Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…
Chương 9
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Chín)Tạ Tây Hoa và Trần Diệp cùng nhau đi xem phim, tình cờ gặp một trong những đối tác kinh doanh của Tạ Tây Hoa, người nọ trùng hợp cũng đang dẫn theo thư ký của mình. Tạ Tây Hoa thì thào vào tai Trần Diệp: "Cậu có biết sau khi xem phim cùng thư ký của mình rồi về nhà sẽ làm gì không?"Trần Diệp gật đầu: "Tôi biết. Thảo luận công việc ngoài giờ."Tạ Tây Hoa: "..."Hứ, giả ngu.Hai người bước vào rạp chiếu phim, bốn bề tối như mực nhìn không rõ cái gì, Tạ Tây Hoa mua vé ngồi ở hàng ghế cuối cùng, huých y bảo: "Ở sau."Dãy ghế cuối cùng là loại ghế đặc biệt, đệm khá êm ái, có thể ngả lưng, vị trí tách biệt với những hàng ghế còn lại, có cảm giác giống một gian phòng nhỏ biệt lập. Tạ Tây Hoa nằm xuống trước, cảm giác chung quanh có chút trống vắng, hắn liếc nhìn Trần Diệp, định kéo y nằm xuống cùng mình, nhưng lại cảm thấy hơi xấu hổ."Lại đây, làm đệm cho tôi." Tạ Tây Hoa ra lệnh.Trần Diệp lắc đầu: "Tôi gầy lắm, toàn xương thôi."Tạ Tây Hoa câm nín, ý là sợ hắn nặng rồi đè nát xương y hay gì?"Không muốn nằm thì thôi, tôi không quan tâm."Càng nghĩ càng thấy bức bối, từ trước tới giờ hắn là hoa hoa công tử, thế mà giờ lại như con lừa bị cột chặt trong nhà. Chưa kể hiện tại, đối mặt với thằng nhóc nhỏ thó nhà quê này thế mà còn sản sinh ra chút...tà niệm?Xùy xùy xùy.Trần Diệp ngồi ở bên cạnh, cầm bỏng ngô đưa sang Tạ Tây Hoa: "Ăn không?"Tạ Tây Hoa cười lạnh không đáp.Trần Diệp vừa ăn vừa ngả người ra sau. Qua một lúc, Tạ Tây Hoa nghe thấy tiếng thở đều đặn truyền từ bên cạnh.Sắc mặt Tạ Tây Hoa xám xịt. Khi mới đến, đối phương luôn hành động cẩn trọng, thái độ đầy cảnh giác, lúc nào cũng xét nét từng hành vi cử chỉ của hắn. Mà hiện tại, y có vẻ đã buông thả hơn nhiều.Sắp đến giờ làm việc rồi, thế mà dám ngủ gục?
(
Chín)
Tạ Tây Hoa và Trần Diệp cùng nhau đi xem phim, tình cờ gặp một trong những đối tác kinh doanh của Tạ Tây Hoa, người nọ trùng hợp cũng đang dẫn theo thư ký của mình. Tạ Tây Hoa thì thào vào tai Trần Diệp: "Cậu có biết sau khi xem phim cùng thư ký của mình rồi về nhà sẽ làm gì không?"
Trần Diệp gật đầu: "Tôi biết. Thảo luận công việc ngoài giờ."
Tạ Tây Hoa: "..."
Hứ, giả ngu.
Hai người bước vào rạp chiếu phim, bốn bề tối như mực nhìn không rõ cái gì, Tạ Tây Hoa mua vé ngồi ở hàng ghế cuối cùng, huých y bảo: "Ở sau."
Dãy ghế cuối cùng là loại ghế đặc biệt, đệm khá êm ái, có thể ngả lưng, vị trí tách biệt với những hàng ghế còn lại, có cảm giác giống một gian phòng nhỏ biệt lập. Tạ Tây Hoa nằm xuống trước, cảm giác chung quanh có chút trống vắng, hắn liếc nhìn Trần Diệp, định kéo y nằm xuống cùng mình, nhưng lại cảm thấy hơi xấu hổ.
"Lại đây, làm đệm cho tôi." Tạ Tây Hoa ra lệnh.
