“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5125: "Thoát khỏi Võ Môn?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Nếu muốn thoát khỏi Võ Môn thì cứ trực tiếp rời đi, nhưng hợp tác với Ma tộc, trải rộng người của Ma tộc trong Võ Môn rồi lật tung Võ Môn, cái này gọi là thoát khỏi sao?"Thần Hi cười nói: "Nếu không làm như thế, Diệp Nam Hiên sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"Phụng Thiên Tồn cũng nói: "Những năm gần đây chúng ta cũng coi như cúc cung tận tụy vì Võ Môn, trước khi rời khỏi lấy đi những thứ thuộc về chúng ta cũng không tính là quá đáng"."Không sai".Đường Trung Hoài cũng gật đầu nói."Lấy đi những thứ thuộc về các ngươi?"Tần Ninh đứng dậy sải bước ra, lạnh lùng nói: "Từ lúc Võ Môn mới bắt đầu sáng lập đã bảo đảm cho sáu gia tộc lớn tự chủ, chỉ là mấy người các ngươi trấn giữ Võ Môn, đệ tử của các gia tộc muốn tu hành trong gia tộc cũng được mà muốn đến Võ Môn tu hành cũng được, Võ Môn thu thập thánh quyết, phương pháp luyện đan, trận pháp đủ kiểu, có từng giấu giếm sáu gia tộc chỗ nào không, sự biến hóa của sáu gia tộc lớn những năm gần đây, lần này ta trở về đã cảm nhận đượcrõ ràng"."Lần tỷ thí Đại Võ Tài thứ nhất, những thiên tài đứng đầu khó khăn lắm mới chỉ đến cảnh giới Thánh Vương mà thôi, thế nhưng hiện nay thì sao? Cấp bậc cao nhất đã là Thánh Vương cửu hiền"."Đây là công lao của sáu tộc các ngươi, hay là công lao của Võ Môn?"Giờ phút này, bốn vị lão tổ đột nhiên trầm mặc.Giang Vũ lão tổ lại quát: "Võ Môn thành lập bảy vạn năm, đến nay khắp nơi đều được yên bình, nếu như rời đi sẽ lại gây ra rối loạn năm đó, thánh vực Đại Võ sẽ lại liên tục chinh chiến mấy năm, chém giết vô số"."Võ Hi, Thần Hi, các ngươi hồ đồ rồi...""Nói nhảm!"Thần Hi lại quát: "Nhà họ Thần của ta cùng với nhà họ Võ mạnh gấp đôi nhà họ Giang, nhà họ Khúc các ngươi, các ngươi có thể được che chở, đương nhiên sẽ vui vẻ, nhưng chúng ta lại không đồng ý"."Thôi thôi!", Tần Ninh phất phất tay, chậm rãi nói: "Ta mệt mỏi, chán nản rồi, không muốn nhiều lời với đám người các ngươi"."Đây chính là con đường mà các ngươi lựa chọn, cho dù có chết, cho dù có diệt tộc, các ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý".Hắn vừa nói xong, sắc mặt bốn vị lão tổ đột nhiên biến đổi, thi nhau bộc phát thánh lực trong cơ thể nhìn nhìn chằm chằm Tần Ninh.Cho dù bây giờ Tần Ninh chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn, thế nhưng đây đã từng là Cuồng Võ Thiên Đế, sao lại không có bất kỳ con át chủ bài nào trong tay được chứ?"Nếu đã biết ta trở về nhưng vẫn khăng khăng muốn làm, không phải các ngươi đã chuẩn bị xong sẽ giết ta sao? Bây giờ còn e ngại cái gì?"Tần Ninh dang hai tay ra nhìn về phía bốn người, nói: "Hôm nay, hoặc là các ngươi diệt ta, hoặc là ta... thanh lý môn hộ".Vừa dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía bốn người, sát khí bành trướng.Cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn.Đối mặt bốn vị lão tổ cảnh giới Thánh Tôn thất chuyển, giờ phút này Tần Ninh vẫn vênh váo hung hăng như trước, mà bốn vị lão tổ lại vô cùng cẩn thận.
