"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 290: Sao ta lại không thấy được các nhà tự nhiên học khác?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Xuyên qua một con đường lớn được mở trong rừng rậm, đi tới trước cổng chínhcủa tòa lâu đài màu đen kịt kia, Liễu Bình vươn tay, gõ cửa.Trên cửa chính hiện lên một con mắt hư ảo, nó lớn gấp đôi Liễu Bình, đangnhìn xuống quan sát Liễu Bình.Một luồng sáng từ con mắt bắn ra, chiếu rọi vào thư giới thiệu trên tay của LiễuBình."Nghiệm chứng thành công, bắt đầu dịch chuyển."Con mắt nói.Liễu Bình bỗng biến mất tại chỗ.Duray và Jess đứng phía xa cũng nhìn thấy cảnh tượng này."Ngươi nói xem, hắn sẽ kinh ngạc sao?" Duray hỏi."Ai có thể không kinh ngạc chứ? Khi trước ta đã bị dọa tới mức hai chân run lẩybẩy đấy." Jess nói."Ha ha ha, chúng ta làm như vậy, được không?""Mỗi một học giả mới gia nhập, đều cần bị dọa một lần, đây chính là quy tắcngầm của chúng ta mà.""Đúng thế."...Trời đất đảo điên.Cũng không biết đã qua bao lâu, dưới mặt đất xuất hiện một lớp kim loại cứngrắn.Liễu Bình nhẹ nhàng rơi vào phía trên.Hắn quan sát bốn phía, phát hiện mình đã đứng trong đại sảnh của lâu đài.Nhìn qua cửa sổ thủy tin, có thể thấy được hai người của Duray và Jess đangđứng nói chuyện dưới bóng cây.Một giọng nói vang lên:"Chào mừng ngươi đã tới, người mới gia nhập."Liễu Bình quan sát bốn phía, thế nhưng không phát hiện đối tượng vừa nóichuyện."Các hạ là?" Hắn đành phải hỏi lại."Ta? Thực ra chúng ta đã gặp mặt từ sớm rồi."Giữa đại sảnh, một khối hình lập phương khổng lồ yên lặng xuất hiện.ố ấ ấ ế ổ ổMặt ngoài của nó là do vô số tấm thẻ bài cấu tạo thành, liên tục biến đổi, tổ hợp,mỗi khi có một vài thẻ bài thành công tổ hợp, lập tức thoát khỏi mặt ngoài củahình lập phương kia, bay vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.Trong khối lập phương kia, liên tục sinh ra vô cùng vô tận thẻ bài.Nó thả từng tấm thẻ bài ra ngoài, không ngừng không nghỉ, giống như vĩnh viễncũng không biết mệt mỏi vậy.Liễu Bình nhìn chăm chú lên khối lập phương kia, thấy được phía trên nó cómột hàng chữ nhỏ:[Danh Sách - Cỗ máy chiến tranh.]Hóa ra đây chính là Cỗ máy chiến tranh của Đế quốc!Hình lập phương cũng nói: "Liễu Bình, ta là Cỗ máy chiến tranh Đế quốc, làngười điều động toàn bộ thẻ bài nhân tộc trong Đế quốc."Liễu Bình cảm thấy rung động, mở miệng hỏi: "Rõ ràng là ta muốn trở thànhNhà tự nhiên học, trao đổi tri thức với nhau, tại sao lại tới trước mặt của ngài?""Bởi vì mỗi một Nhà tự nhiên học đều cần dựa vào ta mới có thể đạt được côngnhận và quyền hạn tương ứng."Trong hình lập phương, bỗng nhiên phun ra một tấm thẻ bài, lơ lửng tới trướcmặt Liễu Bình."Xét thấy ngươi đã có một người tiến cử, dưới sự chứng kiến của ta, lại thôngqua xét duyệt của Duray và Jess...""Bản Danh Sách sẽ trao cho ngươi quyền lợi cơ bản của Nhà tự nhiên học.""Cầm nó đi, Liễu Bình."Liễu Bình vươn tay ra, nắm chặt tấm thẻ bài kia.Sau một tiếng vang nhỏ, thẻ bài trên tay hắn bỗng biến thành một huy hiệu màubạc rất đẹp, rơi vào trong tay Liễu Bình."