“Đưa nó đi đi!” Bối Tịnh Sơ cố gắng mở mắt ra, muốn nhìn rõ tình huống chung quanh. Nhưng hiện tại thị lực của nàng còn kém hơn đôi mắt cận thị ở kiếp trước, nàng chẳng thấy gì cả, trước mắt mờ ảo như bị đánh mosaic. Chỉ có tiếng nói bên tai cho nàng biết hoàn cảnh hiện tại của mình. Nàng giơ tay lên sát mặt để xem, là một đôi tay bé xíu. Chẳng lẽ nàng đã xuyên vào một đứa bé sơ sinh sao? “Chủ tử, không suy nghĩ lại sao? Một khi quyết định sẽ không thể quay đầu được đâu!” Phụ nhân vừa mới sinh xong đang nằm trên giường nhắm mắt lại, đến nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái. “Thứ bổn cung muốn là hoàng tử! Hoàng Thượng đã nói rồi, ai sinh được Đại hoàng tử, người đó chính là Hoàng Hậu!” Nàng ta không cam lòng nói: “Con tiện nhân Lệ phi kia cũng sắp sinh rồi, bổn cung không còn cơ hội nào nữa, công chúa cũng không thể kế thừa đại thống, cần nó có ích gì? Đưa đi đi!” Bối Tịnh Sơ nằm trong tã lót cuối cùng cũng nhớ ra mình đang ở trong tình cảnh gì, thân mẫu của thân…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...