"Nếu muốn thoát khỏi Võ Môn thì cứ trực tiếp rời đi, nhưng hợp tác với Ma tộc, trải rộng người của Ma tộc trong Võ Môn rồi lật tung Võ Môn, cái này gọi là thoát khỏi sao?"
Thần Hi cười nói: "Nếu không làm như thế, Diệp Nam Hiên sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"
Phụng Thiên Tồn cũng nói: "Những năm gần đây chúng ta cũng coi như cúc cung tận tụy vì Võ Môn, trước khi rời khỏi lấy đi những thứ thuộc về chúng ta cũng không tính là quá đáng".
"Không sai".
Đường Trung Hoài cũng gật đầu nói.
"Lấy đi những thứ thuộc về các ngươi?"
Tần Ninh đứng dậy sải bước ra, lạnh lùng nói: "Từ lúc Võ Môn mới bắt đầu sáng lập đã bảo đảm cho sáu gia tộc lớn tự chủ, chỉ là mấy người các ngươi trấn giữ Võ Môn, đệ tử của các gia tộc muốn tu hành trong gia tộc cũng được mà muốn đến Võ Môn tu hành cũng được, Võ Môn thu thập thánh quyết, phương pháp luyện đan, trận pháp đủ kiểu, có từng giấu giếm sáu gia tộc chỗ nào không, sự biến hóa của sáu gia tộc lớn những năm gần đây, lần này ta trở về đã cảm nhận đượcrõ ràng".
"Lần tỷ thí Đại Võ Tài thứ nhất, những thiên tài đứng đầu khó khăn lắm mới chỉ đến cảnh giới Thánh Vương mà thôi, thế nhưng hiện nay thì sao? Cấp bậc cao nhất đã là Thánh Vương cửu hiền".
"Đây là công lao của sáu tộc các ngươi, hay là công lao của Võ Môn?"
Giờ phút này, bốn vị lão tổ đột nhiên trầm mặc.
Giang Vũ lão tổ lại quát: "Võ Môn thành lập bảy vạn năm, đến nay khắp nơi đều được yên bình, nếu như rời đi sẽ lại gây ra rối loạn năm đó, thánh vực Đại Võ sẽ lại liên tục chinh chiến mấy năm, chém giết vô số".
"Võ Hi, Thần Hi, các ngươi hồ đồ rồi..."
"Nói nhảm!"
Thần Hi lại quát: "Nhà họ Thần của ta cùng với nhà họ Võ mạnh gấp đôi nhà họ Giang, nhà họ Khúc các ngươi, các ngươi có thể được che chở, đương nhiên sẽ vui vẻ, nhưng chúng ta lại không đồng ý".
"Thôi thôi!", Tần Ninh phất phất tay, chậm rãi nói: "Ta mệt mỏi, chán nản rồi, không muốn nhiều lời với đám người các ngươi".
"Đây chính là con đường mà các ngươi lựa chọn, cho dù có chết, cho dù có diệt tộc, các ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý".
Hắn vừa nói xong, sắc mặt bốn vị lão tổ đột nhiên biến đổi, thi nhau bộc phát thánh lực trong cơ thể nhìn nhìn chằm chằm Tần Ninh.
Cho dù bây giờ Tần Ninh chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn, thế nhưng đây đã từng là Cuồng Võ Thiên Đế, sao lại không có bất kỳ con át chủ bài nào trong tay được chứ?
"Nếu đã biết ta trở về nhưng vẫn khăng khăng muốn làm, không phải các ngươi đã chuẩn bị xong sẽ giết ta sao? Bây giờ còn e ngại cái gì?"
Tần Ninh dang hai tay ra nhìn về phía bốn người, nói: "Hôm nay, hoặc là các ngươi diệt ta, hoặc là ta... thanh lý môn hộ".
Vừa dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía bốn người, sát khí bành trướng.
Cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn.
