉ xích thiên nhai, lập tức xuất hiện tại trước mặt Phong Khê thiếu gia, trực tiếp cướp đi đá Thông Linh.  Vù vù!  Cùng lúc đó, Phong Khê thiếu gia kịp phản ửng, giận không kìm được mà ra tay, hướng về Tô Thương đánh ra một chưởng.  Xích Hồng Nguyệt cũng giống như thế, điêuf động linh khí còn sót lại, đánh ra một đường ánh sáng màu đỏ, sắc bén như đao, hớp về phía Tô Thương mà đánh giết.  Ầm!  Ầm!  

"Tô Vô Kỵ dựa vào Vô Ngã thần công cùng với tháp hư Không, nổi lên từ đó, từng bước từng bước vững vàng hơn, đặt chân đến Kết đan đỉnh phong/"  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Về sau, Huyền Thiên tiên đế và Viêm Long tiên đế, hai người lấy Tô Vô Kỵ làm ván cược."  

"Huyền Thiên tiên đế tin tưởng vững chắc người nhất định thắng trời, dù là không có tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ cũng có thể chống cự điềm xấu, đột phá đến cảnh giới Nguyên anh."  

"Viêm Long tiên đế lại cho rằng, Tô Vô Kỵ đánh không được pháp tắc, cuối cùng sẽ chết bởi điềm xấu."  

"Thế là, Tô Vô Kỵ liền bỏ tháp Hư Không, được sợ giúp đỡ của Huyền Thiên tiên đế, chia tháp hư Không thành nhiều phần, phân ra mà đưa cho mấy đệ tử thiên tài mà ông ta xem trọng nhất."  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Trong đó, ba tầng cuối cùng của tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ giao cho con của ôngta là Tô Kiền Khôn."  

"Điềm xấu bên trong thiên địa, chỉ có sức mạnh ẩn chứa của đế khí, mới có thể chống lại được."  

"Tô Thương có thể không nhìn thấy điềm xấu,, từng bước từng bước đặt chân đến Nguyên anh, tất nhiên phải có liên quan đến chí bảo đế khí đó rồi."  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Vì thế, tôi đoán cậu ta đã kế thừa ba tầng tháp Hư Không của nhà họ Tô."  

"Hồng Nguyệt tiểu thư, vật này là chí bảo hiếm có, nếu cô đã mở miệng thì tôi để cho cô."  

Phong Khê thiếu gia khẽ cười nói: "Chỉ có điều, hi vọng cô có thể đưa đá Thông Linh cho tôi, tôi có rất nhiều tin tức, muốn nói với Viêm Long tiên đế."  

"Được."  

Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, không chút do dự mà đồng ý, sau đó vừa mới động suy nghĩ, liền lấy ra đá Thông Linh: "Phong Khê thiếu gia, con người cậu rất thoải mái, không chút động tâm với tháp Hư Không, tôi thấy cậu rất đáng khen đó, đá Thông Linh này, chỉ là một công cụ để liên lạc mà thôi, tôi dùng nó cũng không có tác dụng gì, hơn nữa cũng lười nghe giọng điệu của Viêm Long tiên đế, đã vậy thì tặng cho cậu đi."  

Vừa nói xong, Xích Hồng Nguyệt liền tiện tay ném đá Thông Linh ra ngoài, nhìn vào có thể thấy, cô ta cũng không thèm để ý đến đá Thông Linh.  

Phong Khê thiếu gia lại cực kỳ để ý, lập tức lộ vẻ vui vẻ, vươn tay định lấy đá Linh Thạch.  

Nhưng vào lúc này, Tô Thương đột nhiên ra tay, thi triển Chỉ xích thiên nhai, lập tức xuất hiện tại trước mặt Phong Khê thiếu gia, trực tiếp cướp đi đá Thông Linh.  

Vù vù!  

Cùng lúc đó, Phong Khê thiếu gia kịp phản ửng, giận không kìm được mà ra tay, hướng về Tô Thương đánh ra một chưởng.  

