Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 381: Sở Thiên Ngân ẩn náu
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta vừa nói, vừa chậm rãi lấy linh bảo Hoang Kiếm tối đen ra, rất có dáng vẻmột lời không hợp là muốn đấu võ.Nghe thấy những lời này, Trương Hàn sửng sốt một lát, nhưng hắn ta nhanhchóng lấy lại tinh thần, thần thức điên cuồng phóng thích ra, quét xung quanh.Dưới cố gắng tìm kiếm của hắn ta, rất nhanh đã phát hiện có hư không khôngthích hợp.Trong hư không đó mơ hồ có pháp lực dao động lan tràn ra, rõ ràng là có ngườiẩn nấp ở bên trong.Biết được điểm này, thiếu chút nữa Trương Hàn tức điên lên, nụ cười ấm áp trênmặt lập tức biến mất.Ở địa bàn nhà mình, bị người ta theo dõi, hắn ta còn không biết.Nếu là như vậy còn chưa tính, còn phải cần Diệp Lạc nhắc nhở hắn ta mới pháthiện, mặt mũi mất sạch rồi.Gương mặt Trương Hàn âm trầm, quang mang của Thái Âm Tinh chiếu rọixuống, quanh người hắn ta bắt đầu lóe lên ánh huỳnh quang, giống như lập tứcbày trận.“Trương tiểu hữu, Diệp tiểu hữu, đừng ra tay, bần đạo không có ác ý!”Hư không nổi lên từng gợn sóng, Sở Thiên Ngân tông chủ của Minh TiênThánh Tông một trong những tông môn ẩn thế Trung Châu đi từ trong ra.“Sở Thiên Ngân! Sở tiền bối? Ngươi lén lút trốn ở đây làm gì?”Nhìn thấy người tới, Trương Hàn lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, không rõ chân tướng.Diệp Lạc nhìn Sở Thiên Ngân, không biết đối phương, chẳng qua Trương Hàngiống như quen, không bày ra trạng thái muốn chiến đấu, lẳng lặng đứng mộtbên nhìn hai người nói chuyện.“Trương đạo hữu, Diệp đạo hữu, bần đạo không có ác ý, bần đạo chỉ tới chúcmừng Trương tiểu hữu trở thành tông chủ của Thánh Địa một phương mà thôi,nhưng thân phận của bần đạo đặc biệt, quang minh chính đại tới, khó tránh khỏisẽ phiền phức, vì thế đành phải ẩn trốn.”Sở Thiên Ngân vội vàng giải thích.Lão ta giải thích, lại nhìn về phía Diệp Lạc, trong mắt hiện lên chút nghiêmtrọng.Lão ta là dựa vào một kiện linh bảo có tác dụng ẩn náu, mới thành công nấpvào, không ngờ tới vậy mà Diệp Lạc vẫn có thể nhìn thấu lão ta, đúng là khólường.“Ngươi là tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu, quang minh chính đại đếnđúng là không tốt, chẳng qua… Đại điển đã kết thúc lâu như vậy, ngươi tìm lýdo, cũng nên tìm lý do tốt hơn một chút đúng không?”Khóe miệng Trương Hàn giật giật, cảm thấy đối phương đang sỉ nhục chỉ sốthông minh của hắn ta.“Chuyện này, khụ khụ, bần đạo chỉ muốn nhìn xem, phương diện thần thức củahai vị tiểu hữu thế nào mà thôi, không ngờ tới thần thức của hai vị tiểu hữu lạimạnh như vậy.”Sở Thiên Ngân liên tục ho khan, vô cùng khó xử.“Ta thấy ngươi là muốn rình coi phương pháp tu luyện của bọn ta đúng không?”Trương Hàn không lưu tình vạch trần tâm tư của Sở Thiên Ngân.Hắn ta nhìn vẻ mặt của đối phương, cũng hiểu rõ ý của đối phương, trong lòngnhẹ nhàng thở ra.Tuy người trước mắt thèm muốn công pháp tu luyện của bọn họ, nhưng nói tómlại, vẫn không có ác ý.Hắn ta còn nhớ rõ đối phương từng đưa những con rối cho hắn ta.Nhưng cho dù thế nào, hắn ta đều đã mất mặt trước mặt đại sư huynh nhà mình.Vậy mà ngay cả phát hiện đều không phát hiện được……Cửa đại điện.