"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 420: Nhiệm vụ gì?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Mười năm qua, tử tước Edern đã gặp phải ba mươi chín lần ám sát, thế nhưngkhông thành công lần nào.""Dựa vào thống kê không đầy đủ, phủ tử tước có tám tên Thẻ bài sư, bọn họluôn luôn bảo vệ tử tước Edern."Liễu Bình thả tin tình báo này xuống, lại cầm lên một tin khác.Trên đó có viết:"Tình báo mới nhất tại phủ tử tước: ""Hôm qua, bởi vì chủ trì một trận đánh cược thất bại, Tử tước liên tục giết chếthai mươi người, sai phái ba tên Thẻ bài sư tiến tới đuổi giết Nam tước của thôntrang Mir.""Căn cứ tình báo để phân tích, Tử tước đang bị hoài nghi là giở trò trong trậnđánh cược, làm cho đông đảo quý tộc không vừa lòng.""Tin tức từ Đế đô truyền tới, lần này Tử tước đứng trước thử thách rất khókhăn."Liễu Bình buông tình báo xuống, trở nên trầm ngâm.Một Tử tước, lại có thể tùy ý quyết định sinh tử của Nam tước.Như vậy...Nếu như tử tước Edern thật sự chọc giận quý tộc khác...Chỉ cần trong số quý tộc đó có một người với thân phận càng cao quý hơn, ví dụnhư Hầu tước hoặc là Bá tước, như vậy tử tước Edern liền nguy hiểm.Có vẻ như mình cũng không cần nhanh chóng giết hắn ta.Nếu như tử tước Edern lại bị quý tộc bậc cao hơn giết chết...Chẳng phải là tất cả đều vui vẻ rồi?"Các hạ, những thứ mà ngài cần đều đã chuẩn bị xong rồi."Một giọng nói truyền tới từ ngoài phòng."Mời vào." Liễu Bình nói.Cửa mở ra.Một đạo tặc rất kính cẩn đi tới, đặt mấy tấm thẻ bài trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình quan sát từng vật phẩm, thấy được đó là một bộ giáp da đạo tặc rấtkhông tệ, cùng hai chiếc dao găm, kiếm ngắn, cung tiễn, độc dược, lựu đạn cỡnhỏ, giày dạ hành, áo choàng, mặt nạ phụ ma, thuốc chiến đấu.Đạo tặc thấy hắn kiểm tra lá bài thì ở một bên nói: "Đều là vật phẩm cấp bậcĐại đạo tặc, là thứ tốt nhất bên trong Công hội.""Không tệ." Liễu Bình nói.ố ếNhững thứ này cũng không tốt là bao, cũng không có gì đặc biệt, thế nhưng thứnên sắc bén thì sắc bén, nên nhẹ nhàng thì nhẹ nhàng, nên trí mạng thì trí mạng,đủ để mình đóng vai thành một đạo tặc."Các hạ, còn có một chuyện.""Chuyện gì?""Ngày hôm nay phủ thành chủ điều động nhân thủ, điều tra toàn bộ thành Forennhư chó dại, đã tới nơi này của chúng ta.""Ta cần làm gì sao?" Liễu Bình hỏi.Người đạo tặc kia cười khổ, nói: "Công hội Đạo tặc chúng ta làm rất nhiềuchuyện cũng không quang minh, cũng có rất nhiều anh em đều đắc tội phủthành chủ cả... nếu như ngài đã từng đắc tội phủ thành chủ, xin hãy đi theo ta tớimật đạo để tạm thời tránh né.""Vậy đi thôi." Liễu Bình nói.Hắn đứng lên, đi theo người đạo tặc kia ra cửa, một đường đi vào sâu trongCông hội Đạo Tặc.Vượt qua từng con đường hành lang, xuyên qua mấy mật đạo ẩn nấp, Liễu Bìnhtiến vào sâu dưới lòng đất, đi tới một căn phòng lớn khô ráo râm mát.Nơi này đã có một số người rồi.Phóng tầm mắt nhìn tới, đỉnh đầu của bọn họ đều hiện lên từng hàng chữ nhỏ:[Đại đạo tặc.][Thích khách.][Đại đạo tặc.][Ám ảnh thích khách (Xưng Hào thích khách).][Cao thủ trộm bảo (Xưng Hào đạo tặc).][Liệp hành giả (Xưng Hào đạo tặc).][...]