Xích Hồng Nguyệt cũng giống như thế, điêuf động linh khí còn sót lại, đánh ra một đường ánh sáng màu đỏ, sắc bén như đao, hớp về phía Tô Thương mà đánh giết.  

Ầm!  

Ầm!  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Tô Vô Kỵ dựa vào Vô Ngã thần công cùng với tháp hư Không, nổi lên từ đó, từng bước từng bước vững vàng hơn, đặt chân đến Kết đan đỉnh phong/"  Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Về sau, Huyền Thiên tiên đế và Viêm Long tiên đế, hai người lấy Tô Vô Kỵ làm ván cược."  "Huyền Thiên tiên đế tin tưởng vững chắc người nhất định thắng trời, dù là không có tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ cũng có thể chống cự điềm xấu, đột phá đến cảnh giới Nguyên anh."  "Viêm Long tiên đế lại cho rằng, Tô Vô Kỵ đánh không được pháp tắc, cuối cùng sẽ chết bởi điềm xấu."  "Thế là, Tô Vô Kỵ liền bỏ tháp Hư Không, được sợ giúp đỡ của Huyền Thiên tiên đế, chia tháp hư Không thành nhiều phần, phân ra mà đưa cho mấy đệ tử thiên tài mà ông ta xem trọng nhất."  Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Trong đó, ba tầng cuối cùng của tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ giao cho con của ôngta là Tô Kiền Khôn."  "Điềm xấu bên trong thiên địa, chỉ có sức mạnh ẩn chứa của đế khí, mới có thể chống lại được."  "Tô Thương có thể không nhìn thấy điềm xấu,, từng bước từng bước đặt chân đến Nguyên anh, tất nhiên phải có liên quan đến chí bảo đế khí đó rồi."  Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Vì thế, tôi đoán cậu ta đã kế thừa ba tầng tháp Hư Không của nhà họ Tô."  "Hồng Nguyệt tiểu thư, vật này là chí bảo hiếm có, nếu cô đã mở miệng thì tôi để cho cô."  Phong Khê thiếu gia khẽ cười nói: "Chỉ có điều, hi vọng cô có thể đưa đá Thông Linh cho tôi, tôi có rất nhiều tin tức, muốn nói với Viêm Long tiên đế."  "Được."  Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, không chút do dự mà đồng ý, sau đó vừa mới động suy nghĩ, liền lấy ra đá Thông Linh: "Phong Khê thiếu gia, con người cậu rất thoải mái, không chút động tâm với tháp Hư Không, tôi thấy cậu rất đáng khen đó, đá Thông Linh này, chỉ là một công cụ để liên lạc mà thôi, tôi dùng nó cũng không có tác dụng gì, hơn nữa cũng lười nghe giọng điệu của Viêm Long tiên đế, đã vậy thì tặng cho cậu đi."  Vừa nói xong, Xích Hồng Nguyệt liền tiện tay ném đá Thông Linh ra ngoài, nhìn vào có thể thấy, cô ta cũng không thèm để ý đến đá Thông Linh.  Phong Khê thiếu gia lại cực kỳ để ý, lập tức lộ vẻ vui vẻ, vươn tay định lấy đá Linh Thạch.  Nhưng vào lúc này, Tô Thương đột nhiên ra tay, thi triển Chỉ xích thiên nhai, lập tức xuất hiện tại trước mặt Phong Khê thiếu gia, trực tiếp cướp đi đá Thông Linh.  Vù vù!  Cùng lúc đó, Phong Khê thiếu gia kịp phản ửng, giận không kìm được mà ra tay, hướng về Tô Thương đánh ra một chưởng.  Xích Hồng Nguyệt cũng giống như thế, điêuf động linh khí còn sót lại, đánh ra một đường ánh sáng màu đỏ, sắc bén như đao, hớp về phía Tô Thương mà đánh giết.  Ầm!  Ầm!  

Chương 1733