Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…

Chương 44

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Bốn mươi bốn)Khi Trần Diệp mở mắt ra, trời đã hửng sáng. Y từ khi còn bé đã hình thành thói quen dậy sớm, cho dù đêm qua có kiệt quệ đến mức nào thì y vẫn có thể tỉnh giấc trước 7 giờ sáng.Tạ Tây Hoa còn đang ngủ say, ngực để trần. Bên cạnh hắn, laptop đang mở, xung quanh rải rác tài liệu. Trần Diệp nhặt lên xem thử, đều là văn kiện trong công ty.Thì ra đêm qua sau khi y ngủ quên, Tạ Tây Hoa đã ngồi nghiên cứu văn kiện.Tạ Tây Hoa vòng tay qua eo y, giọng dày đặc cơn ngái ngủ: "Dậy sớm thế? Ngủ thêm một lát đi."Trần Diệp nép mình vào lồng ngực hắn. Những ngày gần đây tựa như mật trộn với đường, mộng tưởng tựa như xa vời nay trở thành sự thật, khiến y không khỏi cảm thấy khó tin, ân ẩn trong lòng là cảm giác bất an.Tạ Tây Hoa kì thực không biết y thích hắn đến nhường nào, cũng bởi vì quá thích nên mới không có gì lo sợ, bất luận là lỗi lầm gì y đều không ngần ngại chỉ ra.Tạ Tây Hoa ấn môi vào hõm cổ của y, tay ghì thắt lưng y: "Tối qua được người hầu hạ rất tốt, cảm giác rất sung sướng, rất mãn nguyện.""..."Tạ Tây Hoa khóe môi nhếch lên: "Lần đầu gặp nhau, em đã là con hồ ly tinh thích dụ người rồi."Trần Diệp không biết hình tượng mình đã trở nên bết bát như thế từ lúc nào, y ngồi dậy nói: "Đã đến giờ đi làm, tổng giám đốc phải dậy thôi."Tạ Tây Hoa đặt một nụ hôn lên vai y: "Hôm nay anh chở em đi làm tóc, đừng quên tháo kính ra, tối nay ta đi dự tiệc."

(Bốn mươi bốn)

Khi Trần Diệp mở mắt ra, trời đã hửng sáng. Y từ khi còn bé đã hình thành thói quen dậy sớm, cho dù đêm qua có kiệt quệ đến mức nào thì y vẫn có thể tỉnh giấc trước 7 giờ sáng.

Tạ Tây Hoa còn đang ngủ say, ngực để trần. Bên cạnh hắn, laptop đang mở, xung quanh rải rác tài liệu. Trần Diệp nhặt lên xem thử, đều là văn kiện trong công ty.

Thì ra đêm qua sau khi y ngủ quên, Tạ Tây Hoa đã ngồi nghiên cứu văn kiện.

Tạ Tây Hoa vòng tay qua eo y, giọng dày đặc cơn ngái ngủ: "Dậy sớm thế? Ngủ thêm một lát đi."

Trần Diệp nép mình vào lồng ngực hắn. Những ngày gần đây tựa như mật trộn với đường, mộng tưởng tựa như xa vời nay trở thành sự thật, khiến y không khỏi cảm thấy khó tin, ân ẩn trong lòng là cảm giác bất an.

Tạ Tây Hoa kì thực không biết y thích hắn đến nhường nào, cũng bởi vì quá thích nên mới không có gì lo sợ, bất luận là lỗi lầm gì y đều không ngần ngại chỉ ra.

Tạ Tây Hoa ấn môi vào hõm cổ của y, tay ghì thắt lưng y: "Tối qua được người hầu hạ rất tốt, cảm giác rất sung sướng, rất mãn nguyện."

"..."

Tạ Tây Hoa khóe môi nhếch lên: "Lần đầu gặp nhau, em đã là con hồ ly tinh thích dụ người rồi."

Trần Diệp không biết hình tượng mình đã trở nên bết bát như thế từ lúc nào, y ngồi dậy nói: "Đã đến giờ đi làm, tổng giám đốc phải dậy thôi."

Tạ Tây Hoa đặt một nụ hôn lên vai y: "Hôm nay anh chở em đi làm tóc, đừng quên tháo kính ra, tối nay ta đi dự tiệc."

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Bốn mươi bốn)Khi Trần Diệp mở mắt ra, trời đã hửng sáng. Y từ khi còn bé đã hình thành thói quen dậy sớm, cho dù đêm qua có kiệt quệ đến mức nào thì y vẫn có thể tỉnh giấc trước 7 giờ sáng.Tạ Tây Hoa còn đang ngủ say, ngực để trần. Bên cạnh hắn, laptop đang mở, xung quanh rải rác tài liệu. Trần Diệp nhặt lên xem thử, đều là văn kiện trong công ty.Thì ra đêm qua sau khi y ngủ quên, Tạ Tây Hoa đã ngồi nghiên cứu văn kiện.Tạ Tây Hoa vòng tay qua eo y, giọng dày đặc cơn ngái ngủ: "Dậy sớm thế? Ngủ thêm một lát đi."Trần Diệp nép mình vào lồng ngực hắn. Những ngày gần đây tựa như mật trộn với đường, mộng tưởng tựa như xa vời nay trở thành sự thật, khiến y không khỏi cảm thấy khó tin, ân ẩn trong lòng là cảm giác bất an.Tạ Tây Hoa kì thực không biết y thích hắn đến nhường nào, cũng bởi vì quá thích nên mới không có gì lo sợ, bất luận là lỗi lầm gì y đều không ngần ngại chỉ ra.Tạ Tây Hoa ấn môi vào hõm cổ của y, tay ghì thắt lưng y: "Tối qua được người hầu hạ rất tốt, cảm giác rất sung sướng, rất mãn nguyện.""..."Tạ Tây Hoa khóe môi nhếch lên: "Lần đầu gặp nhau, em đã là con hồ ly tinh thích dụ người rồi."Trần Diệp không biết hình tượng mình đã trở nên bết bát như thế từ lúc nào, y ngồi dậy nói: "Đã đến giờ đi làm, tổng giám đốc phải dậy thôi."Tạ Tây Hoa đặt một nụ hôn lên vai y: "Hôm nay anh chở em đi làm tóc, đừng quên tháo kính ra, tối nay ta đi dự tiệc."

Chương 44