Đều là cao thủ mà.Liễu Bình thu hồi ánh mắt, tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, bắt đầu loay hoaynhững độc dược mà mình vừa mới có được kia.Độc dược là một loại rất thú vị.Nó có thể giúp người chiến thắng những kẻ địch mà ban đầu không có khả năngchiến thắng.Bản thân Liễu Bình cũng có kinh nghiệm dùng độc rất phong phú, đây là lầnđầu tiên hắn tiếp xúc với độc tố ngoài thế giới Tu Hành, cho nên rất nhanh hắnđã đắm chìm vào trong nghiên cứu của mình."Độc dược màu lam... nhìn nhãn thì biết nó là thứ chuyên môn làm cho đối thủhôn mê, đáng tiếc tại sao lại không có ghi thành phần chứ? Hạn sử dụng cũngkhông có nữa?"Liễu Bình vừa quan sát vừa phê bình.Bỗng nhiên, tiếng bàn tán xung quanh biến mất.Một ông lão xuất hiện trong mật thất này, nhìn về đông đảo đạo tặc cùng thíchkhách.Ông ta chính là người đã hoàn thành giao dịch với Liễu Bình khi trước.Sau khi thăng lên làm Đại đạo tặc, Liễu Bình mới biết được, ông ta chính làphân hội trưởng Công hội đạo tặc tại thành Foren."Các vị.""Các ngươi đều là cao thủ đi lại trong bóng đêm, hiện tại có một nhiệm vụ lâmthời, ai nguyện ý tiếp?""Nhiệm vụ gì?" Có người hỏi."Hiện tại thành Foren cũng không yên bình, có một vài người đã vội vã rời khỏinơi này, cần hộ vệ... đương nhiên, bọn họ cũng đã chiêu mộ rất nhiều người tạinhững Công hội khác, hiện tại còn muốn chiêu mộ mười cao thủ trong Công hộiĐạo Tặc chúng ta, yêu cầu là có cấp bậc từ Đại đạo tặc trở lên." Ông lão nói."Là các thủ lĩnh của những thương hội kia chứ." Một Xưng Hào thích kháchnói."Không sai, các thủ lĩnh của mấy thương hội lớn liên hợp thông báo nhiệm vụ,một tiếng sau lên đường, cho nên người hứng thú nhanh chóng đứng ra, để tacòn tập trung nhân thủ cho nhanh." Ông lão nói."Ha ha, thật sự là một đám hèn nhát, coi như tử tước Edern xảy ra vấn đề gì thìthành Foren cũng không chịu ảnh hưởng, nếu như gã chết rồi, vậy thì chẳngphải nơi này ẩn chứa càng nhiều lợi ích hay sao?" Một Đại đạo tặc khác nói.Những người khác cũng có vẻ mặt dửng dưng sao cũng được, trong thời gianngắn cũng không ai đứng ra.Liễu Bình cũng thu hồi ánh mắt, đang định tiếp tục nghiên cứu độc dược trêntay, thế nhưng có một ý nghĩ bỗng xuất hiện trong đầu.Không đúng...Nếu như bàn về tình báo bí ẩn, đương nhiên là Công hội Đạo Tặc biết đượccàng nhiều hơn đám thương nhân kia.Thế nhưng bàn về kiến thức thì các thương nhân càng hơn đạo tặc một bậc, bìnhthường đều có thể tiếp xúc với những người có thân phận cao, rất mẫn cảm đốivới rất nhiều chuyện.Bọn họ rời đi vội vã như thế, chắc hẳn là đã phát hiện ra cái gì.Tới cùng là cục diện như thế nào, mới có thể để đám thương nhân với khứu giácnhạy cảm này vội vã rời khỏi thành Foren chứ?