Đối mặt bốn vị lão tổ cảnh giới Thánh Tôn thất chuyển, giờ phút này Tần Ninh vẫn vênh váo hung hăng như trước, mà bốn vị lão tổ lại vô cùng cẩn thận.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Nếu muốn thoát khỏi Võ Môn thì cứ trực tiếp rời đi, nhưng hợp tác với Ma tộc, trải rộng người của Ma tộc trong Võ Môn rồi lật tung Võ Môn, cái này gọi là thoát khỏi sao?"Thần Hi cười nói: "Nếu không làm như thế, Diệp Nam Hiên sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"Phụng Thiên Tồn cũng nói: "Những năm gần đây chúng ta cũng coi như cúc cung tận tụy vì Võ Môn, trước khi rời khỏi lấy đi những thứ thuộc về chúng ta cũng không tính là quá đáng"."Không sai".Đường Trung Hoài cũng gật đầu nói."Lấy đi những thứ thuộc về các ngươi?"Tần Ninh đứng dậy sải bước ra, lạnh lùng nói: "Từ lúc Võ Môn mới bắt đầu sáng lập đã bảo đảm cho sáu gia tộc lớn tự chủ, chỉ là mấy người các ngươi trấn giữ Võ Môn, đệ tử của các gia tộc muốn tu hành trong gia tộc cũng được mà muốn đến Võ Môn tu hành cũng được, Võ Môn thu thập thánh quyết, phương pháp luyện đan, trận pháp đủ kiểu, có từng giấu giếm sáu gia tộc chỗ nào không, sự biến hóa của sáu gia tộc lớn những năm gần đây, lần này ta trở về đã cảm nhận đượcrõ ràng"."Lần tỷ thí Đại Võ Tài thứ nhất, những thiên tài đứng đầu khó khăn lắm mới chỉ đến cảnh giới Thánh Vương mà thôi, thế nhưng hiện nay thì sao? Cấp bậc cao nhất đã là Thánh Vương cửu hiền"."Đây là công lao của sáu tộc các ngươi, hay là công lao của Võ Môn?"Giờ phút này, bốn vị lão tổ đột nhiên trầm mặc.Giang Vũ lão tổ lại quát: "Võ Môn thành lập bảy vạn năm, đến nay khắp nơi đều được yên bình, nếu như rời đi sẽ lại gây ra rối loạn năm đó, thánh vực Đại Võ sẽ lại liên tục chinh chiến mấy năm, chém giết vô số"."Võ Hi, Thần Hi, các ngươi hồ đồ rồi...""Nói nhảm!"Thần Hi lại quát: "Nhà họ Thần của ta cùng với nhà họ Võ mạnh gấp đôi nhà họ Giang, nhà họ Khúc các ngươi, các ngươi có thể được che chở, đương nhiên sẽ vui vẻ, nhưng chúng ta lại không đồng ý"."Thôi thôi!", Tần Ninh phất phất tay, chậm rãi nói: "Ta mệt mỏi, chán nản rồi, không muốn nhiều lời với đám người các ngươi"."Đây chính là con đường mà các ngươi lựa chọn, cho dù có chết, cho dù có diệt tộc, các ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý".Hắn vừa nói xong, sắc mặt bốn vị lão tổ đột nhiên biến đổi, thi nhau bộc phát thánh lực trong cơ thể nhìn nhìn chằm chằm Tần Ninh.Cho dù bây giờ Tần Ninh chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn, thế nhưng đây đã từng là Cuồng Võ Thiên Đế, sao lại không có bất kỳ con át chủ bài nào trong tay được chứ?"Nếu đã biết ta trở về nhưng vẫn khăng khăng muốn làm, không phải các ngươi đã chuẩn bị xong sẽ giết ta sao? Bây giờ còn e ngại cái gì?"Tần Ninh dang hai tay ra nhìn về phía bốn người, nói: "Hôm nay, hoặc là các ngươi diệt ta, hoặc là ta... thanh lý môn hộ".Vừa dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía bốn người, sát khí bành trướng.Cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn.Đối mặt bốn vị lão tổ cảnh giới Thánh Tôn thất chuyển, giờ phút này Tần Ninh vẫn vênh váo hung hăng như trước, mà bốn vị lão tổ lại vô cùng cẩn thận.