Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 604: Thủ đoạn của Hoa Thần Y 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Dù sao đại sư huynh cũng sẽ bị áp chế một chút nhỉ? Cũng không biết đại sưhuynh có xảy ra chuyện hay không, chắc có lẽ là không nhỉ? Đó là đại sư huynhmà.”Hoa Thần Y lẩm bẩm một tiếng.Hắn ta vẫn còn có chút lo lắng. Dù sao đại sư huynh cũng không biết thủ đoạncủa hắn ta, một bộ chiêu liêu tiếp đột ngột tung ra, nói không chừng đại sưhuynh không chú ý thật sự sẽ lật thuyền trong mương, bị hắn ta tổn thương.Đương lúc Hoa Thần Y định phóng thích sinh khí, áp chế tất cả tử khí kiaxuống, sâu trong tử khí cuồn cuộn phía trước bỗng xuất hiện một tia sáng lóelên, phá vỡ tử khí.Hoa Thần Y trừng to hai mắt, trong tầm mắt của hắn ta, một đạo kiếm khí độtphá tầng tầng tử khí.Ầm! Ầm! Ầm!Một đại dương bao la của kiếm giáng xuống, bóp nghẹt tất cả tử khí. Một bóngngười giống như kiếm tiên đứng giữa kiếm hải, mặc cho phong ba xung quanhdi động, hắn ta vẫn không lung lay.“Đây chính là thực lực chân chính của đại sư huynh sao…”Trên mặt Hoa Thần Y lộ một nụ cười khổ.Hắn ta đã hoàn toàn hiểu, hắn ta không phải đối thủ của đại sư huynh nhà mình.Hắn ta dùng hết thủ đoạn cũng không làm gì được đại sư huynh, cho dù cố gắngdây dưa, tối đa cũng chỉ kéo dài thời gian thua mà thôi.“Lục sư đệ, đệ đã thua.”Một giọng nói bỗng nhiên vang lên bên tai.Trong lòng Hoa Thần Y không nhịn được run lên, hắn ta quay đầu nhìn thoángqua, không biết Diệp Lạc đã xuất hiện bên cạnh hắn ta từ bao giờ.Không đúng.Không phải đại sư huynh ở phía trước sao?Hoa Thần Y lại ngẩng đầu nhìn, phát hiện trong kiếm hải vô cùng vô tận kia,bóng dáng kia vẫn đứng ở chỗ đó.“Đại sư huynh, huynh… Chuyện này…”Hoa Thần Y mờ mịt.“Ha, ta đã đứng bên cạnh ngươi từ lâu rồi, ngươi không phát hiện mà thôi, bênkia chỉ là một đạo kiếm khí của ta hóa thành.”Diệp Lạc có chút tùy ý nói.Hoa Thần Y: “…”Một đạo kiếm khí hóa thành đã đánh tất cả tử khí ta ngưng tụ cả ngày?…Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện tông chủ.Hai người Diệp Lạc và Hoa Thần Y so tài xong trở lại nơi này. Diệp Lạc cực kỳsợ hãi thán phục thủ đoạn của Hoa Thần Y, đồng thời cũng đưa ra lời bình củamình.“Lục sư đệ, quả thật thủ đoạn của đệ vô cùng kỳ diệu, nhất là những thủ đoạnHàng Tai kia lại càng huyền diệu muôn phần. Nhưng thủ đoạn tấn công của đệlại hơi yếu một chút, đệ có thể khống chế tử khí tấn công, trong cùng cấp có lẽkhông ai là đối thủ của đệ. Nhưng đệ tử Vô Đạo Tông chúng ta không chiến đấuvượt hai ba cấp thì sao được? Quả thực phương diện công kích của đệ nên đượcbù đắp một chút. Nói tóm lại, vẫn rất được.”Diệp Lạc đưa ra đánh giá của mình về Hoa Thần Y.Rất được!Hai chữ này đã đủ để chứng minh tất cả. Có thể khiến Diệp Lạc nói ra hai chữnày cũng chỉ có đệ tử Vô Đạo Tông, những người khác đều không xứng để hắnta nói ra hai chữ này.