Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…

Chương 28

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Hai mươi tám)"Sao lại đi về hướng Tây? Cậu rẽ sai đường rồi." Tạ Tây Hoa chỉ vào con đường chính phía Tây: "Nhà hàng nằm ở bên kia mà."Trần Diệp cầm vô lăng, nhìn thẳng về phía trước: "Chúng ta có việc gấp cần xử lí, xin lỗi tổng giám đốc. Lát nữa hẵng quay lại ăn cơm trưa nhé."Càng ngày càng cách xa nhà hàng, Tạ Tây Hoa chán nản ngậm miệng. Ban đầu hắn còn có ý đưa y đi ăn tối, thế mà người này lại dám từ chối hắn. Lâu lắm rồi hắn mới có hứng thú làm ba cái chuyện như vậy, lại bị đối phương tạt thẳng một gáo nước lạnh.Trần Diệp từ trong ngăn xe lấy ra một túi bánh mì qua đêm: "Nếu tổng giám đốc đói bụng, ngài ăn cái này lót dạ trước đi, lát nữa ta sẽ ra ngoài ăn tối."Tạ Tây Hoa nheo mắt nhìn túi nhựa. Cái này mà cũng ăn được sao?Chỉ biết làm hắn bực tức!Về đến nhà, Trần Diệp đi tắm trước. Y đi công tác hai ngày, có rất nhiều điều cần tổng kết và báo cáo tại cuộc họp ngày mai. Y uống một ít nước, ăn bánh mì mà Tạ Tây Hoa không chịu ăn rồi chăm chú ngồi viết báo cáo trong phòng.Không lâu sau, có tiếng gõ cửa.Trần Diệp cố gắng trấn tĩnh, bước đến mở cửa: "Tổng giám đốc?"Tạ Tây Hoa đứng ở cửa, trong tay bưng ly sữa nóng, nhìn như đang kiềm chế cảm xúc: "Cả ngày cậu chưa ăn gì, uống chút sữa đi.""Không cần, tổng giám đốc uống đi. Nếu tôi muốn uống sẽ tự rót."Tạ Tây Hoa cảm thấy khó chịu. Chẳng phải chỉ là ly sữa thôi sao, Trần Diệp cũng không thèm nhận.Tối qua hắn lăn lộn y lâu như vậy, đây chắc hẳn là lần đầu tiên của Trần Diệp, nên nơi đó của y chắc chắn rất khó chịu. Cảm thấy có chút đau lòng nhưng không dám nói gì, Tạ Tây Hoa nhìn vào máy tính: "Đang chuẩn bị văn kiện cho cuộc họp à?""Ừm.""Tối nay nghỉ ngơi sớm đi, tôi sẽ hoãn cuộc họp lại hai ngày."Trần Diệp lắc đầu nói: "Không cần đâu, tranh thủ một chút sẽ hoàn thành ngay, bây giờ thông báo cũng đã muộn, lại còn khiến cấp dưới cho rằng tổng giám đốc làm việc tùy tiện."Tạ Tây Hoa muốn sờ mặt y, lại sợ bị y phũ phàng, đành cúi đầu đặt sữa lên bàn nói: "Cậu muốn sao cũng được, lỡ mà bị bệnh thì cũng chẳng liên quan gì tôi."Hắn quay phắt người bước ra ngoài, Trần Diệp khép cửa lại sau lưng hắn.Tạ Tây Hoa dừng ở cửa, bất động thanh sắc.Từ nhỏ tới lớn, hắn có bao giờ ăn nói nhún nhường như thế với ai đâu chứ.

(Hai mươi tám)

"Sao lại đi về hướng Tây? Cậu rẽ sai đường rồi." Tạ Tây Hoa chỉ vào con đường chính phía Tây: "Nhà hàng nằm ở bên kia mà."

Trần Diệp cầm vô lăng, nhìn thẳng về phía trước: "Chúng ta có việc gấp cần xử lí, xin lỗi tổng giám đốc. Lát nữa hẵng quay lại ăn cơm trưa nhé."

Càng ngày càng cách xa nhà hàng, Tạ Tây Hoa chán nản ngậm miệng. Ban đầu hắn còn có ý đưa y đi ăn tối, thế mà người này lại dám từ chối hắn. Lâu lắm rồi hắn mới có hứng thú làm ba cái chuyện như vậy, lại bị đối phương tạt thẳng một gáo nước lạnh.

Trần Diệp từ trong ngăn xe lấy ra một túi bánh mì qua đêm: "Nếu tổng giám đốc đói bụng, ngài ăn cái này lót dạ trước đi, lát nữa ta sẽ ra ngoài ăn tối."

Tạ Tây Hoa nheo mắt nhìn túi nhựa. Cái này mà cũng ăn được sao?

Chỉ biết làm hắn bực tức!

Về đến nhà, Trần Diệp đi tắm trước. Y đi công tác hai ngày, có rất nhiều điều cần tổng kết và báo cáo tại cuộc họp ngày mai. Y uống một ít nước, ăn bánh mì mà Tạ Tây Hoa không chịu ăn rồi chăm chú ngồi viết báo cáo trong phòng.

Không lâu sau, có tiếng gõ cửa.

Trần Diệp cố gắng trấn tĩnh, bước đến mở cửa: "Tổng giám đốc?"

