Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…

Chương 7

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Bảy)Có hôm Tạ Tây Hoa và Trần Diệp đi công tác, đối tác bên kia muốn lấy lòng, lúc chiêu đãi Tạ Tây Hoa tranh thủ tìm cho hắn hai cô gái xinh đẹp. Tạ Tây Hoa trong lòng khoái chí, thở dài quay sang Trần Diệp nói: "Nhìn xem, lần này tôi là khách, bọn họ có lòng muốn chiêu đãi tôi, từ chối thì bất kính lắm."Trần Diệp âm thầm kéo người đối tác sang một bên, thấp giọng bảo: "Tổng giám đốc của chúng tôi có chuyện tế nhị khó nói ra. Dù hai cô gái này quả thật rất tốt, nhưng thật sự không vừa lòng ngài ấy đâu ạ."Đối tác là công ty nhỏ, nghe thế liền ngơ ngác: "Vậy để chúng tôi nhanh chóng đổi người khác."Trần Diệp vội vàng ngăn cản: "Cho tôi xin nói thẳng, ngài không cần phải lãng phí tiền bạc vào chuyện này. Giám đốc chúng tôi thích nhất là món lẩu dê quán ngài, ăn mãi không thấy ngán, vì vậy trong hai ngày này, ngài chỉ cần thiết đãi ngài ấy món lẩu kia là đủ rồi."Đối phương nghe vậy mau chóng đáp ứng.Tạ Tây Hoa không biết tại sao buổi tối bảo là đi hộp đêm, thế nhưng lại biến thành đi ăn lẩu dê, ăn một lần thì không nói làm gì, thế mà bữa thứ hai, thứ ba, thứ tư đều là lẩu dê!Tạ Tây Hoa ở trong xe nổi đóa: "Có phải là cậu giở trò hay không?"Trần Diệp chuyên tâm lái xe, mắt hướng thẳng về phía trước: "Thịt dê bổ khí dương, ăn nhiều thì nơi đó sẽ không bị teo."Tạ Tây Hoa nhìn Trần Diệp, cười lạnh nói: "Cứ phá hỏng việc tốt của tôi đi, hôm nào tôi không nhịn được sẽ thật sự lôi cậu ra mà "bụng đói ăn quàng" đấy."Trần Diệp bình tĩnh đáp: "Thật ra ngài muốn tôi rời đi cũng không khó. Nghiêm túc tìm một người bạn đời cố định, bất kể giới tính, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của ngài nữa.""Cậu không phải từng mơ tưởng trèo lên giường tôi, còn bảo muốn làm tiểu tam tiểu tứ gì à?""Phải, giờ vẫn còn nghĩ đến."Nghĩ cái rắm. Hắn chưa từng thấy ai muốn trèo lên giường hắn mà làm ra mấy chuyện dở hơi như vầy.Trần Diệp quay người, nghiêm túc nhìn anh: "Tôi nói thật. Ngài hãy tranh thủ tìm người kết giao càng sớm càng tốt, sau đó chúng ta có thể cùng nhau dan díu."Vô liêm sỉ. Đây là cái logic chó tha gì vậy? Thằng nhóc này chỉ giỏi trêu chọc hắn!

(Bảy)

Có hôm Tạ Tây Hoa và Trần Diệp đi công tác, đối tác bên kia muốn lấy lòng, lúc chiêu đãi Tạ Tây Hoa tranh thủ tìm cho hắn hai cô gái xinh đẹp. Tạ Tây Hoa trong lòng khoái chí, thở dài quay sang Trần Diệp nói: "Nhìn xem, lần này tôi là khách, bọn họ có lòng muốn chiêu đãi tôi, từ chối thì bất kính lắm."

Trần Diệp âm thầm kéo người đối tác sang một bên, thấp giọng bảo: "Tổng giám đốc của chúng tôi có chuyện tế nhị khó nói ra. Dù hai cô gái này quả thật rất tốt, nhưng thật sự không vừa lòng ngài ấy đâu ạ."

Đối tác là công ty nhỏ, nghe thế liền ngơ ngác: "Vậy để chúng tôi nhanh chóng đổi người khác."

Trần Diệp vội vàng ngăn cản: "Cho tôi xin nói thẳng, ngài không cần phải lãng phí tiền bạc vào chuyện này. Giám đốc chúng tôi thích nhất là món lẩu dê quán ngài, ăn mãi không thấy ngán, vì vậy trong hai ngày này, ngài chỉ cần thiết đãi ngài ấy món lẩu kia là đủ rồi."

Đối phương nghe vậy mau chóng đáp ứng.

Tạ Tây Hoa không biết tại sao buổi tối bảo là đi hộp đêm, thế nhưng lại biến thành đi ăn lẩu dê, ăn một lần thì không nói làm gì, thế mà bữa thứ hai, thứ ba, thứ tư đều là lẩu dê!

