“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1892: Thạch Cảm Đương uất ức.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đi vào đại sảnh, Tần Ninh mở miệng nói: “Chớ tự ý động vào bất kỳ vật gì”.Ba người gật đầu.Lúc này, đi vào điện bên trong, ba người mới phát hiện, toàn bộ đại điện có hai hàng chất đầy gần như là đủ loại chí bảo.Huyền khí!Huyền đan!Còn rất nhiều món mà bọn họ không gọi được tên đều bày ở đây.Đây đơn giản là một nơi chứa bảo.Trong lúc nhất thời, Thạch Cảm Đương nhìn mà sững sờ.Chỉ là nghĩ đến lời Tần Ninh nói, Thạch Cảm Đương cũng đứng tại chỗ, vẫn chưa động thủ.“Đúng là nơi này rất tốt, nhưng tuyệt đại đa số đồ đạc ở đây cũng không thể động vào”.Tần Ninh lần nữa nói: “Ta nói rồi, lão già Bắc Thương Đế Quân kia vô cùng keo kiệt, đến chết cũng keo kiệt, mấy thứ nàyđã bị dính bùa chết”.“Đừng nói là huyền cảnh Tạo Hóa, dù là linh cảnh Niết Bàn muốn cứng rắn phá tan cũng sẽ chỉ có một con đường chết”.Tần Ninh vừa nói, nhìn các món đồ trong đại điện.“Những thứ kia, ta có thể lấy đi năm món, ba người, mỗi người chọn một thứ đi”.Nghe vậy, Thạch Cảm Đương tức thì lộ ra sắc mặt vui vẻ.Hắn ta biết mà, nếu như không thể lấy đi dù chỉ một món thì sao sư tôn lại dẫn bọn họ đi tới nơi này chứ.Nhìn bảo vật rồi chết thèm à?“Sư tôn”.Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Búa Khai Linh và rìu Trảm Thần của con hiện giờ có phẩm cấp không đủ, giờ con đã là huyền cảnh Tạo Hóa, hai món bảo bối cũng nên thăng cấp thành huyền khí Tạo Hóa thôi!”Huyền khí, chia làm các cấp Nhân, Địa, Thiên, Tạo Hóa.Cấp Nhân, Địa, Thiên đối ứng cảnh giới Tam Vị.Mà huyền khí Tạo Hóa thì ứng với huyền cảnh Tạo Hóa.Thạch Cảm Đương trong tay búa Khai Linh và rìu Trảm Thần, chỉ là nhân phẩm huyền khí, sớm không đáng chú ý.Lúc trước đối phó Lãng Huyền Minh cùng Huyết Vô Tận, nếu không phải vì búa Khai Linh và rìu Trảm Thần có phẩm cấpquá thấp thì hắn ta có thể dùng một búa chém chết hai người bọn họ.“Vậy cũng đơn giản!”Tần Ninh lúc này đi vào trong đại điện, tới trước một trụ đá.Trụ đá cao hơn nửa người, phía trên là một cái bàn ngọc.Mà trong mâm ngọc có một loại chất lỏng màu vàng chảy quanh.“Vàng Thánh Nhũ!”Tần Ninh cười nói: “Mạ vàng này dung nhập vào búa Khai Linh và rìu Trảm Thần của ngươi cũng đủ để món kiện chí bảo trực tiếp tiến hóa”.

Đi vào đại sảnh, Tần Ninh mở miệng nói: “Chớ tự ý động vào bất kỳ vật gì”.

Ba người gật đầu.

Lúc này, đi vào điện bên trong, ba người mới phát hiện, toàn bộ đại điện có hai hàng chất đầy gần như là đủ loại chí bảo.

Huyền khí!

Huyền đan!

Còn rất nhiều món mà bọn họ không gọi được tên đều bày ở đây.

Đây đơn giản là một nơi chứa bảo.

Trong lúc nhất thời, Thạch Cảm Đương nhìn mà sững sờ.

Chỉ là nghĩ đến lời Tần Ninh nói, Thạch Cảm Đương cũng đứng tại chỗ, vẫn chưa động thủ.

“Đúng là nơi này rất tốt, nhưng tuyệt đại đa số đồ đạc ở đây cũng không thể động vào”.

Tần Ninh lần nữa nói: “Ta nói rồi, lão già Bắc Thương Đế Quân kia vô cùng keo kiệt, đến chết cũng keo kiệt, mấy thứ này

đã bị dính bùa chết”.

“Đừng nói là huyền cảnh Tạo Hóa, dù là linh cảnh Niết Bàn muốn cứng rắn phá tan cũng sẽ chỉ có một con đường chết”.

Tần Ninh vừa nói, nhìn các món đồ trong đại điện.

“Những thứ kia, ta có thể lấy đi năm món, ba người, mỗi người chọn một thứ đi”.

Nghe vậy, Thạch Cảm Đương tức thì lộ ra sắc mặt vui vẻ.

Hắn ta biết mà, nếu như không thể lấy đi dù chỉ một món thì sao sư tôn lại dẫn bọn họ đi tới nơi này chứ.