Trần Diệp lắc đầu: "Tôi gầy lắm, toàn xương thôi."
Tạ Tây Hoa câm nín, ý là sợ hắn nặng rồi đè nát xương y hay gì?
"Không muốn nằm thì thôi, tôi không quan tâm."
Càng nghĩ càng thấy bức bối, từ trước tới giờ hắn là hoa hoa công tử, thế mà giờ lại như con lừa bị cột chặt trong nhà. Chưa kể hiện tại, đối mặt với thằng nhóc nhỏ thó nhà quê này thế mà còn sản sinh ra chút...tà niệm?
Xùy xùy xùy.
Trần Diệp ngồi ở bên cạnh, cầm bỏng ngô đưa sang Tạ Tây Hoa: "Ăn không?"
Tạ Tây Hoa cười lạnh không đáp.
Trần Diệp vừa ăn vừa ngả người ra sau. Qua một lúc, Tạ Tây Hoa nghe thấy tiếng thở đều đặn truyền từ bên cạnh.
Sắc mặt Tạ Tây Hoa xám xịt. Khi mới đến, đối phương luôn hành động cẩn trọng, thái độ đầy cảnh giác, lúc nào cũng xét nét từng hành vi cử chỉ của hắn. Mà hiện tại, y có vẻ đã buông thả hơn nhiều.
Sắp đến giờ làm việc rồi, thế mà dám ngủ gục?
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Chín)Tạ Tây Hoa và Trần Diệp cùng nhau đi xem phim, tình cờ gặp một trong những đối tác kinh doanh của Tạ Tây Hoa, người nọ trùng hợp cũng đang dẫn theo thư ký của mình. Tạ Tây Hoa thì thào vào tai Trần Diệp: "Cậu có biết sau khi xem phim cùng thư ký của mình rồi về nhà sẽ làm gì không?"Trần Diệp gật đầu: "Tôi biết. Thảo luận công việc ngoài giờ."Tạ Tây Hoa: "..."Hứ, giả ngu.Hai người bước vào rạp chiếu phim, bốn bề tối như mực nhìn không rõ cái gì, Tạ Tây Hoa mua vé ngồi ở hàng ghế cuối cùng, huých y bảo: "Ở sau."Dãy ghế cuối cùng là loại ghế đặc biệt, đệm khá êm ái, có thể ngả lưng, vị trí tách biệt với những hàng ghế còn lại, có cảm giác giống một gian phòng nhỏ biệt lập. Tạ Tây Hoa nằm xuống trước, cảm giác chung quanh có chút trống vắng, hắn liếc nhìn Trần Diệp, định kéo y nằm xuống cùng mình, nhưng lại cảm thấy hơi xấu hổ."Lại đây, làm đệm cho tôi." Tạ Tây Hoa ra lệnh.Trần Diệp lắc đầu: "Tôi gầy lắm, toàn xương thôi."Tạ Tây Hoa câm nín, ý là sợ hắn nặng rồi đè nát xương y hay gì?"Không muốn nằm thì thôi, tôi không quan tâm."Càng nghĩ càng thấy bức bối, từ trước tới giờ hắn là hoa hoa công tử, thế mà giờ lại như con lừa bị cột chặt trong nhà. Chưa kể hiện tại, đối mặt với thằng nhóc nhỏ thó nhà quê này thế mà còn sản sinh ra chút...tà niệm?Xùy xùy xùy.Trần Diệp ngồi ở bên cạnh, cầm bỏng ngô đưa sang Tạ Tây Hoa: "Ăn không?"Tạ Tây Hoa cười lạnh không đáp.Trần Diệp vừa ăn vừa ngả người ra sau. Qua một lúc, Tạ Tây Hoa nghe thấy tiếng thở đều đặn truyền từ bên cạnh.Sắc mặt Tạ Tây Hoa xám xịt. Khi mới đến, đối phương luôn hành động cẩn trọng, thái độ đầy cảnh giác, lúc nào cũng xét nét từng hành vi cử chỉ của hắn. Mà hiện tại, y có vẻ đã buông thả hơn nhiều.Sắp đến giờ làm việc rồi, thế mà dám ngủ gục?