Đây là huy hiệu Nhà tự nhiên học, có nó, ngươi mới có quyền hạn thông hành,tiến về những nơi chưa biết để tiến hành nghiên cứu, sẽ không bị bất cứ kẻ nàongăn cản cả." Danh sách Chiến tranh giải thích."Nói như vậy, các Nhà tự nhiên học đều nghe theo mệnh lệnh của ngươi sao?"Liễu Bình hỏi.Danh sách Chiến tranh nói: "Là một Nhà tự nhiên học, các ngươi đều là ngườicó tri thức hết sức phong phú, chắc hẳn cũng biết ngay cả trong thư viện Hoànggia, cũng chỉ có hơn một triệu quyển sách, số lượng này vẫn còn quá ít để làmcho Đế quốc sử dụng và phát triển...""Cho nên, vẫn phải nhờ vào các ngươi thăm dò và tổng kết những tri thức mới.""Cầm chiếc huy hiệu này, khi ngươi thu hoạch được tri thức mới, thăm dò đượcbí cảnh mới, phát hiện những phương pháp ứng đối những con quái vật ngoàibiên cảnh kia, chỉ cần có lợi cho việc duy trì và phát triển Đế quốc, đều có thểổ ấ ầ ấđổi lấy các loại phần thưởng từ ta, từ tri thức tới trang bị, lại tới bảo vật, bất cứthứ gì.""Ngoài ra, là một thành viên mới gia nhập Hiệp hội Nhà tự nhiên học, ta có thểgiải đáp một vấn đề của ngươi miễn phí.""Đúng là ta có một vấn đề." Liễu Bình nói."Vấn đề gì?" Danh sách Chiến tranh hỏi."Ta đã từng bảo vệ điện hạ tại thành Sương Phong, ta muốn biết tại sao ngươilại không bảo vệ hắn ta mọi lúc mọi nơi, làm cho hắn ta rơi vào hoàn cảnh nguyhiểm tới như vậy?" Liễu Bình hỏi."Xin chú ý, ta cũng không phải vạn năng, ta cần phải quan tâm tới toàn bộ Đếquốc, lại còn phải hưởng ứng toàn bộ yêu cầu của mỗi một thành viên trongHoàng thất, chấp hành vô số sách lược chiến tranh, cùng với rất nhiều chuyệnmà ngươi không thể biết được." Danh sách Chiến tranh trả lời.Liễu Bình mỉm cười.Hắn nắm chặt huy hiệu bằng bạc, đặt tới trong túi, nói với đối phương:"Cám ơn, ta đã biết."Huy hiệu này tương đương với một tấm giấy thông hành thông hướng các nơibiên cương của Đế quốc.Rõ ràng là Đế quốc cần có người nắm giữ tri thức rộng, dùng để phát hiện cùngthăm dò những khu vực không biết xung quanh Đế quốc, đó là vì tự vệ, cũng làđể phát triển cùng mở rộng.Về phần Hoàng đế bị ký sinh...Mình mới chỉ là suy đoán, cơ bản là không có chứng cứ.Hơn nữa, coi như có...Mình nên giải thích như thế nào?Chẳng lẽ nói mình đã trở thành chủ nhân mới của Tiền Võ Chu, suy đoán dựavào những tin tức do Tiền Võ Chu cung cấp hay sao?Bí mật về Thủ Ngục kỵ sĩ không thể bị tiết lộ, nếu không chính là muốn chết.Chỉ có thể nghĩ những phương pháp khác.Danh sách Chiến tranh phát ra tiếng vù vù: "Liễu Bình, lượng kiến thức dự trữcủa ngươi khá kinh người, ta chờ mong ngươi sẽ trợ giúp Bản Danh Sách pháttriển lên một độ cao mới, tạm biệt.""Tạm biệt." Liễu Bình nói.Thân hình hắn nhẹ nhàng lóe lên, rời khỏi lâu đài, lại xuất hiện trên con đườngbên ngoài lâu đài."Thế nào, thuận lợi chứ?" Duray cười lớn hỏi."Nói thực ra, rất giật mình cùng sợ hãi." Liễu Bình nói.