“Đại sư huynh, ta cũng hết cách rồi, năng lực của ta thiên về phụ trợ hoặc quấynhiễu nhiều hơn, phương diện công kích, ta đã cố gắng hết sức.”Hoa Thần Y khẽ cười khổ, hắn ta cũng không có cách nào. Hắn ta cũng nhìnthấy dưới tình huống mình toàn lực ứng phó, hóa thân từ kiếm khí của vị đại sưhuynh này đã dễ dàng tiếp được công kích toàn lực của hắn ta. Bản thể cònkhông thèm ra tay…“Tử khí của đệ vẫn rất khá, nhưng ta cảm thấy đệ không biết dùng tử khí.”Diệp Lạc nói khẽ.“Không biết dùng? Đại sư huynh, xin chỉ giáo.”Hoa Thần Y mờ mịt nhìn thoáng qua Diệp Lạc.“Tử khí của đệ quá rời rạc, nói như vậy đệ hiểu không? Giống như lúc nãy ta vàđệ so tài, tử khí của đệ rời rạc như vậy, đệ trông chờ một mảnh tử khí lớn baonhiêu đó có thể đè chết ta sap? Tử khí rất mạnh, nhưng đệ cũng phải ngưng tụlại một điểm mới được. Rời rạc quá mức, lực công kích gần như bằng không,giống như một đống ngân châm yếu ớt không chịu nổi cùng với một bảo kiếmsắc bén vô cùng vậy, đệ cảm thấy uy lực của cái nào to hơn?”Diệp Lạc chỉ điểm Hoa Thần Y.“Tất nhiên là… ngân châm.”Hoa Thần Y không cần nghĩ ngợi đã nói.“Vậy là được rồi, nhất định là bảo kiếm uy… hả? Sư đệ, đệ nói gì?”Diệp Lạc đang nói bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.Hắn ta hoài nghi mình nghe lầm.Không phải bảo kiếm mà là ngân châm hả?Lục sư đệ này nghĩ thế nào vậy?“Lục sư đệ, đệ xác định mình không nói nhầm chứ?”Diệp Lạc mặt không thay đổi nhìn chằm chằm lục sư đệ của mình.“Khụ khụ, đại sư huynh, ta chỉ đùa một chút thôi, ta sẽ cân nhắc thật kỹ. Bàn vềlực công kích, tất nhiên là ngưng tụ vào một điểm mạnh hơn, chuyện này tacũng biết.”Hoa Thần Y vội vàng nói một câu.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Dù sao đại sư huynh cũng sẽ bị áp chế một chút nhỉ? Cũng không biết đại sưhuynh có xảy ra chuyện hay không, chắc có lẽ là không nhỉ? Đó là đại sư huynhmà.”Hoa Thần Y lẩm bẩm một tiếng.Hắn ta vẫn còn có chút lo lắng. Dù sao đại sư huynh cũng không biết thủ đoạncủa hắn ta, một bộ chiêu liêu tiếp đột ngột tung ra, nói không chừng đại sưhuynh không chú ý thật sự sẽ lật thuyền trong mương, bị hắn ta tổn thương.Đương lúc Hoa Thần Y định phóng thích sinh khí, áp chế tất cả tử khí kiaxuống, sâu trong tử khí cuồn cuộn phía trước bỗng xuất hiện một tia sáng lóelên, phá vỡ tử khí.Hoa Thần Y trừng to hai mắt, trong tầm mắt của hắn ta, một đạo kiếm khí độtphá tầng tầng tử khí.Ầm! Ầm! Ầm!Một đại dương bao la của kiếm giáng xuống, bóp nghẹt tất cả tử khí. Một bóngngười giống như kiếm tiên đứng giữa kiếm hải, mặc cho phong ba xung quanhdi động, hắn ta vẫn không lung lay.