Đôi mắt Trương Hàn nhìn chằm chằm Sở Thiên Ngân, không lưu tình vạch trầnSở Thiên Ngân, thái độ vô cùng cường thế.Không bận tâm tới Sở Thiên Ngân.Hắn ta biết rõ, dựa vào sức chiến đấu của đại sư huynh nhà hắn ta, rất có khảnăng thắng được người trước mặt này.Cho dù không thể, cộng thêm hắn ta cũng tuyệt đối có thể.Cho nên vẫn luôn không bận tâm tới thân phận của Sở Thiên Ngân.“Không, không thể nào.”Sở Thiên Ngân cười ha ha, vẫn luôn không thừa nhận.“Vậy ngươi chỉ đơn thuần tới chúc mừng thôi sao?”Vẻ mặt Trương Hàn không đổi hỏi.“Không sai, Trương tiểu hữu ngươi trở thành tông chủ của Thánh Địa mộtphương, đương nhiên là bần đạo phải tới chúc mừng mới được.”Sở Thiên Ngân thoải mái gật đầu.“Vậy ngươi chúc mừng xong rồi, có thể rời đi chưa?”Trương Hàn nói thẳng.“Có thể, đương nhiên có thể, vậy bần đạo rời đi trước.”Sở Thiên Ngân cũng hiểu rõ mình phạm vào tối kỵ.Ở giới tu hành, nhìn trộm phương pháp tu hành của người khác, vốn là tối kỵ,nếu đổi thành người khác, chỉ sợ đã trực tiếp ra tay.May mà thân phận của lão ta không đơn giản.Sở Thiên Ngân xoay người chuẩn bị rời đi, trước khi đi, lão ta còn liếc mắt nhìnDiệp Lạc một cái.Thực sự là vì thực lực của Diệp Lạc khiến lão ta kinh hãi.Rõ ràng khi ở Đại Bỉ vạn tông, Diệp Lạc này còn chưa mạnh tới mức này.Khi đó hắn ta cũng từng lén quan sát đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Khi đó chiến lực của Diệp Lạc vẫn luôn kém lão ta.Hay là nói, khi đó Vô Đạo Tông, ngoại trừ Sở tông chủ “thần bí” kia ra, nhữngngười khác lão ta có thể trấn áp.Nhưng hiện giờ…Lão ta chưa chắc thắng được Diệp Lạc.Sở Thiên Ngân không muốn đi thực tiễn xem có thể thắng Diệp Lạc hay không,xoay người bay ra khỏi huyền không đảo.Chỉ trong giây lát, lão ta đã biến mất khỏi tầm mắt của Trương Hàn và DiệpLạc.Diệp Lạc thấy thế, cũng thu hồi vũ khí của mình.“Đi thôi, người nọ đã đi, đừng nhìn nữa, tiến vào điện hãy nói.”Diệp Lạc tiến vào trong đại điện.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta vừa nói, vừa chậm rãi lấy linh bảo Hoang Kiếm tối đen ra, rất có dáng vẻmột lời không hợp là muốn đấu võ.Nghe thấy những lời này, Trương Hàn sửng sốt một lát, nhưng hắn ta nhanhchóng lấy lại tinh thần, thần thức điên cuồng phóng thích ra, quét xung quanh.Dưới cố gắng tìm kiếm của hắn ta, rất nhanh đã phát hiện có hư không khôngthích hợp.Trong hư không đó mơ hồ có pháp lực dao động lan tràn ra, rõ ràng là có ngườiẩn nấp ở bên trong.Biết được điểm này, thiếu chút nữa Trương Hàn tức điên lên, nụ cười ấm áp trênmặt lập tức biến mất.Ở địa bàn nhà mình, bị người ta theo dõi, hắn ta còn không biết.Nếu là như vậy còn chưa tính, còn phải cần Diệp Lạc nhắc nhở hắn ta mới pháthiện, mặt mũi mất sạch rồi.Gương mặt Trương Hàn âm trầm, quang mang của Thái Âm Tinh chiếu rọixuống, quanh người hắn ta bắt đầu lóe lên ánh huỳnh quang, giống như lập tứcbày trận.