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Mười năm qua, tử tước Edern đã gặp phải ba mươi chín lần ám sát, thế nhưngkhông thành công lần nào.""Dựa vào thống kê không đầy đủ, phủ tử tước có tám tên Thẻ bài sư, bọn họluôn luôn bảo vệ tử tước Edern."Liễu Bình thả tin tình báo này xuống, lại cầm lên một tin khác.Trên đó có viết:"Tình báo mới nhất tại phủ tử tước: ""Hôm qua, bởi vì chủ trì một trận đánh cược thất bại, Tử tước liên tục giết chếthai mươi người, sai phái ba tên Thẻ bài sư tiến tới đuổi giết Nam tước của thôntrang Mir.""Căn cứ tình báo để phân tích, Tử tước đang bị hoài nghi là giở trò trong trậnđánh cược, làm cho đông đảo quý tộc không vừa lòng.""Tin tức từ Đế đô truyền tới, lần này Tử tước đứng trước thử thách rất khókhăn."Liễu Bình buông tình báo xuống, trở nên trầm ngâm.Một Tử tước, lại có thể tùy ý quyết định sinh tử của Nam tước.Như vậy...Nếu như tử tước Edern thật sự chọc giận quý tộc khác...Chỉ cần trong số quý tộc đó có một người với thân phận càng cao quý hơn, ví dụnhư Hầu tước hoặc là Bá tước, như vậy tử tước Edern liền nguy hiểm.Có vẻ như mình cũng không cần nhanh chóng giết hắn ta.Nếu như tử tước Edern lại bị quý tộc bậc cao hơn giết chết...Chẳng phải là tất cả đều vui vẻ rồi?"Các hạ, những thứ mà ngài cần đều đã chuẩn bị xong rồi."Một giọng nói truyền tới từ ngoài phòng."Mời vào." Liễu Bình nói.Cửa mở ra.Một đạo tặc rất kính cẩn đi tới, đặt mấy tấm thẻ bài trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình quan sát từng vật phẩm, thấy được đó là một bộ giáp da đạo tặc rấtkhông tệ, cùng hai chiếc dao găm, kiếm ngắn, cung tiễn, độc dược, lựu đạn cỡnhỏ, giày dạ hành, áo choàng, mặt nạ phụ ma, thuốc chiến đấu.Đạo tặc thấy hắn kiểm tra lá bài thì ở một bên nói: "Đều là vật phẩm cấp bậcĐại đạo tặc, là thứ tốt nhất bên trong Công hội.""Không tệ." Liễu Bình nói.ố ếNhững thứ này cũng không tốt là bao, cũng không có gì đặc biệt, thế nhưng thứnên sắc bén thì sắc bén, nên nhẹ nhàng thì nhẹ nhàng, nên trí mạng thì trí mạng,đủ để mình đóng vai thành một đạo tặc."Các hạ, còn có một chuyện.""Chuyện gì?""Ngày hôm nay phủ thành chủ điều động nhân thủ, điều tra toàn bộ thành Forennhư chó dại, đã tới nơi này của chúng ta.""Ta cần làm gì sao?" Liễu Bình hỏi.Người đạo tặc kia cười khổ, nói: "Công hội Đạo tặc chúng ta làm rất nhiềuchuyện cũng không quang minh, cũng có rất nhiều anh em đều đắc tội phủthành chủ cả... nếu như ngài đã từng đắc tội phủ thành chủ, xin hãy đi theo ta tớimật đạo để tạm thời tránh né.""Vậy đi thôi." Liễu Bình nói.Hắn đứng lên, đi theo người đạo tặc kia ra cửa, một đường đi vào sâu trongCông hội Đạo Tặc.Vượt qua từng con đường hành lang, xuyên qua mấy mật đạo ẩn nấp, Liễu Bìnhtiến vào sâu dưới lòng đất, đi tới một căn phòng lớn khô ráo râm mát.Nơi này đã có một số người rồi.Phóng tầm mắt nhìn tới, đỉnh đầu của bọn họ đều hiện lên từng hàng chữ nhỏ:[Đại đạo tặc.][Thích khách.][Đại đạo tặc.][Ám ảnh thích khách (Xưng Hào thích khách).][Cao thủ trộm bảo (Xưng Hào đạo tặc).][Liệp hành giả (Xưng Hào đạo tặc).][...]