ầ ầ"Không sao, lần đầu tiên ai cũng vậy cả." Jess cười tủm tỉm nói.Liễu Bình không nhịn được lại lấy chiếc huy hiệu bạc kia ra, âm thầm nói: "Tamuốn biết một vài chuyện."Huy hiệu bỗng phát ra tiếng đáp lại:"Nhà tự nhiên học Liễu Bình, ngươi cần một số điểm công huân để được tưvấn.""Điểm công huân hiện tại của ngươi là: 0."Liễu Bình ngẩn ra.Duray vỗ vai hắn, nói: "Mặc dù tri thức có thể chia sẻ, thế nhưng điều kiện tiênquyết là ngươi cũng phải cống hiến lượng tri thức nhất định.""Dùng tri thức hoặc tin tức tình báo để đổi lấy điểm công huân sao?" Liễu Bìnhhỏi."Đúng, cố gắng lên, tranh thủ lấy được thành tích tại học thuật hoặc thăm dòđi." Jess cũng nói.Liễu Bình thu hồi huy hiệu bạc lại, hỏi:"Hai vị, mạo muội hỏi một câu, làm sao ta lại không thấy được các nhà tự nhiênhọc khác?"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Xuyên qua một con đường lớn được mở trong rừng rậm, đi tới trước cổng chínhcủa tòa lâu đài màu đen kịt kia, Liễu Bình vươn tay, gõ cửa.Trên cửa chính hiện lên một con mắt hư ảo, nó lớn gấp đôi Liễu Bình, đangnhìn xuống quan sát Liễu Bình.Một luồng sáng từ con mắt bắn ra, chiếu rọi vào thư giới thiệu trên tay của LiễuBình."Nghiệm chứng thành công, bắt đầu dịch chuyển."Con mắt nói.Liễu Bình bỗng biến mất tại chỗ.Duray và Jess đứng phía xa cũng nhìn thấy cảnh tượng này."Ngươi nói xem, hắn sẽ kinh ngạc sao?" Duray hỏi."Ai có thể không kinh ngạc chứ? Khi trước ta đã bị dọa tới mức hai chân run lẩybẩy đấy." Jess nói."Ha ha ha, chúng ta làm như vậy, được không?""Mỗi một học giả mới gia nhập, đều cần bị dọa một lần, đây chính là quy tắcngầm của chúng ta mà.""Đúng thế."...Trời đất đảo điên.Cũng không biết đã qua bao lâu, dưới mặt đất xuất hiện một lớp kim loại cứngrắn.Liễu Bình nhẹ nhàng rơi vào phía trên.Hắn quan sát bốn phía, phát hiện mình đã đứng trong đại sảnh của lâu đài.Nhìn qua cửa sổ thủy tin, có thể thấy được hai người của Duray và Jess đangđứng nói chuyện dưới bóng cây.Một giọng nói vang lên:"Chào mừng ngươi đã tới, người mới gia nhập."Liễu Bình quan sát bốn phía, thế nhưng không phát hiện đối tượng vừa nóichuyện."Các hạ là?" Hắn đành phải hỏi lại."Ta? Thực ra chúng ta đã gặp mặt từ sớm rồi."Giữa đại sảnh, một khối hình lập phương khổng lồ yên lặng xuất hiện.