“Đây chính là thực lực chân chính của đại sư huynh sao…”Trên mặt Hoa Thần Y lộ một nụ cười khổ.Hắn ta đã hoàn toàn hiểu, hắn ta không phải đối thủ của đại sư huynh nhà mình.Hắn ta dùng hết thủ đoạn cũng không làm gì được đại sư huynh, cho dù cố gắngdây dưa, tối đa cũng chỉ kéo dài thời gian thua mà thôi.“Lục sư đệ, đệ đã thua.”Một giọng nói bỗng nhiên vang lên bên tai.Trong lòng Hoa Thần Y không nhịn được run lên, hắn ta quay đầu nhìn thoángqua, không biết Diệp Lạc đã xuất hiện bên cạnh hắn ta từ bao giờ.Không đúng.Không phải đại sư huynh ở phía trước sao?Hoa Thần Y lại ngẩng đầu nhìn, phát hiện trong kiếm hải vô cùng vô tận kia,bóng dáng kia vẫn đứng ở chỗ đó.“Đại sư huynh, huynh… Chuyện này…”Hoa Thần Y mờ mịt.“Ha, ta đã đứng bên cạnh ngươi từ lâu rồi, ngươi không phát hiện mà thôi, bênkia chỉ là một đạo kiếm khí của ta hóa thành.”Diệp Lạc có chút tùy ý nói.Hoa Thần Y: “…”Một đạo kiếm khí hóa thành đã đánh tất cả tử khí ta ngưng tụ cả ngày?…Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện tông chủ.Hai người Diệp Lạc và Hoa Thần Y so tài xong trở lại nơi này. Diệp Lạc cực kỳsợ hãi thán phục thủ đoạn của Hoa Thần Y, đồng thời cũng đưa ra lời bình củamình.“Lục sư đệ, quả thật thủ đoạn của đệ vô cùng kỳ diệu, nhất là những thủ đoạnHàng Tai kia lại càng huyền diệu muôn phần. Nhưng thủ đoạn tấn công của đệlại hơi yếu một chút, đệ có thể khống chế tử khí tấn công, trong cùng cấp có lẽkhông ai là đối thủ của đệ. Nhưng đệ tử Vô Đạo Tông chúng ta không chiến đấuvượt hai ba cấp thì sao được? Quả thực phương diện công kích của đệ nên đượcbù đắp một chút. Nói tóm lại, vẫn rất được.”Diệp Lạc đưa ra đánh giá của mình về Hoa Thần Y.Rất được!Hai chữ này đã đủ để chứng minh tất cả. Có thể khiến Diệp Lạc nói ra hai chữnày cũng chỉ có đệ tử Vô Đạo Tông, những người khác đều không xứng để hắnta nói ra hai chữ này.“Đại sư huynh, ta cũng hết cách rồi, năng lực của ta thiên về phụ trợ hoặc quấynhiễu nhiều hơn, phương diện công kích, ta đã cố gắng hết sức.”Hoa Thần Y khẽ cười khổ, hắn ta cũng không có cách nào. Hắn ta cũng nhìnthấy dưới tình huống mình toàn lực ứng phó, hóa thân từ kiếm khí của vị đại sưhuynh này đã dễ dàng tiếp được công kích toàn lực của hắn ta. Bản thể cònkhông thèm ra tay…“Tử khí của đệ vẫn rất khá, nhưng ta cảm thấy đệ không biết dùng tử khí.”Diệp Lạc nói khẽ.“Không biết dùng? Đại sư huynh, xin chỉ giáo.”Hoa Thần Y mờ mịt nhìn thoáng qua Diệp Lạc.