Nhìn bảo vật rồi chết thèm à?

“Sư tôn”.

Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Búa Khai Linh và rìu Trảm Thần của con hiện giờ có phẩm cấp không đủ, giờ con đã là huyền cảnh Tạo Hóa, hai món bảo bối cũng nên thăng cấp thành huyền khí Tạo Hóa thôi!”

Huyền khí, chia làm các cấp Nhân, Địa, Thiên, Tạo Hóa.

Cấp Nhân, Địa, Thiên đối ứng cảnh giới Tam Vị.

Mà huyền khí Tạo Hóa thì ứng với huyền cảnh Tạo Hóa.

Thạch Cảm Đương trong tay búa Khai Linh và rìu Trảm Thần, chỉ là nhân phẩm huyền khí, sớm không đáng chú ý.

Lúc trước đối phó Lãng Huyền Minh cùng Huyết Vô Tận, nếu không phải vì búa Khai Linh và rìu Trảm Thần có phẩm cấp

quá thấp thì hắn ta có thể dùng một búa chém chết hai người bọn họ.

“Vậy cũng đơn giản!”

Tần Ninh lúc này đi vào trong đại điện, tới trước một trụ đá.

Trụ đá cao hơn nửa người, phía trên là một cái bàn ngọc.

Mà trong mâm ngọc có một loại chất lỏng màu vàng chảy quanh.

“Vàng Thánh Nhũ!”

Tần Ninh cười nói: “Mạ vàng này dung nhập vào búa Khai Linh và rìu Trảm Thần của ngươi cũng đủ để món kiện chí bảo trực tiếp tiến hóa”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đi vào đại sảnh, Tần Ninh mở miệng nói: “Chớ tự ý động vào bất kỳ vật gì”.Ba người gật đầu.Lúc này, đi vào điện bên trong, ba người mới phát hiện, toàn bộ đại điện có hai hàng chất đầy gần như là đủ loại chí bảo.Huyền khí!Huyền đan!Còn rất nhiều món mà bọn họ không gọi được tên đều bày ở đây.Đây đơn giản là một nơi chứa bảo.Trong lúc nhất thời, Thạch Cảm Đương nhìn mà sững sờ.Chỉ là nghĩ đến lời Tần Ninh nói, Thạch Cảm Đương cũng đứng tại chỗ, vẫn chưa động thủ.“Đúng là nơi này rất tốt, nhưng tuyệt đại đa số đồ đạc ở đây cũng không thể động vào”.Tần Ninh lần nữa nói: “Ta nói rồi, lão già Bắc Thương Đế Quân kia vô cùng keo kiệt, đến chết cũng keo kiệt, mấy thứ nàyđã bị dính bùa chết”.“Đừng nói là huyền cảnh Tạo Hóa, dù là linh cảnh Niết Bàn muốn cứng rắn phá tan cũng sẽ chỉ có một con đường chết”.Tần Ninh vừa nói, nhìn các món đồ trong đại điện.“Những thứ kia, ta có thể lấy đi năm món, ba người, mỗi người chọn một thứ đi”.Nghe vậy, Thạch Cảm Đương tức thì lộ ra sắc mặt vui vẻ.Hắn ta biết mà, nếu như không thể lấy đi dù chỉ một món thì sao sư tôn lại dẫn bọn họ đi tới nơi này chứ.Nhìn bảo vật rồi chết thèm à?“Sư tôn”.Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Búa Khai Linh và rìu Trảm Thần của con hiện giờ có phẩm cấp không đủ, giờ con đã là huyền cảnh Tạo Hóa, hai món bảo bối cũng nên thăng cấp thành huyền khí Tạo Hóa thôi!”Huyền khí, chia làm các cấp Nhân, Địa, Thiên, Tạo Hóa.Cấp Nhân, Địa, Thiên đối ứng cảnh giới Tam Vị.Mà huyền khí Tạo Hóa thì ứng với huyền cảnh Tạo Hóa.Thạch Cảm Đương trong tay búa Khai Linh và rìu Trảm Thần, chỉ là nhân phẩm huyền khí, sớm không đáng chú ý.Lúc trước đối phó Lãng Huyền Minh cùng Huyết Vô Tận, nếu không phải vì búa Khai Linh và rìu Trảm Thần có phẩm cấpquá thấp thì hắn ta có thể dùng một búa chém chết hai người bọn họ.“Vậy cũng đơn giản!”Tần Ninh lúc này đi vào trong đại điện, tới trước một trụ đá.Trụ đá cao hơn nửa người, phía trên là một cái bàn ngọc.Mà trong mâm ngọc có một loại chất lỏng màu vàng chảy quanh.“Vàng Thánh Nhũ!”Tần Ninh cười nói: “Mạ vàng này dung nhập vào búa Khai Linh và rìu Trảm Thần của ngươi cũng đủ để món kiện chí bảo trực tiếp tiến hóa”.

Chương 1892: Thạch Cảm Đương uất ức.