Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…

Chương 45

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Bốn mươi lăm)Tạ Tây Hoa dùng ngón tay ra hiệu cho y quay một vòng, ngắm nhìn đối phương trong bộ vest được cắt may khéo léo, chất lượng thượng hạng, hắn quay đầu nói với trợ lí cửa hàng: "Lấy bộ này."Bộ âu phục khiến vòng eo của y trông vô cùng thon gọn, khiến hắn dấy lên ham muốn ôm trọn trong vòng tay.Trong thâm tâm, hắn không muốn Trần Diệp ăn mặc như thế này, y bây giờ đã thay đổi kiểu tóc, khi tháo cặp kính ra, khoác lên bộ trang phục này, vẻ ngoài của y có thể xem như ngang hàng với những nam phục vụ hot nhất hắn từng gặp qua.Trong giới của họ, trợ lý đồng nghĩa với tình nhân, bất kể nam hay nữ. Hắn biết rõ, khi kẻ khác nhìn vào y sẽ nảy sinh những ý tưởng quá phận, bộ dạng này của y chỉ có thể cho một mình hắn chiêm ngưỡng mà thôi.Trợ lí cửa hàng lập tức mỉm cười nói: "Vâng ạ, để tôi đóng gói bộ mới cho ngài."Trần Diệp nhìn nhãn giá trên tay áo, nhỏ giọng nói: "Bộ này giá mười lăm nghìn."Tạ Tây Hoa không mấy để ý. "Ừm".Trợ lí cửa hàng rời đi."Em đi thay đồ đây." Trần Diệp cởi nút áo trước ngực rồi bước vào phòng thay đồ, y chợt nghe thấy tiếng bước chân phía sau, phát giác ra có người đang theo sau y. Trần Diệp quay đầu, thấy cửa phòng thay đồ đã khép lại, Tạ Tây Hoa hai tay đút trong túi quần, dựa vào tường, nhàn nhã nhìn y: "Cởi cho anh xem.""..."Vốn dĩ chỉ là thay đồ bình thường, bây giờ lại khiến y lâm vào cảnh quẫn bách.Y cởi ra nút áo sơ mi trắng, để lộ khuôn ngực trắng nõn.Tạ Tây Hoa ánh mắt cố định trên người y, thu vào từng tấc da tấc thịt khiến y ngứa ran. Dưới ánh nhìn oanh tạc kia, Trần Diệp cảm thấy hết sức khó chịu, mặt nóng bừng, ngoảnh đầu đi: "Đừng nhìn.""Sao lại không cho nhìn?"Bỗng chốc, Trần Diệp dấn tới, kích động hôn lên môi hắn.Tạ Tây Hoa không hề nhúc nhích, hai tay đút trong túi quần, thấp giọng nói: "Muốn sao?"Trần Diệp chẳng biết phải đáp lại như thế nào. Lúc đầu y không muốn, nhưng bây giờ bị hắn nhìn đến cứng luôn rồi.Tạ Tây Hoa chậm rãi quay mặt đi: "Đây là nơi công cộng, đừng có giở trò quyến rũ anh nữa, chờ tối nay về nhà anh sẽ cho em ăn đủ, để em nhớ rõ cảm giác bức bối lúc này là thế nào."Thấy Trần Diệp trầm mặc, Tạ Tây Hoa bèn thì thầm vào tai y: "Bây giờ cùng anh dự tiệc, chỉ cần em quên một phút, anh liền nhắc nhở em ngay."Tên này...rốt cuộc trong đầu toàn chứa thứ gì thế này?

(Bốn mươi lăm)

Tạ Tây Hoa dùng ngón tay ra hiệu cho y quay một vòng, ngắm nhìn đối phương trong bộ vest được cắt may khéo léo, chất lượng thượng hạng, hắn quay đầu nói với trợ lí cửa hàng: "Lấy bộ này."

Bộ âu phục khiến vòng eo của y trông vô cùng thon gọn, khiến hắn dấy lên ham muốn ôm trọn trong vòng tay.

Trong thâm tâm, hắn không muốn Trần Diệp ăn mặc như thế này, y bây giờ đã thay đổi kiểu tóc, khi tháo cặp kính ra, khoác lên bộ trang phục này, vẻ ngoài của y có thể xem như ngang hàng với những nam phục vụ hot nhất hắn từng gặp qua.

Trong giới của họ, trợ lý đồng nghĩa với tình nhân, bất kể nam hay nữ. Hắn biết rõ, khi kẻ khác nhìn vào y sẽ nảy sinh những ý tưởng quá phận, bộ dạng này của y chỉ có thể cho một mình hắn chiêm ngưỡng mà thôi.

Trợ lí cửa hàng lập tức mỉm cười nói: "Vâng ạ, để tôi đóng gói bộ mới cho ngài."

Trần Diệp nhìn nhãn giá trên tay áo, nhỏ giọng nói: "Bộ này giá mười lăm nghìn."

Tạ Tây Hoa không mấy để ý. "Ừm".

Trợ lí cửa hàng rời đi.

"Em đi thay đồ đây." Trần Diệp cởi nút áo trước ngực rồi bước vào phòng thay đồ, y chợt nghe thấy tiếng bước chân phía sau, phát giác ra có người đang theo sau y. Trần Diệp quay đầu, thấy cửa phòng thay đồ đã khép lại, Tạ Tây Hoa hai tay đút trong túi quần, dựa vào tường, nhàn nhã nhìn y: "Cởi cho anh xem."