“Trương tiểu hữu, Diệp tiểu hữu, đừng ra tay, bần đạo không có ác ý!”Hư không nổi lên từng gợn sóng, Sở Thiên Ngân tông chủ của Minh TiênThánh Tông một trong những tông môn ẩn thế Trung Châu đi từ trong ra.“Sở Thiên Ngân! Sở tiền bối? Ngươi lén lút trốn ở đây làm gì?”Nhìn thấy người tới, Trương Hàn lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, không rõ chân tướng.Diệp Lạc nhìn Sở Thiên Ngân, không biết đối phương, chẳng qua Trương Hàngiống như quen, không bày ra trạng thái muốn chiến đấu, lẳng lặng đứng mộtbên nhìn hai người nói chuyện.“Trương đạo hữu, Diệp đạo hữu, bần đạo không có ác ý, bần đạo chỉ tới chúcmừng Trương tiểu hữu trở thành tông chủ của Thánh Địa một phương mà thôi,nhưng thân phận của bần đạo đặc biệt, quang minh chính đại tới, khó tránh khỏisẽ phiền phức, vì thế đành phải ẩn trốn.”Sở Thiên Ngân vội vàng giải thích.Lão ta giải thích, lại nhìn về phía Diệp Lạc, trong mắt hiện lên chút nghiêmtrọng.Lão ta là dựa vào một kiện linh bảo có tác dụng ẩn náu, mới thành công nấpvào, không ngờ tới vậy mà Diệp Lạc vẫn có thể nhìn thấu lão ta, đúng là khólường.“Ngươi là tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu, quang minh chính đại đếnđúng là không tốt, chẳng qua… Đại điển đã kết thúc lâu như vậy, ngươi tìm lýdo, cũng nên tìm lý do tốt hơn một chút đúng không?”Khóe miệng Trương Hàn giật giật, cảm thấy đối phương đang sỉ nhục chỉ sốthông minh của hắn ta.“Chuyện này, khụ khụ, bần đạo chỉ muốn nhìn xem, phương diện thần thức củahai vị tiểu hữu thế nào mà thôi, không ngờ tới thần thức của hai vị tiểu hữu lạimạnh như vậy.”Sở Thiên Ngân liên tục ho khan, vô cùng khó xử.“Ta thấy ngươi là muốn rình coi phương pháp tu luyện của bọn ta đúng không?”Trương Hàn không lưu tình vạch trần tâm tư của Sở Thiên Ngân.Hắn ta nhìn vẻ mặt của đối phương, cũng hiểu rõ ý của đối phương, trong lòngnhẹ nhàng thở ra.Tuy người trước mắt thèm muốn công pháp tu luyện của bọn họ, nhưng nói tómlại, vẫn không có ác ý.Hắn ta còn nhớ rõ đối phương từng đưa những con rối cho hắn ta.Nhưng cho dù thế nào, hắn ta đều đã mất mặt trước mặt đại sư huynh nhà mình.Vậy mà ngay cả phát hiện đều không phát hiện được……Cửa đại điện.Đôi mắt Trương Hàn nhìn chằm chằm Sở Thiên Ngân, không lưu tình vạch trầnSở Thiên Ngân, thái độ vô cùng cường thế.Không bận tâm tới Sở Thiên Ngân.Hắn ta biết rõ, dựa vào sức chiến đấu của đại sư huynh nhà hắn ta, rất có khảnăng thắng được người trước mặt này.Cho dù không thể, cộng thêm hắn ta cũng tuyệt đối có thể.Cho nên vẫn luôn không bận tâm tới thân phận của Sở Thiên Ngân.“Không, không thể nào.”Sở Thiên Ngân cười ha ha, vẫn luôn không thừa nhận.“Vậy ngươi chỉ đơn thuần tới chúc mừng thôi sao?”Vẻ mặt Trương Hàn không đổi hỏi.“Không sai, Trương tiểu hữu ngươi trở thành tông chủ của Thánh Địa mộtphương, đương nhiên là bần đạo phải tới chúc mừng mới được.”Sở Thiên Ngân thoải mái gật đầu.“Vậy ngươi chúc mừng xong rồi, có thể rời đi chưa?”Trương Hàn nói thẳng.“Có thể, đương nhiên có thể, vậy bần đạo rời đi trước.”Sở Thiên Ngân cũng hiểu rõ mình phạm vào tối kỵ.