Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…
Chương 27
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Hai mươi bảy)Trần Diệp bày ra tư thế nửa quỳ trên giường, Tạ Tây Hoa nhấc một chân của y lên, dương v*t không ngừng tiến nhập. Tạ Tây Hoa thấy y bặm chặt môi, sắc mặt tái nhợt nên hỏi: "Có muốn dừng lại một lát không?"Giọng nói của Trần Diệp có chút ấm ức: "Nếu bây giờ không cho ngài bắn, chẳng phải lát nữa lại càng giày vò tôi sao?"Tạ Tây Hoa vốn đang cảm thấy có chút áy náy, nghe đến lời này sắc mặt liền trở nên khó coi, lạnh lùng nói: "Cậu cũng biết điều đấy, nếu không muốn tôi biến thành cầm thú thì hãy để tôi làm cho thỏa."Vừa nói, hắn vừa lật Trần Diệp lại, thúc vào một cú thật mạnh để trấn áp y. Trần Diệp run rẩy đến mức bấu chặt chăn, Tạ Tây Hoa đè người y xuống, hôn môi y thật sâu.Đâm rút hồi lâu, cuối cùng Tạ Tây Hoa cũng bắn.Trần Diệp xoay người ngồi dậy. Tạ Tây Hoa thầm nghĩ, cậu bị tôi làm cả đêm, bây giờ xuống giường không sợ té dập mặt à? Vừa định vươn tay giúp đỡ, Trần Diệp lại nói: "Đáng lẽ ra hôm nay phải trả phòng, nhưng bây giờ đã là 2 giờ chiều, lại phải tốn thêm một ngày phí. Sau này tổng giám đốc làm những loại chuyện thế này cũng phải biết tiết chế lại một chút."Tạ Tây Hoa không nói gì.Ông nội không biết tìm được trợ lý ăn gan hùm mật gấu như vậy ở đâu, phải trái rạch ròi, sai một chút là không ngần ngại chỉnh đốn hắn.Tạ Tây Hoa ôm eo y: "Ừm... nếu công ty hôm nay có mở đợt kiểm kê quỹ, tôi sẽ bảo là bị trợ lý mê hoặc đến mức không xuống giường được."Trần Diệp lạnh lùng nhìn hắn.Tạ Tây Hoa cười nhẹ bảo: "Mặc quần áo vào đi, ngoan ngoãn nghe lời nào, đừng làm tôi mất hứng nữa, lát nữa tôi dẫn cậu đi ăn trưa nha."
(Hai mươi bảy)
Trần Diệp bày ra tư thế nửa quỳ trên giường, Tạ Tây Hoa nhấc một chân của y lên, dương v*t không ngừng tiến nhập. Tạ Tây Hoa thấy y bặm chặt môi, sắc mặt tái nhợt nên hỏi: "Có muốn dừng lại một lát không?"
Giọng nói của Trần Diệp có chút ấm ức: "Nếu bây giờ không cho ngài bắn, chẳng phải lát nữa lại càng giày vò tôi sao?"
Tạ Tây Hoa vốn đang cảm thấy có chút áy náy, nghe đến lời này sắc mặt liền trở nên khó coi, lạnh lùng nói: "Cậu cũng biết điều đấy, nếu không muốn tôi biến thành cầm thú thì hãy để tôi làm cho thỏa."
Vừa nói, hắn vừa lật Trần Diệp lại, thúc vào một cú thật mạnh để trấn áp y. Trần Diệp run rẩy đến mức bấu chặt chăn, Tạ Tây Hoa đè người y xuống, hôn môi y thật sâu.
Đâm rút hồi lâu, cuối cùng Tạ Tây Hoa cũng bắn.
Trần Diệp xoay người ngồi dậy. Tạ Tây Hoa thầm nghĩ, cậu bị tôi làm cả đêm, bây giờ xuống giường không sợ té dập mặt à? Vừa định vươn tay giúp đỡ, Trần Diệp lại nói: "Đáng lẽ ra hôm nay phải trả phòng, nhưng bây giờ đã là 2 giờ chiều, lại phải tốn thêm một ngày phí. Sau này tổng giám đốc làm những loại chuyện thế này cũng phải biết tiết chế lại một chút."
Tạ Tây Hoa không nói gì.
Ông nội không biết tìm được trợ lý ăn gan hùm mật gấu như vậy ở đâu, phải trái rạch ròi, sai một chút là không ngần ngại chỉnh đốn hắn.
Tạ Tây Hoa ôm eo y: "Ừm... nếu công ty hôm nay có mở đợt kiểm kê quỹ, tôi sẽ bảo là bị trợ lý mê hoặc đến mức không xuống giường được."
Trần Diệp lạnh lùng nhìn hắn.
Tạ Tây Hoa cười nhẹ bảo: "Mặc quần áo vào đi, ngoan ngoãn nghe lời nào, đừng làm tôi mất hứng nữa, lát nữa tôi dẫn cậu đi ăn trưa nha."
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Hai mươi bảy)Trần Diệp bày ra tư thế nửa quỳ trên giường, Tạ Tây Hoa nhấc một chân của y lên, dương v*t không ngừng tiến nhập. Tạ Tây Hoa thấy y bặm chặt môi, sắc mặt tái nhợt nên hỏi: "Có muốn dừng lại một lát không?"Giọng nói của Trần Diệp có chút ấm ức: "Nếu bây giờ không cho ngài bắn, chẳng phải lát nữa lại càng giày vò tôi sao?"Tạ Tây Hoa vốn đang cảm thấy có chút áy náy, nghe đến lời này sắc mặt liền trở nên khó coi, lạnh lùng nói: "Cậu cũng biết điều đấy, nếu không muốn tôi biến thành cầm thú thì hãy để tôi làm cho thỏa."Vừa nói, hắn vừa lật Trần Diệp lại, thúc vào một cú thật mạnh để trấn áp y. Trần Diệp run rẩy đến mức bấu chặt chăn, Tạ Tây Hoa đè người y xuống, hôn môi y thật sâu.Đâm rút hồi lâu, cuối cùng Tạ Tây Hoa cũng bắn.Trần Diệp xoay người ngồi dậy. Tạ Tây Hoa thầm nghĩ, cậu bị tôi làm cả đêm, bây giờ xuống giường không sợ té dập mặt à? Vừa định vươn tay giúp đỡ, Trần Diệp lại nói: "Đáng lẽ ra hôm nay phải trả phòng, nhưng bây giờ đã là 2 giờ chiều, lại phải tốn thêm một ngày phí. Sau này tổng giám đốc làm những loại chuyện thế này cũng phải biết tiết chế lại một chút."Tạ Tây Hoa không nói gì.Ông nội không biết tìm được trợ lý ăn gan hùm mật gấu như vậy ở đâu, phải trái rạch ròi, sai một chút là không ngần ngại chỉnh đốn hắn.Tạ Tây Hoa ôm eo y: "Ừm... nếu công ty hôm nay có mở đợt kiểm kê quỹ, tôi sẽ bảo là bị trợ lý mê hoặc đến mức không xuống giường được."Trần Diệp lạnh lùng nhìn hắn.Tạ Tây Hoa cười nhẹ bảo: "Mặc quần áo vào đi, ngoan ngoãn nghe lời nào, đừng làm tôi mất hứng nữa, lát nữa tôi dẫn cậu đi ăn trưa nha."