Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. .
Chương 54
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 54.Lễ đăng quang của công chúa và đám cưới diễn ra cùng ngày.Cả nàng và Đại ma vương đều hy vọng rằng Dũng sĩ và Ma pháp sư có thể tham dự lễ cưới của họ trước khi rời đi.Đại ma vương đã rời khỏi bộ tộc của mình từ rất lâu rồi, thành viên duy nhất trong gia đình của y là Ma pháp sư mà y đã nhận nuôi từ nhỏ.Trước đám cưới trọng đại, Ma pháp sư từ lâu đài trở về và giận dữ nói với Dũng sĩ: “Ta chưa từng thấy người nào vô sỉ như công chúa á!”“Có chuyện gì vậy?” Dũng sĩ tò mò hỏi.“Ta sợ rằng nàng căng thẳng nên đã ngồi kể chuyện về Đại nhân cho nàng nghe …”“Nàng đã nói gì?”“Nàng muốn sau này ta gọi nàng là mẹ!” Ma pháp sư đi loanh quanh trong phòng, “Ta còn lớn hơn nàng một tuổi, sao có thể hạ thấp thân phận một bậc so với nàng chứ…”“Khụ khụ, công chúa mời ta về làm sư phụ dạy nàng dùng kiếm.” Dũng sĩ chậm rãi nói, “Có lẽ em có thể bảo nàng gọi mình là … sư mẫu.”
54.
Lễ đăng quang của công chúa và đám cưới diễn ra cùng ngày.
Cả nàng và Đại ma vương đều hy vọng rằng Dũng sĩ và Ma pháp sư có thể tham dự lễ cưới của họ trước khi rời đi.
Đại ma vương đã rời khỏi bộ tộc của mình từ rất lâu rồi, thành viên duy nhất trong gia đình của y là Ma pháp sư mà y đã nhận nuôi từ nhỏ.
Trước đám cưới trọng đại, Ma pháp sư từ lâu đài trở về và giận dữ nói với Dũng sĩ: “Ta chưa từng thấy người nào vô sỉ như công chúa á!”
“Có chuyện gì vậy?” Dũng sĩ tò mò hỏi.
“Ta sợ rằng nàng căng thẳng nên đã ngồi kể chuyện về Đại nhân cho nàng nghe …”
“Nàng đã nói gì?”
“Nàng muốn sau này ta gọi nàng là mẹ!” Ma pháp sư đi loanh quanh trong phòng, “Ta còn lớn hơn nàng một tuổi, sao có thể hạ thấp thân phận một bậc so với nàng chứ…”
“Khụ khụ, công chúa mời ta về làm sư phụ dạy nàng dùng kiếm.” Dũng sĩ chậm rãi nói, “Có lẽ em có thể bảo nàng gọi mình là … sư mẫu.”
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . 54.Lễ đăng quang của công chúa và đám cưới diễn ra cùng ngày.Cả nàng và Đại ma vương đều hy vọng rằng Dũng sĩ và Ma pháp sư có thể tham dự lễ cưới của họ trước khi rời đi.Đại ma vương đã rời khỏi bộ tộc của mình từ rất lâu rồi, thành viên duy nhất trong gia đình của y là Ma pháp sư mà y đã nhận nuôi từ nhỏ.Trước đám cưới trọng đại, Ma pháp sư từ lâu đài trở về và giận dữ nói với Dũng sĩ: “Ta chưa từng thấy người nào vô sỉ như công chúa á!”“Có chuyện gì vậy?” Dũng sĩ tò mò hỏi.“Ta sợ rằng nàng căng thẳng nên đã ngồi kể chuyện về Đại nhân cho nàng nghe …”“Nàng đã nói gì?”“Nàng muốn sau này ta gọi nàng là mẹ!” Ma pháp sư đi loanh quanh trong phòng, “Ta còn lớn hơn nàng một tuổi, sao có thể hạ thấp thân phận một bậc so với nàng chứ…”“Khụ khụ, công chúa mời ta về làm sư phụ dạy nàng dùng kiếm.” Dũng sĩ chậm rãi nói, “Có lẽ em có thể bảo nàng gọi mình là … sư mẫu.”