Đều là cao thủ mà.Liễu Bình thu hồi ánh mắt, tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, bắt đầu loay hoaynhững độc dược mà mình vừa mới có được kia.Độc dược là một loại rất thú vị.Nó có thể giúp người chiến thắng những kẻ địch mà ban đầu không có khả năngchiến thắng.Bản thân Liễu Bình cũng có kinh nghiệm dùng độc rất phong phú, đây là lầnđầu tiên hắn tiếp xúc với độc tố ngoài thế giới Tu Hành, cho nên rất nhanh hắnđã đắm chìm vào trong nghiên cứu của mình."Độc dược màu lam... nhìn nhãn thì biết nó là thứ chuyên môn làm cho đối thủhôn mê, đáng tiếc tại sao lại không có ghi thành phần chứ? Hạn sử dụng cũngkhông có nữa?"Liễu Bình vừa quan sát vừa phê bình.Bỗng nhiên, tiếng bàn tán xung quanh biến mất.Một ông lão xuất hiện trong mật thất này, nhìn về đông đảo đạo tặc cùng thíchkhách.Ông ta chính là người đã hoàn thành giao dịch với Liễu Bình khi trước.Sau khi thăng lên làm Đại đạo tặc, Liễu Bình mới biết được, ông ta chính làphân hội trưởng Công hội đạo tặc tại thành Foren."Các vị.""Các ngươi đều là cao thủ đi lại trong bóng đêm, hiện tại có một nhiệm vụ lâmthời, ai nguyện ý tiếp?""Nhiệm vụ gì?" Có người hỏi."Hiện tại thành Foren cũng không yên bình, có một vài người đã vội vã rời khỏinơi này, cần hộ vệ... đương nhiên, bọn họ cũng đã chiêu mộ rất nhiều người tạinhững Công hội khác, hiện tại còn muốn chiêu mộ mười cao thủ trong Công hộiĐạo Tặc chúng ta, yêu cầu là có cấp bậc từ Đại đạo tặc trở lên." Ông lão nói."Là các thủ lĩnh của những thương hội kia chứ." Một Xưng Hào thích kháchnói."Không sai, các thủ lĩnh của mấy thương hội lớn liên hợp thông báo nhiệm vụ,một tiếng sau lên đường, cho nên người hứng thú nhanh chóng đứng ra, để tacòn tập trung nhân thủ cho nhanh." Ông lão nói."Ha ha, thật sự là một đám hèn nhát, coi như tử tước Edern xảy ra vấn đề gì thìthành Foren cũng không chịu ảnh hưởng, nếu như gã chết rồi, vậy thì chẳngphải nơi này ẩn chứa càng nhiều lợi ích hay sao?" Một Đại đạo tặc khác nói.Những người khác cũng có vẻ mặt dửng dưng sao cũng được, trong thời gianngắn cũng không ai đứng ra.Liễu Bình cũng thu hồi ánh mắt, đang định tiếp tục nghiên cứu độc dược trêntay, thế nhưng có một ý nghĩ bỗng xuất hiện trong đầu.Không đúng...Nếu như bàn về tình báo bí ẩn, đương nhiên là Công hội Đạo Tặc biết đượccàng nhiều hơn đám thương nhân kia.Thế nhưng bàn về kiến thức thì các thương nhân càng hơn đạo tặc một bậc, bìnhthường đều có thể tiếp xúc với những người có thân phận cao, rất mẫn cảm đốivới rất nhiều chuyện.Bọn họ rời đi vội vã như thế, chắc hẳn là đã phát hiện ra cái gì.Tới cùng là cục diện như thế nào, mới có thể để đám thương nhân với khứu giácnhạy cảm này vội vã rời khỏi thành Foren chứ?