Ở giới tu hành, nhìn trộm phương pháp tu hành của người khác, vốn là tối kỵ,nếu đổi thành người khác, chỉ sợ đã trực tiếp ra tay.May mà thân phận của lão ta không đơn giản.Sở Thiên Ngân xoay người chuẩn bị rời đi, trước khi đi, lão ta còn liếc mắt nhìnDiệp Lạc một cái.Thực sự là vì thực lực của Diệp Lạc khiến lão ta kinh hãi.Rõ ràng khi ở Đại Bỉ vạn tông, Diệp Lạc này còn chưa mạnh tới mức này.Khi đó hắn ta cũng từng lén quan sát đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Khi đó chiến lực của Diệp Lạc vẫn luôn kém lão ta.Hay là nói, khi đó Vô Đạo Tông, ngoại trừ Sở tông chủ “thần bí” kia ra, nhữngngười khác lão ta có thể trấn áp.Nhưng hiện giờ…Lão ta chưa chắc thắng được Diệp Lạc.Sở Thiên Ngân không muốn đi thực tiễn xem có thể thắng Diệp Lạc hay không,xoay người bay ra khỏi huyền không đảo.Chỉ trong giây lát, lão ta đã biến mất khỏi tầm mắt của Trương Hàn và DiệpLạc.Diệp Lạc thấy thế, cũng thu hồi vũ khí của mình.“Đi thôi, người nọ đã đi, đừng nhìn nữa, tiến vào điện hãy nói.”Diệp Lạc tiến vào trong đại điện.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta vừa nói, vừa chậm rãi lấy linh bảo Hoang Kiếm tối đen ra, rất có dáng vẻmột lời không hợp là muốn đấu võ.Nghe thấy những lời này, Trương Hàn sửng sốt một lát, nhưng hắn ta nhanhchóng lấy lại tinh thần, thần thức điên cuồng phóng thích ra, quét xung quanh.Dưới cố gắng tìm kiếm của hắn ta, rất nhanh đã phát hiện có hư không khôngthích hợp.Trong hư không đó mơ hồ có pháp lực dao động lan tràn ra, rõ ràng là có ngườiẩn nấp ở bên trong.Biết được điểm này, thiếu chút nữa Trương Hàn tức điên lên, nụ cười ấm áp trênmặt lập tức biến mất.Ở địa bàn nhà mình, bị người ta theo dõi, hắn ta còn không biết.Nếu là như vậy còn chưa tính, còn phải cần Diệp Lạc nhắc nhở hắn ta mới pháthiện, mặt mũi mất sạch rồi.Gương mặt Trương Hàn âm trầm, quang mang của Thái Âm Tinh chiếu rọixuống, quanh người hắn ta bắt đầu lóe lên ánh huỳnh quang, giống như lập tứcbày trận.“Trương tiểu hữu, Diệp tiểu hữu, đừng ra tay, bần đạo không có ác ý!”Hư không nổi lên từng gợn sóng, Sở Thiên Ngân tông chủ của Minh TiênThánh Tông một trong những tông môn ẩn thế Trung Châu đi từ trong ra.“Sở Thiên Ngân! Sở tiền bối? Ngươi lén lút trốn ở đây làm gì?”Nhìn thấy người tới, Trương Hàn lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, không rõ chân tướng.Diệp Lạc nhìn Sở Thiên Ngân, không biết đối phương, chẳng qua Trương Hàngiống như quen, không bày ra trạng thái muốn chiến đấu, lẳng lặng đứng mộtbên nhìn hai người nói chuyện.“Trương đạo hữu, Diệp đạo hữu, bần đạo không có ác ý, bần đạo chỉ tới chúcmừng Trương tiểu hữu trở thành tông chủ của Thánh Địa một phương mà thôi,nhưng thân phận của bần đạo đặc biệt, quang minh chính đại tới, khó tránh khỏisẽ phiền phức, vì thế đành phải ẩn trốn.”Sở Thiên Ngân vội vàng giải thích.Lão ta giải thích, lại nhìn về phía Diệp Lạc, trong mắt hiện lên chút nghiêmtrọng.Lão ta là dựa vào một kiện linh bảo có tác dụng ẩn náu, mới thành công nấpvào, không ngờ tới vậy mà Diệp Lạc vẫn có thể nhìn thấu lão ta, đúng là khólường.