Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. .
Chương 34
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 34.“Ngươi là ai?”Hai bên đồng thanh thốt lên cùng một câu, khung cảnh xung quanh chợt có điểm khó xử.Công chúa yếu ớt nói: “Các ngươi đừng đánh nhau.”Trong mấy ngày ngắn ngủi mà Đại ma vương đã nghe lời khuyên nhủ này tận hai lần, mà rõ ràng y còn chưa có động thủ thì đánh cái kiểu gì!Người đối diện cười lạnh một tiếng, ầm ĩ giận dữ. Thật ra hắn là vương tử nước láng giềng và đã đến tuổi kết hôn. Quốc vương liên tục cự tuyệt ba lần cầu thân của phụ vương gã khiến cho bọn họ thẹn quá hóa giận, vì thế vương tử quyết định diễn một màn cường thủ hào đoạt, chẳng những muốn bắt công chúa về làm vợ mà còn muốn dùng sự bình an của nàng đổi lấy ba tòa thành.Gã chỉ tay về phía Đại ma vương: “Tên người chim kia từ đâu tới, mau buông công chúa ra!”
34.
“Ngươi là ai?”
Hai bên đồng thanh thốt lên cùng một câu, khung cảnh xung quanh chợt có điểm khó xử.
Công chúa yếu ớt nói: “Các ngươi đừng đánh nhau.”
Trong mấy ngày ngắn ngủi mà Đại ma vương đã nghe lời khuyên nhủ này tận hai lần, mà rõ ràng y còn chưa có động thủ thì đánh cái kiểu gì!
Người đối diện cười lạnh một tiếng, ầm ĩ giận dữ. Thật ra hắn là vương tử nước láng giềng và đã đến tuổi kết hôn. Quốc vương liên tục cự tuyệt ba lần cầu thân của phụ vương gã khiến cho bọn họ thẹn quá hóa giận, vì thế vương tử quyết định diễn một màn cường thủ hào đoạt, chẳng những muốn bắt công chúa về làm vợ mà còn muốn dùng sự bình an của nàng đổi lấy ba tòa thành.
Gã chỉ tay về phía Đại ma vương: “Tên người chim kia từ đâu tới, mau buông công chúa ra!”
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 34.“Ngươi là ai?”Hai bên đồng thanh thốt lên cùng một câu, khung cảnh xung quanh chợt có điểm khó xử.Công chúa yếu ớt nói: “Các ngươi đừng đánh nhau.”Trong mấy ngày ngắn ngủi mà Đại ma vương đã nghe lời khuyên nhủ này tận hai lần, mà rõ ràng y còn chưa có động thủ thì đánh cái kiểu gì!Người đối diện cười lạnh một tiếng, ầm ĩ giận dữ. Thật ra hắn là vương tử nước láng giềng và đã đến tuổi kết hôn. Quốc vương liên tục cự tuyệt ba lần cầu thân của phụ vương gã khiến cho bọn họ thẹn quá hóa giận, vì thế vương tử quyết định diễn một màn cường thủ hào đoạt, chẳng những muốn bắt công chúa về làm vợ mà còn muốn dùng sự bình an của nàng đổi lấy ba tòa thành.Gã chỉ tay về phía Đại ma vương: “Tên người chim kia từ đâu tới, mau buông công chúa ra!”