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Mười năm qua, tử tước Edern đã gặp phải ba mươi chín lần ám sát, thế nhưngkhông thành công lần nào.""Dựa vào thống kê không đầy đủ, phủ tử tước có tám tên Thẻ bài sư, bọn họluôn luôn bảo vệ tử tước Edern."Liễu Bình thả tin tình báo này xuống, lại cầm lên một tin khác.Trên đó có viết:"Tình báo mới nhất tại phủ tử tước: ""Hôm qua, bởi vì chủ trì một trận đánh cược thất bại, Tử tước liên tục giết chếthai mươi người, sai phái ba tên Thẻ bài sư tiến tới đuổi giết Nam tước của thôntrang Mir.""Căn cứ tình báo để phân tích, Tử tước đang bị hoài nghi là giở trò trong trậnđánh cược, làm cho đông đảo quý tộc không vừa lòng.""Tin tức từ Đế đô truyền tới, lần này Tử tước đứng trước thử thách rất khókhăn."Liễu Bình buông tình báo xuống, trở nên trầm ngâm.Một Tử tước, lại có thể tùy ý quyết định sinh tử của Nam tước.Như vậy...Nếu như tử tước Edern thật sự chọc giận quý tộc khác...Chỉ cần trong số quý tộc đó có một người với thân phận càng cao quý hơn, ví dụnhư Hầu tước hoặc là Bá tước, như vậy tử tước Edern liền nguy hiểm.Có vẻ như mình cũng không cần nhanh chóng giết hắn ta.Nếu như tử tước Edern lại bị quý tộc bậc cao hơn giết chết...Chẳng phải là tất cả đều vui vẻ rồi?"Các hạ, những thứ mà ngài cần đều đã chuẩn bị xong rồi."Một giọng nói truyền tới từ ngoài phòng."Mời vào." Liễu Bình nói.Cửa mở ra.Một đạo tặc rất kính cẩn đi tới, đặt mấy tấm thẻ bài trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình quan sát từng vật phẩm, thấy được đó là một bộ giáp da đạo tặc rấtkhông tệ, cùng hai chiếc dao găm, kiếm ngắn, cung tiễn, độc dược, lựu đạn cỡnhỏ, giày dạ hành, áo choàng, mặt nạ phụ ma, thuốc chiến đấu.Đạo tặc thấy hắn kiểm tra lá bài thì ở một bên nói: "Đều là vật phẩm cấp bậcĐại đạo tặc, là thứ tốt nhất bên trong Công hội.""Không tệ." Liễu Bình nói.ố ếNhững thứ này cũng không tốt là bao, cũng không có gì đặc biệt, thế nhưng thứnên sắc bén thì sắc bén, nên nhẹ nhàng thì nhẹ nhàng, nên trí mạng thì trí mạng,đủ để mình đóng vai thành một đạo tặc."Các hạ, còn có một chuyện.""Chuyện gì?""Ngày hôm nay phủ thành chủ điều động nhân thủ, điều tra toàn bộ thành Forennhư chó dại, đã tới nơi này của chúng ta.""Ta cần làm gì sao?" Liễu Bình hỏi.Người đạo tặc kia cười khổ, nói: "Công hội Đạo tặc chúng ta làm rất nhiềuchuyện cũng không quang minh, cũng có rất nhiều anh em đều đắc tội phủthành chủ cả... nếu như ngài đã từng đắc tội phủ thành chủ, xin hãy đi theo ta tớimật đạo để tạm thời tránh né.""Vậy đi thôi." Liễu Bình nói.Hắn đứng lên, đi theo người đạo tặc kia ra cửa, một đường đi vào sâu trongCông hội Đạo Tặc.Vượt qua từng con đường hành lang, xuyên qua mấy mật đạo ẩn nấp, Liễu Bìnhtiến vào sâu dưới lòng đất, đi tới một căn phòng lớn khô ráo râm mát.Nơi này đã có một số người rồi.Phóng tầm mắt nhìn tới, đỉnh đầu của bọn họ đều hiện lên từng hàng chữ nhỏ:[Đại đạo tặc.][Thích khách.][Đại đạo tặc.][Ám ảnh thích khách (Xưng Hào thích khách).][Cao thủ trộm bảo (Xưng Hào đạo tặc).][Liệp hành giả (Xưng Hào đạo tặc).][...]