“Ngươi là tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu, quang minh chính đại đếnđúng là không tốt, chẳng qua… Đại điển đã kết thúc lâu như vậy, ngươi tìm lýdo, cũng nên tìm lý do tốt hơn một chút đúng không?”Khóe miệng Trương Hàn giật giật, cảm thấy đối phương đang sỉ nhục chỉ sốthông minh của hắn ta.“Chuyện này, khụ khụ, bần đạo chỉ muốn nhìn xem, phương diện thần thức củahai vị tiểu hữu thế nào mà thôi, không ngờ tới thần thức của hai vị tiểu hữu lạimạnh như vậy.”Sở Thiên Ngân liên tục ho khan, vô cùng khó xử.“Ta thấy ngươi là muốn rình coi phương pháp tu luyện của bọn ta đúng không?”Trương Hàn không lưu tình vạch trần tâm tư của Sở Thiên Ngân.Hắn ta nhìn vẻ mặt của đối phương, cũng hiểu rõ ý của đối phương, trong lòngnhẹ nhàng thở ra.Tuy người trước mắt thèm muốn công pháp tu luyện của bọn họ, nhưng nói tómlại, vẫn không có ác ý.Hắn ta còn nhớ rõ đối phương từng đưa những con rối cho hắn ta.Nhưng cho dù thế nào, hắn ta đều đã mất mặt trước mặt đại sư huynh nhà mình.Vậy mà ngay cả phát hiện đều không phát hiện được……Cửa đại điện.Đôi mắt Trương Hàn nhìn chằm chằm Sở Thiên Ngân, không lưu tình vạch trầnSở Thiên Ngân, thái độ vô cùng cường thế.Không bận tâm tới Sở Thiên Ngân.Hắn ta biết rõ, dựa vào sức chiến đấu của đại sư huynh nhà hắn ta, rất có khảnăng thắng được người trước mặt này.Cho dù không thể, cộng thêm hắn ta cũng tuyệt đối có thể.Cho nên vẫn luôn không bận tâm tới thân phận của Sở Thiên Ngân.“Không, không thể nào.”Sở Thiên Ngân cười ha ha, vẫn luôn không thừa nhận.“Vậy ngươi chỉ đơn thuần tới chúc mừng thôi sao?”Vẻ mặt Trương Hàn không đổi hỏi.“Không sai, Trương tiểu hữu ngươi trở thành tông chủ của Thánh Địa mộtphương, đương nhiên là bần đạo phải tới chúc mừng mới được.”Sở Thiên Ngân thoải mái gật đầu.“Vậy ngươi chúc mừng xong rồi, có thể rời đi chưa?”Trương Hàn nói thẳng.“Có thể, đương nhiên có thể, vậy bần đạo rời đi trước.”Sở Thiên Ngân cũng hiểu rõ mình phạm vào tối kỵ.Ở giới tu hành, nhìn trộm phương pháp tu hành của người khác, vốn là tối kỵ,nếu đổi thành người khác, chỉ sợ đã trực tiếp ra tay.May mà thân phận của lão ta không đơn giản.Sở Thiên Ngân xoay người chuẩn bị rời đi, trước khi đi, lão ta còn liếc mắt nhìnDiệp Lạc một cái.Thực sự là vì thực lực của Diệp Lạc khiến lão ta kinh hãi.Rõ ràng khi ở Đại Bỉ vạn tông, Diệp Lạc này còn chưa mạnh tới mức này.Khi đó hắn ta cũng từng lén quan sát đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Khi đó chiến lực của Diệp Lạc vẫn luôn kém lão ta.Hay là nói, khi đó Vô Đạo Tông, ngoại trừ Sở tông chủ “thần bí” kia ra, nhữngngười khác lão ta có thể trấn áp.Nhưng hiện giờ…Lão ta chưa chắc thắng được Diệp Lạc.Sở Thiên Ngân không muốn đi thực tiễn xem có thể thắng Diệp Lạc hay không,xoay người bay ra khỏi huyền không đảo.Chỉ trong giây lát, lão ta đã biến mất khỏi tầm mắt của Trương Hàn và DiệpLạc.Diệp Lạc thấy thế, cũng thu hồi vũ khí của mình.“Đi thôi, người nọ đã đi, đừng nhìn nữa, tiến vào điện hãy nói.”Diệp Lạc tiến vào trong đại điện.