ố ấ ấ ế ổ ổMặt ngoài của nó là do vô số tấm thẻ bài cấu tạo thành, liên tục biến đổi, tổ hợp,mỗi khi có một vài thẻ bài thành công tổ hợp, lập tức thoát khỏi mặt ngoài củahình lập phương kia, bay vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.Trong khối lập phương kia, liên tục sinh ra vô cùng vô tận thẻ bài.Nó thả từng tấm thẻ bài ra ngoài, không ngừng không nghỉ, giống như vĩnh viễncũng không biết mệt mỏi vậy.Liễu Bình nhìn chăm chú lên khối lập phương kia, thấy được phía trên nó cómột hàng chữ nhỏ:[Danh Sách - Cỗ máy chiến tranh.]Hóa ra đây chính là Cỗ máy chiến tranh của Đế quốc!Hình lập phương cũng nói: "Liễu Bình, ta là Cỗ máy chiến tranh Đế quốc, làngười điều động toàn bộ thẻ bài nhân tộc trong Đế quốc."Liễu Bình cảm thấy rung động, mở miệng hỏi: "Rõ ràng là ta muốn trở thànhNhà tự nhiên học, trao đổi tri thức với nhau, tại sao lại tới trước mặt của ngài?""Bởi vì mỗi một Nhà tự nhiên học đều cần dựa vào ta mới có thể đạt được côngnhận và quyền hạn tương ứng."Trong hình lập phương, bỗng nhiên phun ra một tấm thẻ bài, lơ lửng tới trướcmặt Liễu Bình."Xét thấy ngươi đã có một người tiến cử, dưới sự chứng kiến của ta, lại thôngqua xét duyệt của Duray và Jess...""Bản Danh Sách sẽ trao cho ngươi quyền lợi cơ bản của Nhà tự nhiên học.""Cầm nó đi, Liễu Bình."Liễu Bình vươn tay ra, nắm chặt tấm thẻ bài kia.Sau một tiếng vang nhỏ, thẻ bài trên tay hắn bỗng biến thành một huy hiệu màubạc rất đẹp, rơi vào trong tay Liễu Bình."Đây là huy hiệu Nhà tự nhiên học, có nó, ngươi mới có quyền hạn thông hành,tiến về những nơi chưa biết để tiến hành nghiên cứu, sẽ không bị bất cứ kẻ nàongăn cản cả." Danh sách Chiến tranh giải thích."Nói như vậy, các Nhà tự nhiên học đều nghe theo mệnh lệnh của ngươi sao?"Liễu Bình hỏi.Danh sách Chiến tranh nói: "Là một Nhà tự nhiên học, các ngươi đều là ngườicó tri thức hết sức phong phú, chắc hẳn cũng biết ngay cả trong thư viện Hoànggia, cũng chỉ có hơn một triệu quyển sách, số lượng này vẫn còn quá ít để làmcho Đế quốc sử dụng và phát triển...""Cho nên, vẫn phải nhờ vào các ngươi thăm dò và tổng kết những tri thức mới.""Cầm chiếc huy hiệu này, khi ngươi thu hoạch được tri thức mới, thăm dò đượcbí cảnh mới, phát hiện những phương pháp ứng đối những con quái vật ngoàibiên cảnh kia, chỉ cần có lợi cho việc duy trì và phát triển Đế quốc, đều có thểổ ấ ầ ấđổi lấy các loại phần thưởng từ ta, từ tri thức tới trang bị, lại tới bảo vật, bất cứthứ gì.""Ngoài ra, là một thành viên mới gia nhập Hiệp hội Nhà tự nhiên học, ta có thểgiải đáp một vấn đề của ngươi miễn phí.""Đúng là ta có một vấn đề." Liễu Bình nói."Vấn đề gì?" Danh sách Chiến tranh hỏi."Ta đã từng bảo vệ điện hạ tại thành Sương Phong, ta muốn biết tại sao ngươilại không bảo vệ hắn ta mọi lúc mọi nơi, làm cho hắn ta rơi vào hoàn cảnh nguyhiểm tới như vậy?" Liễu Bình hỏi."Xin chú ý, ta cũng không phải vạn năng, ta cần phải quan tâm tới toàn bộ Đếquốc, lại còn phải hưởng ứng toàn bộ yêu cầu của mỗi một thành viên trongHoàng thất, chấp hành vô số sách lược chiến tranh, cùng với rất nhiều chuyệnmà ngươi không thể biết được." Danh sách Chiến tranh trả lời.Liễu Bình mỉm cười.Hắn nắm chặt huy hiệu bằng bạc, đặt tới