“Tử khí của đệ quá rời rạc, nói như vậy đệ hiểu không? Giống như lúc nãy ta vàđệ so tài, tử khí của đệ rời rạc như vậy, đệ trông chờ một mảnh tử khí lớn baonhiêu đó có thể đè chết ta sap? Tử khí rất mạnh, nhưng đệ cũng phải ngưng tụlại một điểm mới được. Rời rạc quá mức, lực công kích gần như bằng không,giống như một đống ngân châm yếu ớt không chịu nổi cùng với một bảo kiếmsắc bén vô cùng vậy, đệ cảm thấy uy lực của cái nào to hơn?”Diệp Lạc chỉ điểm Hoa Thần Y.“Tất nhiên là… ngân châm.”Hoa Thần Y không cần nghĩ ngợi đã nói.“Vậy là được rồi, nhất định là bảo kiếm uy… hả? Sư đệ, đệ nói gì?”Diệp Lạc đang nói bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.Hắn ta hoài nghi mình nghe lầm.Không phải bảo kiếm mà là ngân châm hả?Lục sư đệ này nghĩ thế nào vậy?“Lục sư đệ, đệ xác định mình không nói nhầm chứ?”Diệp Lạc mặt không thay đổi nhìn chằm chằm lục sư đệ của mình.“Khụ khụ, đại sư huynh, ta chỉ đùa một chút thôi, ta sẽ cân nhắc thật kỹ. Bàn vềlực công kích, tất nhiên là ngưng tụ vào một điểm mạnh hơn, chuyện này tacũng biết.”Hoa Thần Y vội vàng nói một câu.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Dù sao đại sư huynh cũng sẽ bị áp chế một chút nhỉ? Cũng không biết đại sưhuynh có xảy ra chuyện hay không, chắc có lẽ là không nhỉ? Đó là đại sư huynhmà.”Hoa Thần Y lẩm bẩm một tiếng.Hắn ta vẫn còn có chút lo lắng. Dù sao đại sư huynh cũng không biết thủ đoạncủa hắn ta, một bộ chiêu liêu tiếp đột ngột tung ra, nói không chừng đại sưhuynh không chú ý thật sự sẽ lật thuyền trong mương, bị hắn ta tổn thương.Đương lúc Hoa Thần Y định phóng thích sinh khí, áp chế tất cả tử khí kiaxuống, sâu trong tử khí cuồn cuộn phía trước bỗng xuất hiện một tia sáng lóelên, phá vỡ tử khí.Hoa Thần Y trừng to hai mắt, trong tầm mắt của hắn ta, một đạo kiếm khí độtphá tầng tầng tử khí.Ầm! Ầm! Ầm!Một đại dương bao la của kiếm giáng xuống, bóp nghẹt tất cả tử khí. Một bóngngười giống như kiếm tiên đứng giữa kiếm hải, mặc cho phong ba xung quanhdi động, hắn ta vẫn không lung lay.“Đây chính là thực lực chân chính của đại sư huynh sao…”Trên mặt Hoa Thần Y lộ một nụ cười khổ.Hắn ta đã hoàn toàn hiểu, hắn ta không phải đối thủ của đại sư huynh nhà mình.Hắn ta dùng hết thủ đoạn cũng không làm gì được đại sư huynh, cho dù cố gắngdây dưa, tối đa cũng chỉ kéo dài thời gian thua mà thôi.“Lục sư đệ, đệ đã thua.”Một giọng nói bỗng nhiên vang lên bên tai.Trong lòng Hoa Thần Y không nhịn được run lên, hắn ta quay đầu nhìn thoángqua, không biết Diệp Lạc đã xuất hiện bên cạnh hắn ta từ bao giờ.Không đúng.Không phải đại sư huynh ở phía trước sao?Hoa Thần Y lại ngẩng đầu nhìn, phát hiện trong kiếm hải vô cùng vô tận kia,bóng dáng kia vẫn đứng ở chỗ đó.“Đại sư huynh, huynh… Chuyện này…”Hoa Thần Y mờ mịt.