Tạ Tây Hoa đứng ở cửa, trong tay bưng ly sữa nóng, nhìn như đang kiềm chế cảm xúc: "Cả ngày cậu chưa ăn gì, uống chút sữa đi."

"Không cần, tổng giám đốc uống đi. Nếu tôi muốn uống sẽ tự rót."

Tạ Tây Hoa cảm thấy khó chịu. Chẳng phải chỉ là ly sữa thôi sao, Trần Diệp cũng không thèm nhận.

Tối qua hắn lăn lộn y lâu như vậy, đây chắc hẳn là lần đầu tiên của Trần Diệp, nên nơi đó của y chắc chắn rất khó chịu. Cảm thấy có chút đau lòng nhưng không dám nói gì, Tạ Tây Hoa nhìn vào máy tính: "Đang chuẩn bị văn kiện cho cuộc họp à?"

"Ừm."

"Tối nay nghỉ ngơi sớm đi, tôi sẽ hoãn cuộc họp lại hai ngày."

Trần Diệp lắc đầu nói: "Không cần đâu, tranh thủ một chút sẽ hoàn thành ngay, bây giờ thông báo cũng đã muộn, lại còn khiến cấp dưới cho rằng tổng giám đốc làm việc tùy tiện."

Tạ Tây Hoa muốn sờ mặt y, lại sợ bị y phũ phàng, đành cúi đầu đặt sữa lên bàn nói: "Cậu muốn sao cũng được, lỡ mà bị bệnh thì cũng chẳng liên quan gì tôi."

Hắn quay phắt người bước ra ngoài, Trần Diệp khép cửa lại sau lưng hắn.

Tạ Tây Hoa dừng ở cửa, bất động thanh sắc.

Từ nhỏ tới lớn, hắn có bao giờ ăn nói nhún nhường như thế với ai đâu chứ.

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Hai mươi tám)"Sao lại đi về hướng Tây? Cậu rẽ sai đường rồi." Tạ Tây Hoa chỉ vào con đường chính phía Tây: "Nhà hàng nằm ở bên kia mà."Trần Diệp cầm vô lăng, nhìn thẳng về phía trước: "Chúng ta có việc gấp cần xử lí, xin lỗi tổng giám đốc. Lát nữa hẵng quay lại ăn cơm trưa nhé."Càng ngày càng cách xa nhà hàng, Tạ Tây Hoa chán nản ngậm miệng. Ban đầu hắn còn có ý đưa y đi ăn tối, thế mà người này lại dám từ chối hắn. Lâu lắm rồi hắn mới có hứng thú làm ba cái chuyện như vậy, lại bị đối phương tạt thẳng một gáo nước lạnh.Trần Diệp từ trong ngăn xe lấy ra một túi bánh mì qua đêm: "Nếu tổng giám đốc đói bụng, ngài ăn cái này lót dạ trước đi, lát nữa ta sẽ ra ngoài ăn tối."Tạ Tây Hoa nheo mắt nhìn túi nhựa. Cái này mà cũng ăn được sao?Chỉ biết làm hắn bực tức!Về đến nhà, Trần Diệp đi tắm trước. Y đi công tác hai ngày, có rất nhiều điều cần tổng kết và báo cáo tại cuộc họp ngày mai. Y uống một ít nước, ăn bánh mì mà Tạ Tây Hoa không chịu ăn rồi chăm chú ngồi viết báo cáo trong phòng.Không lâu sau, có tiếng gõ cửa.Trần Diệp cố gắng trấn tĩnh, bước đến mở cửa: "Tổng giám đốc?"Tạ Tây Hoa đứng ở cửa, trong tay bưng ly sữa nóng, nhìn như đang kiềm chế cảm xúc: "Cả ngày cậu chưa ăn gì, uống chút sữa đi.""Không cần, tổng giám đốc uống đi. Nếu tôi muốn uống sẽ tự rót."Tạ Tây Hoa cảm thấy khó chịu. Chẳng phải chỉ là ly sữa thôi sao, Trần Diệp cũng không thèm nhận.Tối qua hắn lăn lộn y lâu như vậy, đây chắc hẳn là lần đầu tiên của Trần Diệp, nên nơi đó của y chắc chắn rất khó chịu. Cảm thấy có chút đau lòng nhưng không dám nói gì, Tạ Tây Hoa nhìn vào máy tính: "Đang chuẩn bị văn kiện cho cuộc họp à?""Ừm.""Tối nay nghỉ ngơi sớm đi, tôi sẽ hoãn cuộc họp lại hai ngày."Trần Diệp lắc đầu nói: "Không cần đâu, tranh thủ một chút sẽ hoàn thành ngay, bây giờ thông báo cũng đã muộn, lại còn khiến cấp dưới cho rằng tổng giám đốc làm việc tùy tiện."Tạ Tây Hoa muốn sờ mặt y, lại sợ bị y phũ phàng, đành cúi đầu đặt sữa lên bàn nói: "Cậu muốn sao cũng được, lỡ mà bị bệnh thì cũng chẳng liên quan gì tôi."Hắn quay phắt người bước ra ngoài, Trần Diệp khép cửa lại sau lưng hắn.Tạ Tây Hoa dừng ở cửa, bất động thanh sắc.Từ nhỏ tới lớn, hắn có bao giờ ăn nói nhún nhường như thế với ai đâu chứ.

Chương 28