Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. .
Chương 50
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 50.Đại ma vương vô lực nằm trên giường, nhìn Dũng sĩ và Ma pháp sư mắt qua mày lại, thân mật dính lấy nhau đun nước nấu thuốc, não đau, mắt lại càng đau vì thế lấy chăn chùm kín đầu.Ma pháp sư hồn nhiên không nhận ra những tương tác bình thường của hai người họ bị hiểu lầm thành như vậy, bưng một chén thuốc đắng ngắt, xốc chăn của Đại ma vương lên: “Đại nhân, đến giờ uống thuốc rồi.”Vũ Nhân tộc không thể chết nhưng tốc độ hồi phục vết thương vô cùng chậm.Đại ma vương ngồi dậy, cầm lấy cái bát uống cạn một hơi, không nói một lời xoay người nằm xuống.Ma pháp sư không nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Đại ma vương, cũng không thấy rằng Đại ma vương đang tức giận và cố ý phớt lờ hắn. Hắn vui vẻ báo cáo với Dũng sĩ: “Lần này thuốc không đắng!” Đồng thời, hắn vô thức nhét viên đường mà mình chuẩn bị cho Đại ma vương vào miệng Dũng sĩ.
50.
Đại ma vương vô lực nằm trên giường, nhìn Dũng sĩ và Ma pháp sư mắt qua mày lại, thân mật dính lấy nhau đun nước nấu thuốc, não đau, mắt lại càng đau vì thế lấy chăn chùm kín đầu.
Ma pháp sư hồn nhiên không nhận ra những tương tác bình thường của hai người họ bị hiểu lầm thành như vậy, bưng một chén thuốc đắng ngắt, xốc chăn của Đại ma vương lên: “Đại nhân, đến giờ uống thuốc rồi.”
Vũ Nhân tộc không thể chết nhưng tốc độ hồi phục vết thương vô cùng chậm.
Đại ma vương ngồi dậy, cầm lấy cái bát uống cạn một hơi, không nói một lời xoay người nằm xuống.
Ma pháp sư không nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Đại ma vương, cũng không thấy rằng Đại ma vương đang tức giận và cố ý phớt lờ hắn. Hắn vui vẻ báo cáo với Dũng sĩ: “Lần này thuốc không đắng!” Đồng thời, hắn vô thức nhét viên đường mà mình chuẩn bị cho Đại ma vương vào miệng Dũng sĩ.
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 50.Đại ma vương vô lực nằm trên giường, nhìn Dũng sĩ và Ma pháp sư mắt qua mày lại, thân mật dính lấy nhau đun nước nấu thuốc, não đau, mắt lại càng đau vì thế lấy chăn chùm kín đầu.Ma pháp sư hồn nhiên không nhận ra những tương tác bình thường của hai người họ bị hiểu lầm thành như vậy, bưng một chén thuốc đắng ngắt, xốc chăn của Đại ma vương lên: “Đại nhân, đến giờ uống thuốc rồi.”Vũ Nhân tộc không thể chết nhưng tốc độ hồi phục vết thương vô cùng chậm.Đại ma vương ngồi dậy, cầm lấy cái bát uống cạn một hơi, không nói một lời xoay người nằm xuống.Ma pháp sư không nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Đại ma vương, cũng không thấy rằng Đại ma vương đang tức giận và cố ý phớt lờ hắn. Hắn vui vẻ báo cáo với Dũng sĩ: “Lần này thuốc không đắng!” Đồng thời, hắn vô thức nhét viên đường mà mình chuẩn bị cho Đại ma vương vào miệng Dũng sĩ.