“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1892

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ba người sau khi đi không bao lâu, Đổng Văn Thắng liền sốt ruột vội vàng hoảng hốt chạy tới.  Chu Kim không dám thất lễ, toàn bộ hành trình đều phối hợp với Đổng Văn Thắng.  Sau khi hỏi thăm tình hình một lúc, Đổng Văn Thắng giật nảy cả mình, hoàn toàn không thể tin vào tai của mình.  "Nhà từ thiện lớn nhất Giang Bắc, Trương Vân Hải, thế mà tại sau lưng làm nhiều chuyện ác như vậy, thật không thể chấp nhận được"  "Tin tức này nếu bị truyền đi, chỉ sợ không chỉ có Giang Bắc, có lẽ cả nước sẽ như chim vỡ tổ, hạng mục tìm kiếm tin tức nhiều nhất, chắc chắn là chuyện này rồi."  ...  Sau khi chuyện của Trương Vân Hải giao cho Đổng Văn Thắng, Tô Thương không hề hỏi tới nữa.  Lúc này.  Đoàn người Tô Thương đã về tới trang viên nhà họ Tô, Lý Nguyệt tìm một cái phòng, nói là muốn nghỉ ngơi một lúc, thật ra là muốn tu luyện.  Trước khi tu luyện, cô còn ở trong phòng nói một mình, nói muốn hù chết Tô Thương.  Mà Tô Thương, thì ở trong phòng của mình, đưa Trương Thanh Thủy từ trong vòng tay chứa đồ phóng ra, chuẩn bị ra tay trợ giúp Trương Thanh Thủy khôi phục trí nhớ cùng thực lực.  Còn về Trương Mộ Cổ, bởi vì lo lắng cho chị gái, vì thế đứng bên ngoài căn phòng của Tô Thương, đi qua đi lại, hết sức lo lắng.  Lúc này.  Tô Thương đứng bên cạnh giường, nhìn thấy Trương Thanh Thủy nằm ở trên giường, lộ ra một nụ cười.  "Trí nhớ thì tương đối dễ dàng khôi phục, dù là mình không ra tay, chỉ cần không tiếp tục sử dụng dược liệu của Trương Vân Hải nữa thì trong vòng nửa tháng có thể khôi phục trí nhớ rồi."  Tô Thương nói tiếp: "Nếu mình ra tay, nhiều nhất hai tiếng, thì cô ấy vừa có thể một lần nữa trở thành Trương Thanh Thủy, vừa nhớ kỹ toàn bộ ký ức hai năm này làm Trương Ngu Ca."  "Cái tên  Trương Ngu Ca này, miệng lưỡi quá đáng ghét rồi, hy vọng sau khi trí nhớ của cô khôi phục lại, trở thành Trương Thanh Thủy, thì thái độ cải thiện với tôi một chút."  Nói xong, Tô Thương liền hai tay bấm quyết, bắt đầu khôi phục trí nhớ cho Trương Thanh Thủy...Quá trình này là khá buồn tẻ nhàm chán, chỉ cần dùng linh khí, từng chút từng chút dọn sạch những dượu liệu cặn bã trong đầu Trương Thanh Thủy.  

Ba người sau khi đi không bao lâu, Đổng Văn Thắng liền sốt ruột vội vàng hoảng hốt chạy tới.  

Chu Kim không dám thất lễ, toàn bộ hành trình đều phối hợp với Đổng Văn Thắng.  

Sau khi hỏi thăm tình hình một lúc, Đổng Văn Thắng giật nảy cả mình, hoàn toàn không thể tin vào tai của mình.  

"Nhà từ thiện lớn nhất Giang Bắc, Trương Vân Hải, thế mà tại sau lưng làm nhiều chuyện ác như vậy, thật không thể chấp nhận được"  

"Tin tức này nếu bị truyền đi, chỉ sợ không chỉ có Giang Bắc, có lẽ cả nước sẽ như chim vỡ tổ, hạng mục tìm kiếm tin tức nhiều nhất, chắc chắn là chuyện này rồi."  

...  

Sau khi chuyện của Trương Vân Hải giao cho Đổng Văn Thắng, Tô Thương không hề hỏi tới nữa.  

Lúc này.  

Đoàn người Tô Thương đã về tới trang viên nhà họ Tô, Lý Nguyệt tìm một cái phòng, nói là muốn nghỉ ngơi một lúc, thật ra là muốn tu luyện.  

Trước khi tu luyện, cô còn ở trong phòng nói một mình, nói muốn hù chết Tô Thương.  

Mà Tô Thương, thì ở trong phòng của mình, đưa Trương Thanh Thủy từ trong vòng tay chứa đồ phóng ra, chuẩn bị ra tay trợ giúp Trương Thanh Thủy khôi phục trí nhớ cùng thực lực.  