trong túi, nói với đối phương:"Cám ơn, ta đã biết."Huy hiệu này tương đương với một tấm giấy thông hành thông hướng các nơibiên cương của Đế quốc.Rõ ràng là Đế quốc cần có người nắm giữ tri thức rộng, dùng để phát hiện cùngthăm dò những khu vực không biết xung quanh Đế quốc, đó là vì tự vệ, cũng làđể phát triển cùng mở rộng.Về phần Hoàng đế bị ký sinh...Mình mới chỉ là suy đoán, cơ bản là không có chứng cứ.Hơn nữa, coi như có...Mình nên giải thích như thế nào?Chẳng lẽ nói mình đã trở thành chủ nhân mới của Tiền Võ Chu, suy đoán dựavào những tin tức do Tiền Võ Chu cung cấp hay sao?Bí mật về Thủ Ngục kỵ sĩ không thể bị tiết lộ, nếu không chính là muốn chết.Chỉ có thể nghĩ những phương pháp khác.Danh sách Chiến tranh phát ra tiếng vù vù: "Liễu Bình, lượng kiến thức dự trữcủa ngươi khá kinh người, ta chờ mong ngươi sẽ trợ giúp Bản Danh Sách pháttriển lên một độ cao mới, tạm biệt.""Tạm biệt." Liễu Bình nói.Thân hình hắn nhẹ nhàng lóe lên, rời khỏi lâu đài, lại xuất hiện trên con đườngbên ngoài lâu đài."Thế nào, thuận lợi chứ?" Duray cười lớn hỏi."Nói thực ra, rất giật mình cùng sợ hãi." Liễu Bình nói.ầ ầ"Không sao, lần đầu tiên ai cũng vậy cả." Jess cười tủm tỉm nói.Liễu Bình không nhịn được lại lấy chiếc huy hiệu bạc kia ra, âm thầm nói: "Tamuốn biết một vài chuyện."Huy hiệu bỗng phát ra tiếng đáp lại:"Nhà tự nhiên học Liễu Bình, ngươi cần một số điểm công huân để được tưvấn.""Điểm công huân hiện tại của ngươi là: 0."Liễu Bình ngẩn ra.Duray vỗ vai hắn, nói: "Mặc dù tri thức có thể chia sẻ, thế nhưng điều kiện tiênquyết là ngươi cũng phải cống hiến lượng tri thức nhất định.""Dùng tri thức hoặc tin tức tình báo để đổi lấy điểm công huân sao?" Liễu Bìnhhỏi."Đúng, cố gắng lên, tranh thủ lấy được thành tích tại học thuật hoặc thăm dòđi." Jess cũng nói.Liễu Bình thu hồi huy hiệu bạc lại, hỏi:"Hai vị, mạo muội hỏi một câu, làm sao ta lại không thấy được các nhà tự nhiênhọc khác?"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Xuyên qua một con đường lớn được mở trong rừng rậm, đi tới trước cổng chínhcủa tòa lâu đài màu đen kịt kia, Liễu Bình vươn tay, gõ cửa.Trên cửa chính hiện lên một con mắt hư ảo, nó lớn gấp đôi Liễu Bình, đangnhìn xuống quan sát Liễu Bình.Một luồng sáng từ con mắt bắn ra, chiếu rọi vào thư giới thiệu trên tay của LiễuBình."Nghiệm chứng thành công, bắt đầu dịch chuyển."Con mắt nói.Liễu Bình bỗng biến mất tại chỗ.Duray và Jess đứng phía xa cũng nhìn thấy cảnh tượng này."Ngươi nói xem, hắn sẽ kinh ngạc sao?" Duray hỏi."Ai có thể không kinh ngạc chứ? Khi trước ta đã bị dọa tới mức hai chân run lẩybẩy đấy." Jess nói."Ha ha ha, chúng ta làm như vậy, được không?""Mỗi một học giả mới gia nhập, đều cần bị dọa một lần, đây chính là quy tắcngầm của chúng ta mà.""Đúng thế."