Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. .

Chương 51

Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 51.Dù bị từ chối nhiều lần nhưng công chúa vẫn đến cửa hết lần này tới lần khác.Dũng sĩ và Ma pháp sư dựng một căn lều nhỏ (hai trái tim vàng =))) ở đằng xa, để căn phòng lại cho Đại ma vương phát huy.Cuối cùng, dưới sự thúc giục của Ma pháp sư và lời khuyên của Dũng sĩ, Đại ma vương quyết tâm nói rõ ràng cho công chúa rồi kiên quyết từ chối nàng.Nhưng mặt công chúa vẫn không chút thay đổi, nhẹ giọng nói: “Ta không thể đợi ngươi quá lâu, nếu ngươi không xuống núi với ta lần nữa, ta sẽ trói ngươi mang xuống. Còn nếu ngươi chạy trốn…, ta sẽ kết hôn với vương tử.”“Cái gì với vương tử?” Đại Ma Vương nhíu mày.“Ngươi nói cho ta biết vì sao chúng ta không thể ở bên nhau thì sẽ không còn vương tử nào nữa.” Công chúa mềm giọng.Đại ma vương cúi đầu, một lúc sau mới trịnh trọng nói: “Ta mang tiếng xấu.”“Ta sẽ giúp ngươi làm sáng tỏ.”“Ta có cánh.”“Chỉ cần không rụng lông bừa bãi, ta rất thích.”“Ta… ta sẽ không già đi.”“Ta không quan tâm, có một người yêu luôn trẻ trung chẳng phải rất tuyệt sao.”“Ta sẽ không chết.”“Ta cũng không quan tâm, bị bỏ rơi mới là điều đáng sợ.”Công chúa nắm lấy tay y, nhìn thẳng vào mắt y hỏi: “Đời người ngắn ngủi, ngươi thật sự không muốn cùng ta đi đoạn đường này sao?”

51.

Dù bị từ chối nhiều lần nhưng công chúa vẫn đến cửa hết lần này tới lần khác.

Dũng sĩ và Ma pháp sư dựng một căn lều nhỏ 

(hai trái tim vàng =)))

 ở đằng xa, để căn phòng lại cho Đại ma vương phát huy.

Cuối cùng, dưới sự thúc giục của Ma pháp sư và lời khuyên của Dũng sĩ, Đại ma vương quyết tâm nói rõ ràng cho công chúa rồi kiên quyết từ chối nàng.

Nhưng mặt công chúa vẫn không chút thay đổi, nhẹ giọng nói: “Ta không thể đợi ngươi quá lâu, nếu ngươi không xuống núi với ta lần nữa, ta sẽ trói ngươi mang xuống. Còn nếu ngươi chạy trốn…, ta sẽ kết hôn với vương tử.”

“Cái gì với vương tử?” Đại Ma Vương nhíu mày.

“Ngươi nói cho ta biết vì sao chúng ta không thể ở bên nhau thì sẽ không còn vương tử nào nữa.” Công chúa mềm giọng.

Đại ma vương cúi đầu, một lúc sau mới trịnh trọng nói: “Ta mang tiếng xấu.”

“Ta sẽ giúp ngươi làm sáng tỏ.”

“Ta có cánh.”

“Chỉ cần không rụng lông bừa bãi, ta rất thích.”

“Ta… ta sẽ không già đi.”

“Ta không quan tâm, có một người yêu luôn trẻ trung chẳng phải rất tuyệt sao.”

“Ta sẽ không chết.”

“Ta cũng không quan tâm, bị bỏ rơi mới là điều đáng sợ.”

Công chúa nắm lấy tay y, nhìn thẳng vào mắt y hỏi: “Đời người ngắn ngủi, ngươi thật sự không muốn cùng ta đi đoạn đường này sao?”

Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 51.Dù bị từ chối nhiều lần nhưng công chúa vẫn đến cửa hết lần này tới lần khác.Dũng sĩ và Ma pháp sư dựng một căn lều nhỏ (hai trái tim vàng =))) ở đằng xa, để căn phòng lại cho Đại ma vương phát huy.Cuối cùng, dưới sự thúc giục của Ma pháp sư và lời khuyên của Dũng sĩ, Đại ma vương quyết tâm nói rõ ràng cho công chúa rồi kiên quyết từ chối nàng.Nhưng mặt công chúa vẫn không chút thay đổi, nhẹ giọng nói: “Ta không thể đợi ngươi quá lâu, nếu ngươi không xuống núi với ta lần nữa, ta sẽ trói ngươi mang xuống. Còn nếu ngươi chạy trốn…, ta sẽ kết hôn với vương tử.”“Cái gì với vương tử?” Đại Ma Vương nhíu mày.“Ngươi nói cho ta biết vì sao chúng ta không thể ở bên nhau thì sẽ không còn vương tử nào nữa.” Công chúa mềm giọng.Đại ma vương cúi đầu, một lúc sau mới trịnh trọng nói: “Ta mang tiếng xấu.”“Ta sẽ giúp ngươi làm sáng tỏ.”“Ta có cánh.”“Chỉ cần không rụng lông bừa bãi, ta rất thích.”“Ta… ta sẽ không già đi.”“Ta không quan tâm, có một người yêu luôn trẻ trung chẳng phải rất tuyệt sao.”“Ta sẽ không chết.”“Ta cũng không quan tâm, bị bỏ rơi mới là điều đáng sợ.”Công chúa nắm lấy tay y, nhìn thẳng vào mắt y hỏi: “Đời người ngắn ngủi, ngươi thật sự không muốn cùng ta đi đoạn đường này sao?”

Chương 51