Đều là cao thủ mà.Liễu Bình thu hồi ánh mắt, tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, bắt đầu loay hoaynhững độc dược mà mình vừa mới có được kia.Độc dược là một loại rất thú vị.Nó có thể giúp người chiến thắng những kẻ địch mà ban đầu không có khả năngchiến thắng.Bản thân Liễu Bình cũng có kinh nghiệm dùng độc rất phong phú, đây là lầnđầu tiên hắn tiếp xúc với độc tố ngoài thế giới Tu Hành, cho nên rất nhanh hắnđã đắm chìm vào trong nghiên cứu của mình."Độc dược màu lam... nhìn nhãn thì biết nó là thứ chuyên môn làm cho đối thủhôn mê, đáng tiếc tại sao lại không có ghi thành phần chứ? Hạn sử dụng cũngkhông có nữa?"Liễu Bình vừa quan sát vừa phê bình.Bỗng nhiên, tiếng bàn tán xung quanh biến mất.Một ông lão xuất hiện trong mật thất này, nhìn về đông đảo đạo tặc cùng thíchkhách.Ông ta chính là người đã hoàn thành giao dịch với Liễu Bình khi trước.Sau khi thăng lên làm Đại đạo tặc, Liễu Bình mới biết được, ông ta chính làphân hội trưởng Công hội đạo tặc tại thành Foren."Các vị.""Các ngươi đều là cao thủ đi lại trong bóng đêm, hiện tại có một nhiệm vụ lâmthời, ai nguyện ý tiếp?""Nhiệm vụ gì?" Có người hỏi."Hiện tại thành Foren cũng không yên bình, có một vài người đã vội vã rời khỏinơi này, cần hộ vệ... đương nhiên, bọn họ cũng đã chiêu mộ rất nhiều người tạinhững Công hội khác, hiện tại còn muốn chiêu mộ mười cao thủ trong Công hộiĐạo Tặc chúng ta, yêu cầu là có cấp bậc từ Đại đạo tặc trở lên." Ông lão nói."Là các thủ lĩnh của những thương hội kia chứ." Một Xưng Hào thích kháchnói."Không sai, các thủ lĩnh của mấy thương hội lớn liên hợp thông báo nhiệm vụ,một tiếng sau lên đường, cho nên người hứng thú nhanh chóng đứng ra, để tacòn tập trung nhân thủ cho nhanh." Ông lão nói."Ha ha, thật sự là một đám hèn nhát, coi như tử tước Edern xảy ra vấn đề gì thìthành Foren cũng không chịu ảnh hưởng, nếu như gã chết rồi, vậy thì chẳngphải nơi này ẩn chứa càng nhiều lợi ích hay sao?" Một Đại đạo tặc khác nói.Những người khác cũng có vẻ mặt dửng dưng sao cũng được, trong thời gianngắn cũng không ai đứng ra.Liễu Bình cũng thu hồi ánh mắt, đang định tiếp tục nghiên cứu độc dược trêntay, thế nhưng có một ý nghĩ bỗng xuất hiện trong đầu.Không đúng...Nếu như bàn về tình báo bí ẩn, đương nhiên là Công hội Đạo Tặc biết đượccàng nhiều hơn đám thương nhân kia.Thế nhưng bàn về kiến thức thì các thương nhân càng hơn đạo tặc một bậc, bìnhthường đều có thể tiếp xúc với những người có thân phận cao, rất mẫn cảm đốivới rất nhiều chuyện.Bọn họ rời đi vội vã như thế, chắc hẳn là đã phát hiện ra cái gì.Tới cùng là cục diện như thế nào, mới có thể để đám thương nhân với khứu giácnhạy cảm này vội vã rời khỏi thành Foren chứ?