Còn về Trương Mộ Cổ, bởi vì lo lắng cho chị gái, vì thế đứng bên ngoài căn phòng của Tô Thương, đi qua đi lại, hết sức lo lắng.  

Lúc này.  

Tô Thương đứng bên cạnh giường, nhìn thấy Trương Thanh Thủy nằm ở trên giường, lộ ra một nụ cười.  

"Trí nhớ thì tương đối dễ dàng khôi phục, dù là mình không ra tay, chỉ cần không tiếp tục sử dụng dược liệu của Trương Vân Hải nữa thì trong vòng nửa tháng có thể khôi phục trí nhớ rồi."  

Tô Thương nói tiếp: "Nếu mình ra tay, nhiều nhất hai tiếng, thì cô ấy vừa có thể một lần nữa trở thành Trương Thanh Thủy, vừa nhớ kỹ toàn bộ ký ức hai năm này làm Trương Ngu Ca."  

"Cái tên  Trương Ngu Ca này, miệng lưỡi quá đáng ghét rồi, hy vọng sau khi trí nhớ của cô khôi phục lại, trở thành Trương Thanh Thủy, thì thái độ cải thiện với tôi một chút."  

Nói xong, Tô Thương liền hai tay bấm quyết, bắt đầu khôi phục trí nhớ cho Trương Thanh Thủy...

Quá trình này là khá buồn tẻ nhàm chán, chỉ cần dùng linh khí, từng chút từng chút dọn sạch những dượu liệu cặn bã trong đầu Trương Thanh Thủy.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ba người sau khi đi không bao lâu, Đổng Văn Thắng liền sốt ruột vội vàng hoảng hốt chạy tới.  Chu Kim không dám thất lễ, toàn bộ hành trình đều phối hợp với Đổng Văn Thắng.  Sau khi hỏi thăm tình hình một lúc, Đổng Văn Thắng giật nảy cả mình, hoàn toàn không thể tin vào tai của mình.  "Nhà từ thiện lớn nhất Giang Bắc, Trương Vân Hải, thế mà tại sau lưng làm nhiều chuyện ác như vậy, thật không thể chấp nhận được"  "Tin tức này nếu bị truyền đi, chỉ sợ không chỉ có Giang Bắc, có lẽ cả nước sẽ như chim vỡ tổ, hạng mục tìm kiếm tin tức nhiều nhất, chắc chắn là chuyện này rồi."  ...  Sau khi chuyện của Trương Vân Hải giao cho Đổng Văn Thắng, Tô Thương không hề hỏi tới nữa.  Lúc này.  Đoàn người Tô Thương đã về tới trang viên nhà họ Tô, Lý Nguyệt tìm một cái phòng, nói là muốn nghỉ ngơi một lúc, thật ra là muốn tu luyện.  Trước khi tu luyện, cô còn ở trong phòng nói một mình, nói muốn hù chết Tô Thương.  Mà Tô Thương, thì ở trong phòng của mình, đưa Trương Thanh Thủy từ trong vòng tay chứa đồ phóng ra, chuẩn bị ra tay trợ giúp Trương Thanh Thủy khôi phục trí nhớ cùng thực lực.  Còn về Trương Mộ Cổ, bởi vì lo lắng cho chị gái, vì thế đứng bên ngoài căn phòng của Tô Thương, đi qua đi lại, hết sức lo lắng.  Lúc này.  Tô Thương đứng bên cạnh giường, nhìn thấy Trương Thanh Thủy nằm ở trên giường, lộ ra một nụ cười.  "Trí nhớ thì tương đối dễ dàng khôi phục, dù là mình không ra tay, chỉ cần không tiếp tục sử dụng dược liệu của Trương Vân Hải nữa thì trong vòng nửa tháng có thể khôi phục trí nhớ rồi."  Tô Thương nói tiếp: "Nếu mình ra tay, nhiều nhất hai tiếng, thì cô ấy vừa có thể một lần nữa trở thành Trương Thanh Thủy, vừa nhớ kỹ toàn bộ ký ức hai năm này làm Trương Ngu Ca."  "Cái tên  Trương Ngu Ca này, miệng lưỡi quá đáng ghét rồi, hy vọng sau khi trí nhớ của cô khôi phục lại, trở thành Trương Thanh Thủy, thì thái độ cải thiện với tôi một chút."  Nói xong, Tô Thương liền hai tay bấm quyết, bắt đầu khôi phục trí nhớ cho Trương Thanh Thủy...Quá trình này là khá buồn tẻ nhàm chán, chỉ cần dùng linh khí, từng chút từng chút dọn sạch những dượu liệu cặn bã trong đầu Trương Thanh Thủy.  

Chương 1892