"..."

Vốn dĩ chỉ là thay đồ bình thường, bây giờ lại khiến y lâm vào cảnh quẫn bách.

Y cởi ra nút áo sơ mi trắng, để lộ khuôn ngực trắng nõn.

Tạ Tây Hoa ánh mắt cố định trên người y, thu vào từng tấc da tấc thịt khiến y ngứa ran. Dưới ánh nhìn oanh tạc kia, Trần Diệp cảm thấy hết sức khó chịu, mặt nóng bừng, ngoảnh đầu đi: "Đừng nhìn."

"Sao lại không cho nhìn?"

Bỗng chốc, Trần Diệp dấn tới, kích động hôn lên môi hắn.

Tạ Tây Hoa không hề nhúc nhích, hai tay đút trong túi quần, thấp giọng nói: "Muốn sao?"

Trần Diệp chẳng biết phải đáp lại như thế nào. Lúc đầu y không muốn, nhưng bây giờ bị hắn nhìn đến cứng luôn rồi.

Tạ Tây Hoa chậm rãi quay mặt đi: "Đây là nơi công cộng, đừng có giở trò quyến rũ anh nữa, chờ tối nay về nhà anh sẽ cho em ăn đủ, để em nhớ rõ cảm giác bức bối lúc này là thế nào."

Thấy Trần Diệp trầm mặc, Tạ Tây Hoa bèn thì thầm vào tai y: "Bây giờ cùng anh dự tiệc, chỉ cần em quên một phút, anh liền nhắc nhở em ngay."

Tên này...rốt cuộc trong đầu toàn chứa thứ gì thế này?

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Bốn mươi lăm)Tạ Tây Hoa dùng ngón tay ra hiệu cho y quay một vòng, ngắm nhìn đối phương trong bộ vest được cắt may khéo léo, chất lượng thượng hạng, hắn quay đầu nói với trợ lí cửa hàng: "Lấy bộ này."Bộ âu phục khiến vòng eo của y trông vô cùng thon gọn, khiến hắn dấy lên ham muốn ôm trọn trong vòng tay.Trong thâm tâm, hắn không muốn Trần Diệp ăn mặc như thế này, y bây giờ đã thay đổi kiểu tóc, khi tháo cặp kính ra, khoác lên bộ trang phục này, vẻ ngoài của y có thể xem như ngang hàng với những nam phục vụ hot nhất hắn từng gặp qua.Trong giới của họ, trợ lý đồng nghĩa với tình nhân, bất kể nam hay nữ. Hắn biết rõ, khi kẻ khác nhìn vào y sẽ nảy sinh những ý tưởng quá phận, bộ dạng này của y chỉ có thể cho một mình hắn chiêm ngưỡng mà thôi.Trợ lí cửa hàng lập tức mỉm cười nói: "Vâng ạ, để tôi đóng gói bộ mới cho ngài."Trần Diệp nhìn nhãn giá trên tay áo, nhỏ giọng nói: "Bộ này giá mười lăm nghìn."Tạ Tây Hoa không mấy để ý. "Ừm".Trợ lí cửa hàng rời đi."Em đi thay đồ đây." Trần Diệp cởi nút áo trước ngực rồi bước vào phòng thay đồ, y chợt nghe thấy tiếng bước chân phía sau, phát giác ra có người đang theo sau y. Trần Diệp quay đầu, thấy cửa phòng thay đồ đã khép lại, Tạ Tây Hoa hai tay đút trong túi quần, dựa vào tường, nhàn nhã nhìn y: "Cởi cho anh xem.""..."Vốn dĩ chỉ là thay đồ bình thường, bây giờ lại khiến y lâm vào cảnh quẫn bách.Y cởi ra nút áo sơ mi trắng, để lộ khuôn ngực trắng nõn.Tạ Tây Hoa ánh mắt cố định trên người y, thu vào từng tấc da tấc thịt khiến y ngứa ran. Dưới ánh nhìn oanh tạc kia, Trần Diệp cảm thấy hết sức khó chịu, mặt nóng bừng, ngoảnh đầu đi: "Đừng nhìn.""Sao lại không cho nhìn?"Bỗng chốc, Trần Diệp dấn tới, kích động hôn lên môi hắn.Tạ Tây Hoa không hề nhúc nhích, hai tay đút trong túi quần, thấp giọng nói: "Muốn sao?"Trần Diệp chẳng biết phải đáp lại như thế nào. Lúc đầu y không muốn, nhưng bây giờ bị hắn nhìn đến cứng luôn rồi.Tạ Tây Hoa chậm rãi quay mặt đi: "Đây là nơi công cộng, đừng có giở trò quyến rũ anh nữa, chờ tối nay về nhà anh sẽ cho em ăn đủ, để em nhớ rõ cảm giác bức bối lúc này là thế nào."Thấy Trần Diệp trầm mặc, Tạ Tây Hoa bèn thì thầm vào tai y: "Bây giờ cùng anh dự tiệc, chỉ cần em quên một phút, anh liền nhắc nhở em ngay."Tên này...rốt cuộc trong đầu toàn chứa thứ gì thế này?

Chương 45