...Trời đất đảo điên.Cũng không biết đã qua bao lâu, dưới mặt đất xuất hiện một lớp kim loại cứngrắn.Liễu Bình nhẹ nhàng rơi vào phía trên.Hắn quan sát bốn phía, phát hiện mình đã đứng trong đại sảnh của lâu đài.Nhìn qua cửa sổ thủy tin, có thể thấy được hai người của Duray và Jess đangđứng nói chuyện dưới bóng cây.Một giọng nói vang lên:"Chào mừng ngươi đã tới, người mới gia nhập."Liễu Bình quan sát bốn phía, thế nhưng không phát hiện đối tượng vừa nóichuyện."Các hạ là?" Hắn đành phải hỏi lại."Ta? Thực ra chúng ta đã gặp mặt từ sớm rồi."Giữa đại sảnh, một khối hình lập phương khổng lồ yên lặng xuất hiện.ố ấ ấ ế ổ ổMặt ngoài của nó là do vô số tấm thẻ bài cấu tạo thành, liên tục biến đổi, tổ hợp,mỗi khi có một vài thẻ bài thành công tổ hợp, lập tức thoát khỏi mặt ngoài củahình lập phương kia, bay vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.Trong khối lập phương kia, liên tục sinh ra vô cùng vô tận thẻ bài.Nó thả từng tấm thẻ bài ra ngoài, không ngừng không nghỉ, giống như vĩnh viễncũng không biết mệt mỏi vậy.Liễu Bình nhìn chăm chú lên khối lập phương kia, thấy được phía trên nó cómột hàng chữ nhỏ:[Danh Sách - Cỗ máy chiến tranh.]Hóa ra đây chính là Cỗ máy chiến tranh của Đế quốc!Hình lập phương cũng nói: "Liễu Bình, ta là Cỗ máy chiến tranh Đế quốc, làngười điều động toàn bộ thẻ bài nhân tộc trong Đế quốc."Liễu Bình cảm thấy rung động, mở miệng hỏi: "Rõ ràng là ta muốn trở thànhNhà tự nhiên học, trao đổi tri thức với nhau, tại sao lại tới trước mặt của ngài?""Bởi vì mỗi một Nhà tự nhiên học đều cần dựa vào ta mới có thể đạt được côngnhận và quyền hạn tương ứng."Trong hình lập phương, bỗng nhiên phun ra một tấm thẻ bài, lơ lửng tới trướcmặt Liễu Bình."Xét thấy ngươi đã có một người tiến cử, dưới sự chứng kiến của ta, lại thôngqua xét duyệt của Duray và Jess...""Bản Danh Sách sẽ trao cho ngươi quyền lợi cơ bản của Nhà tự nhiên học.""Cầm nó đi, Liễu Bình."Liễu Bình vươn tay ra, nắm chặt tấm thẻ bài kia.Sau một tiếng vang nhỏ, thẻ bài trên tay hắn bỗng biến thành một huy hiệu màubạc rất đẹp, rơi vào trong tay Liễu Bình."Đây là huy hiệu Nhà tự nhiên học, có nó, ngươi mới có quyền hạn thông hành,tiến về những nơi chưa biết để tiến hành nghiên cứu, sẽ không bị bất cứ kẻ nàongăn cản cả." Danh sách Chiến tranh giải thích."Nói như vậy, các Nhà tự nhiên học đều nghe theo mệnh lệnh của ngươi sao?"Liễu Bình hỏi.Danh sách Chiến tranh nói: "Là một Nhà tự nhiên học, các ngươi đều là ngườicó tri thức hết sức phong phú, chắc hẳn cũng biết ngay cả trong thư viện Hoànggia, cũng chỉ có hơn một triệu quyển sách, số lượng này vẫn còn quá ít để làmcho Đế quốc sử dụng và phát triển...""Cho nên, vẫn phải nhờ vào các ngươi thăm dò và tổng kết những tri thức mới.""Cầm chiếc huy hiệu này, khi ngươi thu hoạch được tri thức mới, thăm dò đượcbí cảnh mới, phát hiện những phương pháp ứng đối những con quái vật ngoàibiên cảnh kia, chỉ cần có lợi cho việc duy trì và phát triển Đế quốc, đều có thểổ ấ ầ ấđổi lấy các loại phần thưởng từ ta, từ tri thức tới trang bị, lại tới bảo vật, bất cứthứ gì.""Ngoài ra, là một thành viên mới gia nhập Hiệp hội Nhà tự nhiên học, ta có thểgiải đáp một vấn đề của ngươi miễn phí.""