“Ha, ta đã đứng bên cạnh ngươi từ lâu rồi, ngươi không phát hiện mà thôi, bênkia chỉ là một đạo kiếm khí của ta hóa thành.”Diệp Lạc có chút tùy ý nói.Hoa Thần Y: “…”Một đạo kiếm khí hóa thành đã đánh tất cả tử khí ta ngưng tụ cả ngày?…Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện tông chủ.Hai người Diệp Lạc và Hoa Thần Y so tài xong trở lại nơi này. Diệp Lạc cực kỳsợ hãi thán phục thủ đoạn của Hoa Thần Y, đồng thời cũng đưa ra lời bình củamình.“Lục sư đệ, quả thật thủ đoạn của đệ vô cùng kỳ diệu, nhất là những thủ đoạnHàng Tai kia lại càng huyền diệu muôn phần. Nhưng thủ đoạn tấn công của đệlại hơi yếu một chút, đệ có thể khống chế tử khí tấn công, trong cùng cấp có lẽkhông ai là đối thủ của đệ. Nhưng đệ tử Vô Đạo Tông chúng ta không chiến đấuvượt hai ba cấp thì sao được? Quả thực phương diện công kích của đệ nên đượcbù đắp một chút. Nói tóm lại, vẫn rất được.”Diệp Lạc đưa ra đánh giá của mình về Hoa Thần Y.Rất được!Hai chữ này đã đủ để chứng minh tất cả. Có thể khiến Diệp Lạc nói ra hai chữnày cũng chỉ có đệ tử Vô Đạo Tông, những người khác đều không xứng để hắnta nói ra hai chữ này.“Đại sư huynh, ta cũng hết cách rồi, năng lực của ta thiên về phụ trợ hoặc quấynhiễu nhiều hơn, phương diện công kích, ta đã cố gắng hết sức.”Hoa Thần Y khẽ cười khổ, hắn ta cũng không có cách nào. Hắn ta cũng nhìnthấy dưới tình huống mình toàn lực ứng phó, hóa thân từ kiếm khí của vị đại sưhuynh này đã dễ dàng tiếp được công kích toàn lực của hắn ta. Bản thể cònkhông thèm ra tay…“Tử khí của đệ vẫn rất khá, nhưng ta cảm thấy đệ không biết dùng tử khí.”Diệp Lạc nói khẽ.“Không biết dùng? Đại sư huynh, xin chỉ giáo.”Hoa Thần Y mờ mịt nhìn thoáng qua Diệp Lạc.“Tử khí của đệ quá rời rạc, nói như vậy đệ hiểu không? Giống như lúc nãy ta vàđệ so tài, tử khí của đệ rời rạc như vậy, đệ trông chờ một mảnh tử khí lớn baonhiêu đó có thể đè chết ta sap? Tử khí rất mạnh, nhưng đệ cũng phải ngưng tụlại một điểm mới được. Rời rạc quá mức, lực công kích gần như bằng không,giống như một đống ngân châm yếu ớt không chịu nổi cùng với một bảo kiếmsắc bén vô cùng vậy, đệ cảm thấy uy lực của cái nào to hơn?”Diệp Lạc chỉ điểm Hoa Thần Y.“Tất nhiên là… ngân châm.”Hoa Thần Y không cần nghĩ ngợi đã nói.“Vậy là được rồi, nhất định là bảo kiếm uy… hả? Sư đệ, đệ nói gì?”Diệp Lạc đang nói bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.Hắn ta hoài nghi mình nghe lầm.Không phải bảo kiếm mà là ngân châm hả?Lục sư đệ này nghĩ thế nào vậy?“Lục sư đệ, đệ xác định mình không nói nhầm chứ?”Diệp Lạc mặt không thay đổi nhìn chằm chằm lục sư đệ của mình.“Khụ khụ, đại sư huynh, ta chỉ đùa một chút thôi, ta sẽ cân nhắc thật kỹ. Bàn vềlực công kích, tất nhiên là ngưng tụ vào một điểm mạnh hơn, chuyện này tacũng biết.”Hoa Thần Y vội vàng nói một câu.