Ta quỳ suốt ba ngày ba đêm, khẩn cầu phụ hoàng tra rõ vụ án Phò mã bị sát hại. Đến ngày thứ ba, ta đợi được một câu từ miệng thái giám thân cận bên cạnh phụ hoàng - Hỉ công công. "Điện hạ, vụ án đã được điều tra rõ ràng. Phò mã bất hạnh gặp phải sơn tặc, bọn chúng sớm đã bỏ trốn, hiện nay Kinh Triệu phủ đang truy bắt khắp nơi. Sự việc đến nước này, xin Công chúa nén bi thương. Bệ hạ bận rộn quốc sự, mong Công chúa hồi phủ nghỉ ngơi." "Không phải sơn tặc! Chàng ấy bị đ.â.m hơn ba mươi nhát, rõ ràng là bị s.á.t h.ạ.i để trả thù!" "Điện hạ, bệ hạ nói là sơn tặc." Hỉ công công nói chắc như đinh đóng cột. Cổ họng ta nghẹn lại, nước mắt hòa lẫn với mưa rơi, từ miệng tràn vào tim. Một lúc lâu sau, ta khẽ cười, nhẹ giọng nói: "Phụ hoàng nói đúng, là ta quá cố chấp, khiến người phải lo lắng rồi." Ta quỳ lạy về phía Càn Thanh cung, chậm rãi đứng dậy rời đi. Về đến phủ Công chúa, ta chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, liền ngã xuống bất tỉnh. Lúc tỉnh lại, đã là ba ngày sau. Mắt Lục Ngạc hoe đỏ,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...