Đúng là ta có một vấn đề." Liễu Bình nói."Vấn đề gì?" Danh sách Chiến tranh hỏi."Ta đã từng bảo vệ điện hạ tại thành Sương Phong, ta muốn biết tại sao ngươilại không bảo vệ hắn ta mọi lúc mọi nơi, làm cho hắn ta rơi vào hoàn cảnh nguyhiểm tới như vậy?" Liễu Bình hỏi."Xin chú ý, ta cũng không phải vạn năng, ta cần phải quan tâm tới toàn bộ Đếquốc, lại còn phải hưởng ứng toàn bộ yêu cầu của mỗi một thành viên trongHoàng thất, chấp hành vô số sách lược chiến tranh, cùng với rất nhiều chuyệnmà ngươi không thể biết được." Danh sách Chiến tranh trả lời.Liễu Bình mỉm cười.Hắn nắm chặt huy hiệu bằng bạc, đặt tới trong túi, nói với đối phương:"Cám ơn, ta đã biết."Huy hiệu này tương đương với một tấm giấy thông hành thông hướng các nơibiên cương của Đế quốc.Rõ ràng là Đế quốc cần có người nắm giữ tri thức rộng, dùng để phát hiện cùngthăm dò những khu vực không biết xung quanh Đế quốc, đó là vì tự vệ, cũng làđể phát triển cùng mở rộng.Về phần Hoàng đế bị ký sinh...Mình mới chỉ là suy đoán, cơ bản là không có chứng cứ.Hơn nữa, coi như có...Mình nên giải thích như thế nào?Chẳng lẽ nói mình đã trở thành chủ nhân mới của Tiền Võ Chu, suy đoán dựavào những tin tức do Tiền Võ Chu cung cấp hay sao?Bí mật về Thủ Ngục kỵ sĩ không thể bị tiết lộ, nếu không chính là muốn chết.Chỉ có thể nghĩ những phương pháp khác.Danh sách Chiến tranh phát ra tiếng vù vù: "Liễu Bình, lượng kiến thức dự trữcủa ngươi khá kinh người, ta chờ mong ngươi sẽ trợ giúp Bản Danh Sách pháttriển lên một độ cao mới, tạm biệt.""Tạm biệt." Liễu Bình nói.Thân hình hắn nhẹ nhàng lóe lên, rời khỏi lâu đài, lại xuất hiện trên con đườngbên ngoài lâu đài."Thế nào, thuận lợi chứ?" Duray cười lớn hỏi."Nói thực ra, rất giật mình cùng sợ hãi." Liễu Bình nói.ầ ầ"Không sao, lần đầu tiên ai cũng vậy cả." Jess cười tủm tỉm nói.Liễu Bình không nhịn được lại lấy chiếc huy hiệu bạc kia ra, âm thầm nói: "Tamuốn biết một vài chuyện."Huy hiệu bỗng phát ra tiếng đáp lại:"Nhà tự nhiên học Liễu Bình, ngươi cần một số điểm công huân để được tưvấn.""Điểm công huân hiện tại của ngươi là: 0."Liễu Bình ngẩn ra.Duray vỗ vai hắn, nói: "Mặc dù tri thức có thể chia sẻ, thế nhưng điều kiện tiênquyết là ngươi cũng phải cống hiến lượng tri thức nhất định.""Dùng tri thức hoặc tin tức tình báo để đổi lấy điểm công huân sao?" Liễu Bìnhhỏi."Đúng, cố gắng lên, tranh thủ lấy được thành tích tại học thuật hoặc thăm dòđi." Jess cũng nói.Liễu Bình thu hồi huy hiệu bạc lại, hỏi:"Hai vị, mạo muội hỏi một câu, làm sao ta lại không thấy được các nhà tự nhiênhọc khác?"