Tạ Tây Hoa ở trong xe nổi đóa: "Có phải là cậu giở trò hay không?"

Trần Diệp chuyên tâm lái xe, mắt hướng thẳng về phía trước: "Thịt dê bổ khí dương, ăn nhiều thì nơi đó sẽ không bị teo."

Tạ Tây Hoa nhìn Trần Diệp, cười lạnh nói: "Cứ phá hỏng việc tốt của tôi đi, hôm nào tôi không nhịn được sẽ thật sự lôi cậu ra mà "bụng đói ăn quàng" đấy."

Trần Diệp bình tĩnh đáp: "Thật ra ngài muốn tôi rời đi cũng không khó. Nghiêm túc tìm một người bạn đời cố định, bất kể giới tính, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của ngài nữa."

"Cậu không phải từng mơ tưởng trèo lên giường tôi, còn bảo muốn làm tiểu tam tiểu tứ gì à?"

"Phải, giờ vẫn còn nghĩ đến."

Nghĩ cái rắm. Hắn chưa từng thấy ai muốn trèo lên giường hắn mà làm ra mấy chuyện dở hơi như vầy.

Trần Diệp quay người, nghiêm túc nhìn anh: "Tôi nói thật. Ngài hãy tranh thủ tìm người kết giao càng sớm càng tốt, sau đó chúng ta có thể cùng nhau dan díu."

Vô liêm sỉ. Đây là cái logic chó tha gì vậy? Thằng nhóc này chỉ giỏi trêu chọc hắn!

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Bảy)Có hôm Tạ Tây Hoa và Trần Diệp đi công tác, đối tác bên kia muốn lấy lòng, lúc chiêu đãi Tạ Tây Hoa tranh thủ tìm cho hắn hai cô gái xinh đẹp. Tạ Tây Hoa trong lòng khoái chí, thở dài quay sang Trần Diệp nói: "Nhìn xem, lần này tôi là khách, bọn họ có lòng muốn chiêu đãi tôi, từ chối thì bất kính lắm."Trần Diệp âm thầm kéo người đối tác sang một bên, thấp giọng bảo: "Tổng giám đốc của chúng tôi có chuyện tế nhị khó nói ra. Dù hai cô gái này quả thật rất tốt, nhưng thật sự không vừa lòng ngài ấy đâu ạ."Đối tác là công ty nhỏ, nghe thế liền ngơ ngác: "Vậy để chúng tôi nhanh chóng đổi người khác."Trần Diệp vội vàng ngăn cản: "Cho tôi xin nói thẳng, ngài không cần phải lãng phí tiền bạc vào chuyện này. Giám đốc chúng tôi thích nhất là món lẩu dê quán ngài, ăn mãi không thấy ngán, vì vậy trong hai ngày này, ngài chỉ cần thiết đãi ngài ấy món lẩu kia là đủ rồi."Đối phương nghe vậy mau chóng đáp ứng.Tạ Tây Hoa không biết tại sao buổi tối bảo là đi hộp đêm, thế nhưng lại biến thành đi ăn lẩu dê, ăn một lần thì không nói làm gì, thế mà bữa thứ hai, thứ ba, thứ tư đều là lẩu dê!Tạ Tây Hoa ở trong xe nổi đóa: "Có phải là cậu giở trò hay không?"Trần Diệp chuyên tâm lái xe, mắt hướng thẳng về phía trước: "Thịt dê bổ khí dương, ăn nhiều thì nơi đó sẽ không bị teo."Tạ Tây Hoa nhìn Trần Diệp, cười lạnh nói: "Cứ phá hỏng việc tốt của tôi đi, hôm nào tôi không nhịn được sẽ thật sự lôi cậu ra mà "bụng đói ăn quàng" đấy."Trần Diệp bình tĩnh đáp: "Thật ra ngài muốn tôi rời đi cũng không khó. Nghiêm túc tìm một người bạn đời cố định, bất kể giới tính, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của ngài nữa.""Cậu không phải từng mơ tưởng trèo lên giường tôi, còn bảo muốn làm tiểu tam tiểu tứ gì à?""Phải, giờ vẫn còn nghĩ đến."Nghĩ cái rắm. Hắn chưa từng thấy ai muốn trèo lên giường hắn mà làm ra mấy chuyện dở hơi như vầy.Trần Diệp quay người, nghiêm túc nhìn anh: "Tôi nói thật. Ngài hãy tranh thủ tìm người kết giao càng sớm càng tốt, sau đó chúng ta có thể cùng nhau dan díu."Vô liêm sỉ. Đây là cái logic chó tha gì vậy? Thằng nhóc này chỉ giỏi trêu chọc hắn!

Chương 7